- Nghệ Phong ca ca hắn...
Dung nhi khẩn trương, cố gắng giãy dụa thoát khỏi tay của Cát đại thúc.
- Đừng tới đó làm vướng bận Nghệ Phong!
Tuy rằng Cát đại thúc cũng rất lo lắng không biết tình hình Nghệ Phong thế nào, nhưng cũng biết bọn họ ra ngoài, chỉ có thể làm Nghệ Phong vướng chân mà thôi.
Tuy rằng trong lòng Dung nhi vẫn lo lắng, nhưng vẫn nghe lời đứng ở tại chỗ. Chẳng qua trong mắt lộ ra vẻ lo lắng không thể kiềm chế được.
Mà cách đám người Cát đại thúc không xa, có vài người ẩn mình trong ngõ ngách, nhìn thấy cảnh tượng này bọn họ cũng thoáng sửng sốt, không khỏi quay đầu nhìn về phía Mộc đội trưởng.
Mộc đội trưởng nhìn bọn họ mỉm cười nói:
- Chậm rãi xem đi. Vừa rồi, tuy thiếu niên này ăn chút thiệt thòi nhỏ, nhưng ảnh hưởng không lớn. Chưa đến cuối cùng, bất kỳ ai cũng không biết được kết quả.
Mấy người hai mặt nhìn nhau, đối với ánh mắt của lão gia hỏa này bọn họ rất tán thành. Nhưng một Vương cấp còn chưa tới ngũ giai, thật sự có thể đối phó Lưu Vĩ Chí sao?
Mọi người không khỏi hồ nghi nhìn về phía Nghệ Phong, không ngừng quan sát. Dù quan sát thế nào, bọn họ cũng nhìn không ra Nghệ Phong có điểm gì khiến Mộc đội trưởng kinh sợ. Mọi người cười khổ một tiếng, không khỏi lại tập trung ánh mắt vào hắn.
Lưu Vĩ Chí nhìn Nghệ Phong lại đứng vững vàng ở nơi đó, hắn cũng cũng thoáng sửng sốt. Hắn biết rõ về lực đạo một quyền kia, ẩn chứa tám phần lực lượng của hắn. Ban đầu hắn còn tưởng rằng đối phó một người chưa đến ngũ giai, như vậy cũng đủ để hắn hộc máu trọng thương. Dù sao năng lượng thuộc tính không phải vừa.
Nhưng lại chỉ có thể khiến đối phương bị tổn thương nhỏ, dù nghĩ thế nào, hắn cũng nghĩ không ra. Lực lượng đó đủ để trọng thương Vương cấp tứ giai.
- Tiểu tử, không ngờ ta xem thường ngươi. Hi vọng ngươi vẫn còn có vận khí tốt như vậy.
Lưu Vĩ Chí hừ một tiếng, năng lượng màu vàng lại tầng tầng vây quanh thân quyền của hắn, sau đó hắn hung hăng vung cánh tay, đánh về phía Nghệ Phong.
- Hi vọng ngươi cũng có vận may như vậy!
Nghệ Phong cười lạnh một tiếng. Tiếng nói của Nghệ Phong vừa dứt, nắm tay của Lưu Vĩ Chí hung hăng đánh ở tại trên người Nghệ Phong. Điều này khiến trong mắt Lưu Vĩ Chí chợt hiện lên chút xem thường.
- Tàn ảnh?
Mọi người nhìn nhân ảnh kia tan biến, mọi người cảm thấy có chút choáng váng.
- Thử đỡ...
Ngay lúc này, Lưu Vĩ Chí cũng thoáng sửng sốt. Hắn cảm giác phía sau có một lực lượng cường đại đánh về phía hắn. Mặc dù Lưu Vĩ Chí có chút kinh ngạc, nhưng trên mặt lại không hề lo lắng. Trong nháy mắt đấu khí áo giáp tập trung hình thành ở trên người hắn, đấu khí áo giáp tản ra hào quang màu vàng, giống như chiến thần, khiến đám người vây xem không khỏi chép miệng chặc lưỡi, trong mắt cũng có vẻ hoảng sợ.
Đấu khí áo giáp dẫn theo mãnh liệt năng lượng thuộc tính kim loại, bao trùm toàn thân. Lưu Vĩ Chí không ngăn cản nắm tay của Nghệ Phong, nhận nắm tay của Nghệ Phong hung hăng đánh ở phía trên áo giáp đấu khí hệ kim của hắn.
Ầm…
Giống như đập vào phía trên kim loại, phát ra một âm thanh vang vọng, Nghệ Phong rút lui về phía sau. Lực lượng trong đấu khí của Nghệ Phong đánh phía trên đấu khí áo giáp của hắn, lại ngay cả một chút gợn sóng cũng chưa thấy.
Nghệ Phong cảm giác trong lòng bàn tay đang tê dại, vẻ kinh hãi trong mắt càng nồng đậm. Năng lượng thuộc tính lại khủng khiếp tới mức này, nó và đấu khí bình thường khí tuyệt đối là hai cấp bậc khác nhau.
Nghệ Phong nghĩ thầm, thảo nào tất cả mọi người nói, dưới ngũ giai không có khả năng đối kháng với phía trên ngũ giai. Quả thật, ở trước mặt năng lượng thuộc tính, đấu khí còn lại đã bị áp chế thật lớn. Ví dụ như Nghệ Phong thản nhiên dựa vào đấu khí, muốn phá vỡ phòng ngự của đối phương quả thực là si tâm vọng tưởng.
- Thế nào? Một võ giả còn không đến ngũ giai, lại mơ mộng hão huyền khiêu chiến ta.
Lưu Vĩ Chí nhìn Nghệ Phong vô cùng xem thường. Sau khi đạt được ngũ giai, đó là sự biến hóa về chất, tuyệt đối không phải dựa vào số lượng là có thể bù lại.
Cho dù mấy Vương cấp tứ giai đỉnh phong đánh hắn, hắn cũng có thể giải quyết được. Đây là sự khủng khiếp của năng lượng thuộc tính.
Mặc dù hắn mới lên ngũ giai, nếu thực lực càng mạnh hơn, vậy khả năng khống chế năng lượng thuộc tính lại càng mạnh, uy lực cũng lớn hơn nữa.
- Lực lượng của năng lượng thuộc tính không sánh ngang, ngươi không có khả năng phát sinh uy hiếp đối với ta.
Lưu Vĩ Chí nhìn Nghệ Phong với vẻ xem thường nói. Bằng vào năng lượng ngũ giai hắn có được, coi như đã ở thế bất bại.
- Đúng sao? Ai nói cho ngươi biết lực lượng của ta không sánh bằng năng lượng thuộc tính?
Nghệ Phong thản nhiên nói một câu, rốt cục bắt đầu điều động năng lượng Phệ Châu. Mặc dù Tà Đế lực cũng có thể thắng được năng lượng thuộc tính, nhưng dù sao Tà Đế lực còn rất ít. Hiện tại Nghệ Phong bước vào Vương cấp, cũng mới tu luyện sau truyền thừa một thời gian ngắn mà thôi. Tà Đế lực mạnh, nhưng quá khó khăn để tu luyện. Nghệ Phong cảm thấy có cần thiết hỏi lão đầu tử một chút xem làm thế nào mới có thể tăng thêm tốc độ.
Lưu Vĩ Chí nghe Nghệ Phong nói, ánh mắt cũng nhất thời cứng lại. Hắn quan sát trên dưới lượng của Nghệ Phong, nhìn Nghệ Phong cũng không có bộ dạng che dấu thực lực. Hơn nữa nhìn bộ dáng Nghệ Phong vừa giao thủ, hiển nhiên lực đạo phát huy đến mức tận cùng.
Nghĩ vậy, Lưu Vĩ Chí thoáng thở phào nhẹ nhõm. Tuy rằng liên tục đánh thiếu niên này vài lần, nhưng hắn vẫn có cảm giác bất an.
- Nếu ngươi tự tin đối với năng lượng thuộc tính của ngươi như vậy, không biết có thể đỡ được một quyền này của ta hay không?
Nghệ Phong nói vừa dứt lời, nắm tay hung hăng đanh về phía Lưu Vĩ Chí. Thía trên thân quyền của Nghệ Phong, đấu khí quấn quít, bao vây thân quyền của hắn khiến nó chói mắt không gì sánh được, năng lượng màu lam như ẩn như hiện xoay quanh ở trong đó. Năng lượng ban đầu đã ngưng tụ, lại không ngừng ngưng tụ thêm mấy lần.
- Không biết tự lượng sức mình!
Lưu Vĩ Chí thấy đối phương còn dám đối đầu với hắn. Lực lượng của hắn mạnh mẽ tăng lên. lực lượng cửu thành ầm ầm vọt ra. Đối với một Vương cấp còn chưa tới ngũ giai, hắn vận dụng chín thành lực lượng, cho dù Nghệ Phong bị đánh bại, cũng khiến người khác kinh hãi.
Nhưng hắn tiếp được tám phần lực đạo, Lưu Vĩ Chí cũng không dám coi thường. Hắn muốn một chiêu phế bỏ Nghệ Phong.
Ầm...
Phía trên va chạm rất mạnh, khiến mọi người không nhịn được che kín lỗ tai. Phía trên không gian, nơi hai người đụng vào nhau, không gian rạn nứt giống như mạng nhện lan rộng khắp toàn bộ hư không. Năng lượng khổng lồ đánh về bốn phía, đập vào nhau tạo ra từng tiếng âm hưởng vang vọng như tiếng rồng gầm.
Khiến mọi người không dám tin chính là, kết quả của một quyền này lại chỉ Nghệ Phong lui lại ba bước, mà Lưu Vĩ Chí rút lui năm bước.
Một đám sững sờ nhìn Nghệ Phong cường thế như vậy, trong đầu đều xuất hiện một ý niệm: vừa rồi đối phương đã che dấu thực lực?
Tại một góc, mấy người kia cũng thoáng ngẩn người, Từ trong thế tấn công của Lưu Vĩ Chí, có thể điều tra ra lực lượng của Lưu Vĩ Chí cường đại tới mức nào, nhưng đối với một lực lượng như vậy, lại không bằng thiếu niên này.
Bon họ không khỏi quay sang Mộc đội trưởng. Bọn họ đều khâm phục ánh mắt sắc bén của hắn. Thiếu niên này quả thực giống như hắn đã nói.
- Chẳng lẽ hắn đạt được lục giai sao? Nhưng ta không thấy ra hắn có năng lượng thuộc tính gì?
Một người thì thào lẩm bẩm.
- Hẳn là hắn chưa đạt được ngũ giai. Tuy nhiên trong cơ thể đã có một lực lượng khiến ta kinh hãi sợ hãi. Lực lượng này mạnh hơn nhiều so với lực lượng thuộc tính. Hẳn là thiếu niên này còn chưa khống chế được, cho nên trong khí tức phát ra, ta thoáng có thể thấy được. Nếu không phải như thế, ta cũng nhìn không ra!
Mọi người nghe Mộc đội trưởng nói, một đám giật mình. Tuy nhiên trong lòng lại hết sức kinh ngạc, có lực lượng gì còn mạnh hơn so với lực lượng thuộc tính?
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Nghệ Phong càng thêm nghi hoặc. Thiếu niên này thực sự không đơn giản như những gì bọn họ suy đoán. Người có thể khiến Mộc lão nhân cũng hoảng sợ, vậy bọn họ tuyệt đối không thể trêu chọc.