Triệu Thiên Kích cũng không bất ngờ: “Chúng ta có thể đấu đơn một trận không?”
Diệp Quân nhìn Triệu Thiên Kích: “Cùng ta ư?”
Triệu Thiên Kích gật đầu: “Đúng vậy”.
Diệp Quân đang định nói thì Diệp An đã kéo tay hắn lại, trầm giọng nói: “Có điều bất thường”.
Diệp Quân cười nói: “Tỷ giúp đệ canh chừng”.
Diệp An nhìn Diệp Quân: “Chắc chắn chứ?”
Diệp Quân gật đầu, sau đó đi về phía Triệu Thiên Kích, hắn đương nhiên không từ chối Triệu Thiên Kích.
Đã nói là vô địch trong cùng thế hệ.
Sao hắn có thể từ chối lời khiêu chiến của người cùng thế hệ được chứ?
Thấy Diệp Quân đồng ý, Triệu Thiên Kích mỉm cười: “Mời xuất kiếm”.
Diệp Quân biến mất tại chỗ.
Gần như cùng lúc, Triệu Thiên Kích tiến lên một bước, bỗng chốc, một thanh thương hư ảo từ trong cơ thể y phóng ra, đồng thời cơ thể và kinh hồn y cùng thiêu đốt.
Lúc này, thương thế và khí tức cá nhân của Triệu Thiên Kích đã đạt đến đỉnh cao.
Một chiêu định sinh tử!
Ngay từ đầu, Triệu Thiên Kích đã không nghĩ tới việc đấu trăm hiệp với Diệp Quân, mục đích của y rất đơn giản, chỉ muốn đánh Diệp Quân một cách bất ngờ.
Vừa khai trận đã dùng chiêu lớn.
Một thương này xuất ra khiến cả thế giới trở nên hư ảo, sau đó dần tan chảy.
Lúc này, kiếm của Diệp Quân đã phóng tới.
Phập!
Kiếm của Diệp Quân đâm vỡ thanh thương của Triệu Thiên Kích, đâm tới trước ngực y.
Trước mặt Triệu Thiên Kích, cả người Diệp Quân đỏ như máu, sức mạnh của ba loại huyết mạch dâng trào như thủy triều.
Triệu Thiên Kích hơi bất ngờ.
Diệp Quân nhìn Triệu Thiên Kích: “Ta cũng dùng toàn lực rồi”.
Sư tử đấu với thỏ cũng phải dùng toàn lực, Diệp Quân đương nhiên hiểu đạo lý này.
Nghe Diệp Quân nói vậy, Triệu Thiên Kích cười nói: “Ta thua rồi”.
Diệp Quân định xuất kiếm lần nữa thì một luồng khí tức đáng sợ từ xa dâng lên.
Diệp Quân quay đầu lại nhìn, cách đó ngàn trượng có một ông lão mặc áo bào đen, đầu tóc bạc trắng.
Diệp Quân nhìn ông lão với vẻ kinh ngạc, bởi vì hắn không cảm nhận được khí tức của ông lão này.
Ông lão đi tới trước mặt Diệp Quân và Diệp An, cười nói: “Diệp công tử, chuyện này là do nhà họ Triệu ta sai, nhà họ Triệu ta xin đầu hàng, Diệp công tử có thể cho bọn ta một con đường sống không?”