Hề Trọng trầm giọng nói: "Nguyên Thần Minh Điện cùng Bắc Thần Minh Điện đã nhận được tin tức của chúng ta, nhưng bọn họ vẫn chưa có động tĩnh gì, có lẽ là đang quan sát thêm, hoặc là đang chờ lệnh của phía trên... Nói chung, bây giờ là thời khắc quan trọng nhất, chư vị, đây cũng là thời khắc mấu chốt quyết định vận mạng chúng ta, chư vị yên tâm, ngày sau nếu ta phú quý, tất nhiên sẽ không quên huynh đệ!"
Ông lão tóc trắng kia gật gật đầu: "Điện chủ yên tâm, quyết định của người chính là quyết định của chúng ta, nếu ai có lòng dạ khác, lão phu sẽ khiến kẻ đó không nơi táng thân!"
Hề Trọng lại nhìn lướt qua mọi người ở dây, bọn họ lập tức cảm thấy như đang bị đâm chọc, lập tức tỏ thái độ đồng tình.
Sở dĩ Hề Trọng tổ chức cuộc họp này thật ra là muốn thị uy với mọi người, tuy đa số người trong Nam Thần Minh Điện này là do ông ta đề bạt lên, nhưng ông ta cũng không dám đảm bảo có người nào hai lòng hay không, mà ở thời khắc mấu chốt như thế này, ông ta cũng không cho phép xảy ra bất cứ vấn đề gì.
Lần này ông ta đã cược hết tất cả!
Nếu cược thua thì đến cả cơ hội đầu thai cũng không có.
Ông ta ngẩng đầu nhìn ra ngoài đại điện, trong mắt ánh lên nỗi lo lắng.
Thật ra ông ta cũng rất muốn biết nội bộ Thần Minh Điện rốt cuộc sẽ có được bao nhiêu người đến chi viện...
Đừng đến mức không có lấy một mống, như vậy chắc ông ta chết ngay đây luôn quá!
...
Một nơi nào đó trong hư không.
Thời không đột nhiên bị phá vỡ, tiếp đó có một ông lão mặc thần bào cùng một người đàn ông trung niên mặc áo đen xuất hiện.
Hai người này trước mắt này chính là Điện chủ Bắc Thần Minh Điện - Cổ Hạo, cùng Thiên Gia.
Hai người vừa đến đã lập tức tạo kết giới xung quanh.
Ông lão mang thần bào chính là Cổ Hạo, lão nhìn Thiên Gia, nói thẳng vào vấn đề: "Ngươi thấy thế nào?"
Thiên Gia nở nụ cười: "Thần Minh đã biến mất lâu như vậy, nhưng bây giờ lại đột nhiên xuất hiện một Thần Minh sứ... Hơn nữa vị Thần Minh Sứ còn là kẻ Tiết Độc và người thành lập trật tự, ông không cảm thấy rất kì lạ à?"
Cổ Hạo nói: "Tu nữ cầm đao cong, Hề Trọng".
Thiên Gia khẽ nhíu mày, tất nhiên ông ta hiểu ý của Cổ Hạo, Hề Trọng không quan trọng, có thể không quan tâm, nhưng thái độ của Thiên Gia thì không thể làm lơ được.
Cổ Hạo lại nói: "Tu nữ cầm đao cong được chính Thần Minh nuôi lớn, Diệp Quân này có thể lừa gạt người khác, nhưng không thể qua mắt được cô ta, cô ta đã tự mình thần phục, vậy có nghĩa là thân phận của Diệp Quân kia..."
Nói đến đây, lão không tiếp lời nữa.
Thiên Gia trầm mặc một lát rồi nói: "Có hai lựa chọn, một là nghe theo mệnh lệnh cấp trên, lập tức liên thủ với bọn họ, sau đó lấy danh nghĩa Thần Minh đi diệt trừ Diệp Quân, hai là hưởng theo theo hiệu lệnh yêu cầu viện binh của Hề Trọng, lập tức đến Nam Thần Minh Điện hộ giá!"
Cổ Hạo trầm mặc.
Thiên Gia nhìn về phía lão, cười nói: "Đừng nghĩ nhiều nữa, chúng ta không có thực lực để ngồi yên xem nghêu cò tranh nhau, làm ngư ông đắc lợi, hiện tại phải nhanh chóng lựa chọn phe cho mình đi, chờ mãi thì đến lúc đó chết như thế nào cũng không biết".
Cổ Hạo trầm giọng nói: "Xem ra bây giờ Thần Phụ và Huyền Quân đã liên thủ..."
Thiên Gia im lặng không nói, ông ta là người của Thần Phụ, mà Cổ Hạo là người của Huyền Quân, thế nhưng bọn họ đều nhận được mệnh lệnh giống nhau, vậy có nghĩa là gì?
Nghĩa là hai vị trên kia đã liên thủ!
Hai người đều im lặng.
Lúc này, Thiên Gia đột nhiên khẽ thở dài: "Đây là thế cục vô cùng khó, mặt trên tranh đấu, mà chúng ta lại hoàn toàn không biết gì chuyện ở phía trên, gồm cả Diệp Quân kia, rốt cuộc hắn có phải là Thần Minh Sứ không, phía sau hắn đến cùng có thế lực gì... Chúng ta đều không biết gì cả. Cả thái độ của hai vị Tu nữ còn lại, cùng với tòa trọng tài và chính án nữa, chúng ta chẳng biết gì... Chọn phe sao? Chọn bừa à?"
Cổ Hạo trầm giọng nói: "Không còn cách nào khác, thông tin chúng ta có được không đầy đủ, chắc chắn sẽ có hiểu biết sai lệch, mà đã có sai lệch thì có thể sẽ nhận lại kết quả vạn kiếp bất phục..."
Nói rồi, lão nhìn về phía Thiên Gia: "Ngươi chọn đi, ta theo ngươi".
Thiên Gia lắc đầu: "Ông chọn đi".
Cổ Hạo nhíu mày lại: "Ngươi không hạ được quyết tâm, mà ta cũng vậy, thế thì cùng dùng cách nguyên thủy nhất đi, tung xúc xắc đi, lớn thì nghe theo phía trên, chúng ta đi tấn công kẻ Tiết Độc Diệp Quân, nhỏ thì làm viện binh cho bọn họ!"
Thiên Gia suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Được, không được dùng thần lực, tất cả nghe theo ý trời!"
Cổ Hạo gật đầu, lão xòe tay ra, một viên xúc xắc xuất hiện, lão nhẹ nhàng tung lên, xúc xắc xoay vài vòng trên không trung rồi rơi xuống lòng bàn tay lão, hai người cùng mở ra nhìn.
Nhỏ nhất!
Bảo vệ Diệp Quân!
Hai người nhìn nhau.
Thiên Gia do dự một lúc, sau đó nói: "Hay là tung lại thử đi? Tung ba, hai thắng!