Ông lão mặc áo đạo sĩ chậm rãi đi tới trước mặt Vĩnh Sinh Đại Đế, cúi người hành lễ: “Đế chủ!”
Vĩnh Sinh Đại Đế mở mắt ra: “Thất bại rồi à?”
Vẻ mặt ông lão mặc áo đạo sĩ tối sầm lại: “Phía sau hắn còn có hai vị kiếm tu tuyệt thế!”
Vĩnh Sinh Đại Đế khẽ cười: “Hai vị kiếm tu tuyệt thế ư?”
Ông lão mặc áo đạo sĩ gật đầu: “Cực mạnh”.
Vĩnh Sinh Đại Đế chậm rãi đứng lên, duỗi tay, cười nói: “Như vậy mới thú vị!”
Ông ta quay lại bên cạnh: “Tịnh Thần”.
Vừa dứt lời, một người đàn ông nho nhã bước ra.
Vĩnh Sinh Đại Đế nhìn người đàn ông nho nhã: “Đã điều tra ra thân nhận của thanh niên kia chưa?”
Tịnh Thần gật đầu: “Đó là con trai của Kiếm Chủ Nhân Gian, hiện là vua của vũ trụ Quan Huyên, cũng là thiên tài yêu nghiệt nhất trong vũ trụ Quan Huyên, phía sau còn có mấy cường giả bí ẩn, một người phụ nữ váy trắng, một vị Kiếm Chủ Thanh Sam…”
Vĩnh Sinh Đại Đế phất tay: “Những người này đều không liên quan, nói cho ta biết hắn có phải người của chủ nhân bút Đại Đạo hay không”.
Tịnh Thần lắc đầu: “Mặc dù hắn có đạo ấn, nhưng không phải người của chủ nhân bút Đại Đạo. Hơn nữa trên người hắn cũng không có Đại Đạo thần vận, rõ ràng hắn không phải người mang thiên mệnh đời này”.
Vĩnh Sinh Đại Đế hỏi tiếp: “Có nghĩa là chủ nhân bút Đại Đạo không chống đỡ cho vũ trụ Quan Huyên?”
Tịnh Thần gật đầu: “Đúng vậy!”
Nghe vậy, Vĩnh Sinh Đại Đế mỉm cười: “Nếu hắn không phải người của chủ nhân bút Đại Đạo, cũng không phải người mang thiên mệnh thì hãy giết hắn đi!”
Nghe Vĩnh Sinh Đại Đế nói thế, Tịnh Thần do dự chốc lát rồi trầm giọng nói: “Chuyện này không đơn giản như thế”.
Vĩnh Sinh Đại Đế nhìn Tịnh Thần: “Là thế nào?”
Tịnh Thần trầm giọng nói: “Đế chủ, sau thời đại Vĩnh Sinh là thời đại Thần Đạo, thời đại Thần Đạo tồn tại không được bao lâu đã bị Chân Thần của Chân vũ trụ lật đổ, Chân Thần của Chân vũ trụ từng đánh nhau với chủ nhân bút Đại Đạo… Không chỉ từng đánh nhau, mà có thể đã đánh bại chủ nhân bút Đại Đạo”.
Đánh bại chủ nhân bút Đại Đạo!
Vĩnh Sinh Đại Đế híp mắt, vung tay nói: “Không thể nào”.
Tịnh Thần nhìn Vĩnh Sinh Đại Đế, Vĩnh Sinh Đại Đế nói: “Ta từng đánh nhau với chủ nhân bút Đại Đạo, thực lực của người này rất mạnh, không thể đoán được sức mạnh của ông ta, thế gian này không ai có thể đánh bại được ông ta”.
Tịnh Thần muốn nói lại thôi.
Vĩnh Sinh Đại Đế cười nói: “Không phải ta tự phụ, từ khi ta thành danh, sáng lập ra nền văn minh Vĩnh Sinh, tự lập ra Vĩnh Sinh Đại Đạo, mấy ngàn vạn năm vô địch, ở thời đại của ta có rất nhiều người vô cùng tài giỏi nhưng bọn họ đều đã bị ta đánh bại, biến mất vào lịch sử. Có thể nói, ở trước mặt ta, cái gọi là Mệnh Vận Đại Đế và linh hồn của vũ trụ chẳng qua chỉ nhỏ bé như con kiến, nhưng cho đến khi chủ nhân bút Đại Đạo xuất hiện…”
Nói rồi nụ cười trên môi ông ta dần biến mất: “Ta chưa từng thấy ai có thực lực mạnh như người này, nếu nói có người đánh bại ông ta thì ta tuyệt đối không tin”.