“Hả?”
Diệp Quân hơi ngơ ngác khi bị Từ Nhu hỏi thế.
Từ Nhu lại nói: “Quan hệ rồi à?”
Diệp Quân sầm mặt: “Bọn ta trong sạch”.
Từ Nhu nhìn Diệp Quân: “Ngươi luôn trong sạch với tất cả phụ nữ”.
Diệp Quân: “…”
Từ Nhu nói tiếp: “Ta cảm nhận được đại tỷ hơi thích ngươi, nếu ngươi quyết đoán một chút thì có thể chiếm lấy trái tim tỷ ấy”.
Diệp Quân nghĩ một lúc rồi nói: “Từ Nhu, tỷ có mong ta chiếm lấy trái tim tỷ ấy để tỷ ấy bị trói buộc không? Tốt nhất là để tỷ ấy mang thai một đứa con giống Tiểu Thụ, là thế sao?”
Từ Nhu hỏi ngược lại: “Lẽ nào ngươi không muốn à?”
Diệp Quân nhìn Từ Nhu, một lúc sau hắn lắc đầu: “Bớt tính toán đi”.
Từ Nhu khẽ cười, không nói gì.
Diệp Quân nói tiếp: “Không có ý gì khác, chỉ muốn nói với tỷ, đại tỷ của tỷ thông minh hơn tỷ nghĩ đấy, tỷ ấy không thể nào không biết suy nghĩ của tỷ”.
Từ Nhu im lặng không nói.
Diệp Quân lại nói: “Vũ Trụ Kiếp sắp đến, tỷ sợ Chân tỷ… đúng không?”
Từ Nhu gật đầu.
Diệp Quân im lặng.
Từ Nhu lại nói: “Đại tỷ rất yêu mến bọn ta nhưng tỷ ấy sẽ không từ bỏ vài chuyện vì bọn ta, nhưng đàn ông thì có thể, hoặc có con cũng được”.
Vẻ mặt Diệp Quân trở nên nghiêm trọng: “Ý tỷ là lần này tỷ ấy không thể áp chế Vũ Trụ Kiếp được à?”
Từ Nhu khẽ lắc đầu: “Ta không biết, ta chỉ có linh tính sẽ xảy ra chuyện không hay”.
Nghe thế Diệp Quân nhíu mày.
Từ Nhu nhìn về phía xa, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng.
Diệp Quân nói: “Tỷ dẫn Tiểu Thụ đến hệ Ngân Hà là để ta cũng đến, sau đó dùng mỹ nam kế với đại tỷ của tỷ ư?”
Từ Nhu cười nói: “Mỹ nam kế gì chứ… thôi vậy, dù sao ngươi đúng là cũng rất đẹp trai”.
Diệp Quân nhìn Từ Nhu không nói gì.
Từ Nhu nói: “Giận rồi à?”
Diệp Quân lắc đầu: “Không”.
Từ Nhu cười nói: “Chuyện này hơi lạ”.
Diệp Quân bình tĩnh nói: “Mặc dù tỷ đang tính kế nhưng ta cảm thấy rất tốt khi quen biết Chân tỷ, hơn nữa ta không tổn thất gì”.
Từ Nhu nhìn Diệp Quân, cười nói: “Tâm trạng trở nên tốt rồi”.
Diệp Quân nói: “Sách của tỷ ấy sắp viết xong rồi”.
Từ Nhu gật đầu: “Ừ”.
Diệp Quân quay đầu nhìn ra bên ngoài, không nói gì nữa.
Từ Nhu nói: “Có thể khiến cha và cô cô của ngươi…”
Diệp Quân lắc đầu: “Từ Nhu, tỷ hiểu rõ Chân tỷ thật sao?”
Từ Nhu nhíu mày.