Phượng hoàng do Hạ Chỉ Mộng hư hóa ra cùng Tuyết Ma Hổ va vào nhau, hai cỗ năng lượng mạnh mẽ đồng thời bạo phát. Mà kình khí bắn ra từ trung tâm vụ nổ đi tới nơi nào thì tất cả nơi đó đều bị tan nát, mọi cát đá thực vật bị bốc lên cao hình thành một cơn lốc thực vật khổng lồ, tàn phá bừa bãi trên không trung.
Gió bão gào thét, kình khí cường đại bay tán loạn khắp nơi, tiếng xé gió không ngừng vang lên.
Dư kình khổng lồ khiến Băng Hồn không thể tới gần, thân ảnh của hắn nhanh chóng bạo lui.
Tuyết Ma Hổ kêu lên một tiếng, hiển nhiên chiêu này đã làm nó bị thương tổn, rốt cuộc trên thân nó đã xuất hiện một vết máu, một khối huyết nhục không rõ bị đạo năng lực phía sau đánh bật ra. Cùng lúc đó, Hạ Chỉ Mộng cũng không khá hơn là bao nhiêu, lực lượng cường đại phản chấn ngược về phía nàng. Lợi kiếm trên tay hơi run run không ổn định, ngay lập tức tuột khỏi tay bắn ra không trung với tốc độ xé gió, đâm thẳng cắm xuống mặt đất. Toàn bộ thân kiếm đều cắm sâu vào trong bùn đất chỉ lộ ra chuôi kiếm, có thể thấy được dư kình cực kỳ to lớn.
- Phụt...
Hạ Chỉ Mộng phun ra một ngụm máu tươi, vẻ mặt trắng bệch, thân ảnh cũng bay ngược ra phía sau.
Ánh sáng hung tàn trong mắt Tuyết Ma Hổ cuồng bạo lên, nó chuẩn bị tiếp tục đánh tới Hạ Chỉ Mộng thì phát hiện một cỗ kình khí đang hung hăng đâm tới chỗ nó. Tuyết Ma Hổ không kịp thời gian đi xé xác Hạ Chỉ Mộng, thân thể nó hơi nghiêng, móng vuốt mang theo hàn quang đánh về phía Nghệ Phong.
- Thuấn di!
Nghệ Phong lại lần nữa thi triển thuấn di biến mất trong tầm mắt của Tuyết Ma Hổ, một kiếm hung hăng đâm vào sau lưng nó.
Tuyết Ma Hổ kinh hãi bởi tốc độ Nghệ Phong biến mất trong nháy mắt, nó cảm thụ được lợi kiếm phía sau liền phân tán ra một cỗ năng lượng hung hăng oanh kích về phía Nghệ Phong.
- Thuấn di!
Nghệ Phong lại lần nữa thi triển thuấn di, thi triển thuấn di liên tục khiến Nghệ Phong cảm giác đấu khí đang tiêu hao với tốc độ kinh khủng. Liên tục tiêu hao làm hắn không cam lòng, nhưng không biết làm gì hơn, lợi kiếm vẫn như cũ đâm tới Tuyết Ma Hổ.
Ba lần công kích liên tiếp hầu như không có khoảng cách thời gian giữa các lần, cho dù Tuyết Ma Hổ nhanh như thiểm điện cũng không thoát được. Nó bị Nghệ Phong hung hăng đâm một kiếm vào trên lưng, một vòi máu tức thì phun ra. Lực lượng Nghệ Phong phát huy cực hạn, cố gắng khống chế Tiêm Hổ Kiếm hung hăng đâm tới Tuyết Ma Hổ, dường như muốn đâm thủng nó.
- Ngao...
Tuyết Ma Hổ kêu lên một tiếng thống khổ, thanh âm dữ tợn mà lại kinh khủng. Tuyết Ma Hổ mạnh mẽ vùng dậy, lợi kiếm của Nghệ Phong còn cắm trên người nó, Nghệ Phong căn bản không kịp rút ra thì Tuyết Ma Hổ đã phóng một cỗ năng lượng đánh về hắn.
Năng lượng khổng lồ hầu như có khí thế diệt thiên nện thẳng lên trên ngực Nghệ Phong. Ngay lập tức hắn bị đánh bay ngược về phía sau.
- Nghệ Phong!
Băng Hồn khẩn trương hô lên, cỗ năng lượng kia kinh khủng thế nào hắn đã thấy rõ ràng. Nghệ Phong bị đánh vào trước ngực, lực phòng ngự của hắn chỉ là Tướng Cấp tứ giai, vậy còn có đường sống sao?
Thế nhưng chuyện làm Băng Hồn mở to mắt chính là Nghệ Phong bị đập xuống mặt đất xong cư nhiên nhổ một ngụm nước bọt rồi đứng dậy như không có chuyện gì.
Băng Hồn nhìn Nghệ Phong trân trân, nhịn không được thầm mắng to một tiếng:
- Kháo... Đây là quái vật gì?
Nghệ Phong sờ soạng Nhuyễn Kình Giáp trên thân thể, đáy lòng cảm thấy hơi may mắn, nếu như không có chí bảo phòng ngự này thì sợ rằng ngày hôm nay không chết cũng bị trọng thương. Cho dù có thêm Nhuyễn Kình Giáp hắn cũng không chịu nổi, bị cỗ năng lượng kia trực tiếp đánh vào trên người, khóe miệng trào ra một tia máu.
Hai lần liên tiếp bị hại khiến Tuyết Ma Hổ triệt để bạo nộ. Nó thấy Hạ Chỉ Mộng đứng gần nhất liền trảo tới chỗ nàng.
Hiện giờ khí huyết Hạ Chỉ Mộng đang nhộn nhạo do bị Tuyết Ma Hổ oanh kích lúc nãy, căn bản không thể phân ra lực lượng để chống đỡ, mắt mở trừng trừng nhìn móng vuốt Tuyết Ma Hổ càng ngày càng tới gần. Trong mắt Hạ Chỉ Mộng tràn đầy vẻ kinh hãi, lúc này nàng căn bản không có cách nào để né tránh, chỉ có một kết quả duy nhất đó là bị Tuyết Ma Hổ xé tan xác.
Móng vuốt sắc bén của Tuyết Ma Hổ càng ngày càng gần, Hạ Chỉ Mộng hầu như đã nhắm mặt lại. Chỉ trong nháy mắt, móng vuốt của Tuyết Ma Hổ sẽ đâm thủng ngực của nàng.
- Thuấn di!
Ngay lúc Hạ Chỉ Mộng hết hy vọng thì đột nhiên nàng cảm giác chính mình bị người khác ôm lấy, Hạ Chỉ Mộng mạnh mẽ mở mắt ra liền thấy công kích của Tuyết Ma Hổ mạnh mẽ nện trên thân thể người ôm nàng.
- Phụt...
Một ngụm máu tươi phun thẳng lên khuôn mặt Hạ Chỉ Mộng, trên khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng đầy máu ngay lập tức.
- Nghệ Phong...
Hạ Chỉ Mộng hoảng hốt, nàng thật không ngờ Nghệ Phong dùng thân thể của hắn để đối kháng với một chiêu nổi giận của Tuyết Ma Hổ.
- Đi!
Nghệ Phong căn bản không kịp cảm thụ huyết khí cuồn cuộn trong cơ thể, hắn ôm lấy thân thể mềm mại của Hạ Chỉ Mộng. Thân pháp Mị Ảnh được phát huy tới mức tận cùng, chạy sang một hướng khác.
Trong mắt Tuyết Ma Hổ hiện lên một tia châm chọc, một cỗ năng lượng lại lần nữa ngưng tụ đánh về phía Nghệ Phong đang chạy trốn. Băng Hồn nhìn thấy cỗ năng lượng phá tan hư không bay đến không khỏi hoảng hốt. Hắn giơ trường thương lên muốn ngăn trở thế nhưng không cách nào kịp.
Nghệ Phong cũng cảm giác năng lượng kinh khủng phía sau lưng, lúc này căn bản hắn không có cách nào vận chuyển lực lượng để né tránh, hắn hét lớn một tiếng:
- Nhiếp Hồn Thuật – Ngưng Tụ!
Trong nháy mắt, một cỗ năng lượng ngưng tụ trên thân thể Nghệ Phong, đón lấy công kích của Tuyết Ma Hổ. Thế nhưng năng lượng của Tuyết Ma Hổ mạnh tới mức nào, năng lượng do Nhiếp Hồn Thuật của Nghệ Phong ngưng tụ ra căn bản không phát huy được tác dụng. Trong nháy mắt Nhiếp Hồn Thuật của Nghệ Phong tiêu tán, cỗ năng lượng kia vẫn như cũ bay về phía hắn.
- Khống Mị Thuật!
Nghệ Phong hét lớn một tiếng, trong nháy mắt Mị liệt hồi xuất hiện phía sau Nghệ Phong, thậm chí Nghệ Phong không kịp thu hồi Lạc Ấn ở trên người nó.
Oanh...
Năng lượng đánh vào phía trên người Mị liệt hồ, hầu như không có gì ngoài ý muốn, toàn bộ hồn thể của Mị liệt hồ bị tan ra, mỗi một khối năng lượng bộc phát phảng phất như lựu đạn nổ tung, quang mang tản ra vô cùng chói mắt.
Phụt...
Nghệ Phong lại lần nữa phun ra một ngụm máu, Mị liệt hồ và hắn có tinh thần liên kết, tinh thần liên kết bị mạnh mẽ cắt đứt khiến cho hắn cũng bị thương tổn. Một ngụm máu phun lên mặt Hạ Chỉ Mộng lần thứ hai.
- Nghệ Phong, ngươi không sao chứ?
Bị Mị liệt hồ ngăn lại như vậy, Nghệ Phong và Hạ Chỉ Mộng cũng đình chỉ tốc độ, Hạ Chỉ Mộng giãy dụa ra khỏi lòng Nghệ Phong, đưa tay đỡ lấy sắc mặt trắng bệch của hắn lo lắng hỏi.
Nghệ Phong lắc đầu, có Nhuyễn Kình Giáp phòng ngự, tuy rằng miệng phun máu tươi thế nhưng đối với hắn mà nói cũng không phải vấn đề quá lớn. Chỉ là tinh thần lực bị chặt đứt mạnh mẽ khiến hắn bị thương tương đối nặng.
Hạ Chỉ Mộng thật không ngờ Tuyết Ma Hổ cường hãn như vậy, cư nhiên dưới sự vây công của nhiều người còn khiến cho tất cả mọi người bị thương nặng.
- Ngao....
Tuyết Ma Hổ cũng kêu lên một tiếng, ánh mắt lộ ra thần sắc thống khổ, Tiêm Hổ Kiếm cắm phía sau lưng chảy máu không ngừng, đến cuối cùng cư nhiên toàn là máu đen.
Nghệ Phong thấy vậy vô cùng vui mừng:
- Trên Tiêm Hổ Kiếm có kịch độc, độc càng thêm độc, hơn nữa nó đang bị thương nặng, nhất định thực lực đã bị suy giảm lớn.
Hạ Chỉ Mộng cười khổ một tiếng, nàng nhìn Nghệ Phong nói rằng:
- Thực lực của ta không phát huy được năm thành, ngươi thì thế nào?
Nghệ Phong sửng sốt, thật không ngờ tình huống lại như vậy, mặc dù Tuyết Ma Hổ bị thương nặng và trúng kích độc thế nhưng bên mình cũng không hề dễ chịu.
- Ta cũng không nổi năm thành!
Nghệ Phong cười khổ một tiếng rồi quay đầu nhìn về phía Băng Hồn, sợ rằng hắn đồng dạng bị thương nặng.
Nghệ Phong nghĩ thế, trong mắt hiện lên một tia ngoan độc, mặc kệ tinh thần lực bị hao tổn sẽ khiến thương thế nặng hơn, đấu khí bạo phát tuôn trào!
- Ngươi muốn làm gì?
Hạ Chỉ Mộng thấy Nghệ Phong bị thương nặng còn thi triển đấu khí kinh khủng như thế không khỏi hoảng hốt nói.