Giản Tự Tại bình thản đáp: "Chính là Kiếm Chủ Nhân Gian mà mọi người thường hay nhắc đến!"
Ầm!
Trong đầu Giản An như có sấm nổ, trở nên trống rỗng trong nháy mắt.
Cô cô...
Thiếu chủ... của thư viện Quan Huyên...
...
Nhìn sắc mặt xám như tro tàn của Giản An, Giản Tự Tại khẽ lắc đầu: "Dù nó không phải là thiếu chủ của thư viện Quan Huyên, ta cũng sẽ bảo vệ nó chu toàn, vì phụ thân của nó gọi ta là tỷ tỷ!"
Nói xong bà ấy quay người rời đi.
Giản An đứng ở đó tự cười mỉa chính mình.
Cô ta đã đánh giá sai một chuyện!
Đó chính là giá trị của miếng ngọc bội kia!
Đời người như một ván cờ, đánh sai một bước thì thua cả ván.
Một bên khác, Diệp Quân đang gấp rút lên đường bỗng nhiên dừng lại, trước mặt hắn xuất hiện hư ảnh của một người phụ nữ!
Chính là Giản Tự Tại!
Diệp Quân bất ngờ: "Sao lại là tiền bối?"
Giản Tự Tại cười nói: "Bản thể của ta đang ở vũ trụ Quan Huyên làm việc, đây là phân thân của ta, theo ta về Thần tộc nhé!"
Diệp Quân lại lắc đầu: "Không cần đâu ạ!"
Giản Tự Tại hỏi: "Giận rồi sao?"
Diệp Quân lắc đầu: "Không ạ!"
Giản Tự Tại nói: "Ta đã trách phạt bọn nó rồi!"
Diệp Quân do dự rồi nói: "Tiền bối, người đừng trách phạt Giản An cô nương! Mọi việc cô ấy làm đều là vì Thần tộc, không có gì sai cả. Hơn nữa, nếu không nhờ cô ấy giúp đỡ, ta đã không thể nào rời khỏi Thần tộc được rồi".
Sau một thoáng im lặng, Giản Tự Tại khẽ gật đầu: "Thế ngươi về cùng với ta nhé?"
Diệp Quân cười đáp: "Tiền bối, thật sự không cần đâu ạ! Ta có chỗ đến mới rồi!"
Hắn thật sự không tức giận gì cả, mà thật lòng không muốn Thần tộc vì hắn mà chọc giận tộc Chân Long.
Giản Tự Tại trầm giọng hỏi: "Ngươi đi một mình sao?"
Diệp Quân chần chừ một lát mới đáp: "Bên cạnh ta còn có một vị Tháp gia!"
Hắn không giấu giếm, vì Tháp gia đã từng ra tay, mọi người đều đã biết rồi!
Tháp gia!
Giản Tự Tại hơi sững sờ, sau đó gật nhẹ đầu: "Được!"
Có Tiểu Tháp đồng hành, đương nhiên bà ấy cũng thấy yên tâm rồi!