Lão trang chủ thấy Nghệ Phong như thế thì khẽ cười cười. Tốc độ của hai người cũng khá nhanh, trong phút chốc Nghệ Phong đã tiến vào một không gian. Khi Nghệ Phong đi vào liền thấy được Tần Y đang ở chính giữa.
Lúc này Tần Y một thân váy liền màu xanh da trời, khiến nàng có vẻ cực kỳ tôn quý, khuôn mặt trắng trẻo tinh xảo tuyệt mỹ vô cùng. Cần cổ thon dài, đường cong hoàn mỹ bị quần áo bao phủ, bộ ngực ngạo nhân, vòng eo mảnh khảnh, kiều đồn ngạo nghễ cong lên. Hai chân thon dài dùng một loại độ cong khoa trương khoanh vào nhau. Mặc dù có chút tiều tụy, thế nhưng không che dấu nổi dung nhan tuyệt mỹ điên đảo chúng sinh của nàng.
Nghệ Phong nhìn Tần Y, trong lòng cảm thấy an tĩnh dị thường. Hắn thậm chí quên đi lão giả bên người, hắn đi đến trước mặt nàng hô lớn:
- Tần Y tỷ!
- Sao đệ lại xuất hiện ở chỗ này?
Tần Y mang theo sợ hãi lẫn vui mừng, đôi mắt như có một làn vụ thủy trợn tròn nhìn Nghệ Phong.
- Nhớ tỷ, ta phải tới thăm tỷ.
Nghệ Phong mở miệng nói ngọt với Tần Y, không chút dè chừng lão trang chủ cùng lão giả kia. Nhị lão thấy hai người trẻ tuổi này không coi ai ra gì. Không khỏi cười khổ một tiếng, lại nhìn thấy vẻ mặt mừng rỡ trên mặt Tần Y thì lắc đầu, thầm nghĩ Tần Y quả thật bị tiểu tử này lừa gạt mất rồi.
Tuy Tần Y muốn nói ra ý nghĩ trong lòng mình, thế nhưng không có da mặt dày như Nghệ Phong, lại có hai lão nhân tại đây, sắc mặt nàng thoáng đỏ ửng, phát ra vẻ phong tình vạn chủng. Nàng đưa tay đã nắm lấy Nghệ Phong, đôi mắt nhìn Nghệ Phong với vẻ nhu hòa. Mặc dù không nói điều gì, nhưng lại hàm chứa rất nhiều điều.
Nghệ Phong chạm vào tay của Tần Y, nguyên bản khốc nhiệt lập tức biến mất mà chuyển biến thành một loại băng hàn, khiến nội tâm tràn ngập hàn ý. Bất quá ngay cả như vậy, Nghệ Phong cũng không muốn buông tay nàng ra.
- Chúng ta đi ra ngoài trong chốc lát. Nghệ Phong, ngươi nói mục đích của chuyến này cho Tần Y, về phần sau đó là quyết định của hai người các ngươi.
Lão giả thủ hộ bên cạnh Tần Y nói với Nghệ Phong, lúc này mới khiến Nghệ Phong chú ý tới còn có một người.
Nhìn lão giả có phong cách cổ xưa, cùng với việc lão trang chủ cung kính. Nghệ Phong cũng biết thân phận của lão giả này là gì, hắn nhanh chóng nói:
- Vãn bối biết rõ.
- Ừ!
Lão giả nhẹ giọng ừ một câu, sau đó cùng với lão trang chủ lóe lên, đồng thời rời khỏi không gian.
Nghệ Phong nhẹ ôm lấy thân hình mềm mại của Tần Y, cảm thụ được từng đạo băng hàn trên thân thể nàng truyền đến. Hắn ôm chặt đầu Tần Y, có chút tham lam hít một hơi:
- Vẫn muốn giúp tỷ giải quyết hàn độc, cuối cùng có một đường hi vọng.
- Ah!
Tần Y cả kinh, nhìn Nghệ Phong có chút kinh hỉ hỏi lại:
- Đệ có biện pháp?
Cũng khó trách Tần Y kinh hỉ, nàng bị hàn độc này tra tấn tới mức không thể ly khai Tần gia trang một bước. Thánh cấp trong trang cũng không làm gì được, thế nhưng người thanh niên mình luôn nhớ thương trước mặt nói có biện pháp, sao nàng có thể không mừng rỡ. Về phần Nghệ Phong sẽ lừa gạt nàng? Điều này nàng không hề nghĩ tới.
- Ừ!
Nghệ Phong lên tiếng nói với Tần Y:
- Chỉ có điều rất nguy hiểm, xác xuất thành công chưa tới một thành. Một khi thất bại thì tỷ sẽ chết.
Tần Y chui đầu vào trong ngực Nghệ Phong, nhoẻn miệng cười với hắn:
- Đệ không cần áp lực, cứ động thủ là được. Cho dù chết ở trong ngực của đệ còn hơn cứ trải qua những ngày dài đằng đẵng như thế.
Từ tận đáy lòng Tần Y chậm rãi thầm nhủ một câu:
- Cho dù có chết, nhưng chỉ cần giúp được gì cho đệ, hết thảy đều đáng giá.
Dù cho Nghệ Phong biết rõ Tần Y sẽ trả lời thế nào, nhưng khi Tần Y đang ở trong lòng hắn không chút nghĩ ngợi đã nói ra, Nghệ Phong vẫn cảm động không thôi. Hắn gắt gao ôm chặt thân thể Tần Y, thở phào một hơi lẩm bẩm nói:
- Ta sẽ không để cho tỷ gặp chuyện không may.
Tần Y lắc đầu, đột nhiên nhớ tới điều gì, mở miệng nói với Nghệ Phong:
- Trị liệu cho ta sẽ không có nguy hiểm gì cho đệ chứ?
Nghệ Phong lắc đầu cười nói:
- Ta làm sao có thể gặp nguy hiểm, tỷ thấy ở đâu y sư trị bệnh cho người khác mà y sư sẽ gặp nguy hiểm chưa?
Tần Y nhìn Nghệ Phong với vẻ hoài nghi, bất quá thấy Nghệ Phong chằm chằm nàng, cũng không né tránh ánh mắt nhìn thấu nhân tâm của nàng.
Tần Y không nhận ra điều gì khác lạ, bán tín bán nghi nhìn Nghệ Phong, thật lâu sau lúc này mới gật đầu nói:
- Không được lừa gạt ta.
Nghệ Phong nở nụ cười:
- Lúc nào ta lừa gạt tỷ chưa? Nếu Tần Y tỷ đã chuẩn bị xong, vậy bây giờ mà bắt đầu trị liệu.
Tần Y gật gật đầu nói:
- Cũng được!
Nói xong, Tần Y liên tiếp kết mấy thủ ấn. Sau khi thủ ấn của nàng hạ xuống xuống, nguyên bản khí tức khốc nhiệt rõ ràng chậm rãi chìm vào lòng đất, đồng thời nhiệt độ bốn phía dùng một tốc độ cực kỳ khủng khiếp hạ xuống.
Tựa hồ là nhiệt độ hạ thấp dẫn tới sự chú ý của hai lão giả, nhị lão tiến đến thấy hai người, lên tiếng dò hỏi:
- Chuẩn bị xong?
Nghệ Phong gật đầu nói:
- Thỉnh tiền bối ra tay, giải hết cấm chế trên người Tần Y.
Lão giả gật đầu nói:
- Các ngươi có thể nghĩ kỹ, sau khi giải cấm chế, hàn độc không bị áp chế sẽ bạo phát rất nhanh, muốn ngăn cản rất khó. Nếu như trị liệu thất bại, vậy thì...
- Thái gia gia, người ra tay đi!
Tần Y vừa cười vừa nói, đột nhiên quay đầu nhìn Nghệ Phong:
- Ta tin tưởng hắn.
Lão giả gật gật đầu, lập tức quay đầu nhìn về phía lão trang chủ, gật đầu với lão. Ngay khi bọn họ vừa mới chuẩn bị ra tay thì Tần Y đột nhiên mở miệng hỏi:
- Nghệ Phong có phải chịu nguy hiểm hay không?
Nghệ Phong lập tức bị dọa khiếp vía. Nhanh chóng đánh mắt với hai lão giả. Nghệ Phong tưởng tượng được, nếu nói hắn cũng có thể nguy hiểm tới tánh mạng, Tần Y nhất định sẽ không để cho hắn trị liệu.
Thấy ánh mắt của Nghệ Phong, hai lão giả liếc mắt nhìn nhau, lập tức thản nhiên đáp:
- Có một chút nguy hiểm, bất quá đối với thực lực của Nghệ Phong mà nói, không có gì đáng ngại, chủ yếu là ngươi.
Nghe được câu này, Nghệ Phong mới thở dài một hơi.
Lúc này Tần Y mới không ngăn cản hai người giải cấm chế trên người nàng, huyết sắc trên mặt Tần Y cũng chầm chậm biến mất, tựa hồ phủ lên một tầng băng sương khiến cho người ta có cảm giác lãnh ngạo.
Khi một đạo cấm chế cuối cùng giải khai, lão trang chủ nhìn Nghệ Phong nói:
- Xin nhờ ngươi.
Nói xong, hai người hợp lực đánh một đạo phòng ngự vây lấy Nghệ Phong cùng Tần Y vào bên trong.
Đáy lòng không khỏi nhớ tới ánh mắt Nghệ Phong ra hiệu với bọn họ, thầm nghĩ Nghệ Phong đối với Tần Y là thật tâm chân ý. Nhìn Nghệ Phong thân mật khăng khít, Tần Y vô cùng tin tưởng, bọn họ lắc đầu.