Mục lục
Mị Ảnh - Anh Giai Ngây Thơ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Nghịch còn nhớ, Nghệ Phong đã từng dụng độc thần không biết quỷ không hay giải quyết đám người Dương Húc. Tuy nhiên không biết độc thuật Nghệ Phong cao cường thế nào, nhưng để đối phó với Lưu Phong hẳn không thành vấn đề.

Nghệ Phong nghe hắn nói lại càng phiền muộn vạn phần, hắn đành phải giải thích:

- Đại trưởng lão chỉ định chỉ có thể bằng vào thực lực đánh bại tên khốn đó, còn lại hết thảy thủ đoạn khác đều không được.

Thiên Nghịch sững sờ, lập tức hắn kiên định nói:

- Phong thiếu, yên tâm đi. Ta sẽ không để cho ngươi xảy ra chuyện gì.

Thiên Nghịch hạ quyết tâm, đợi đến lúc đó, cho dù chính mình liều chết cũng phải bảo vệ Nghệ Phong.

Nghệ Phong cảm giác trong lòng của mình như là trời đông giá rét có được than ấm, vô cùng ấm áp dễ chịu. Hắn mỉm cười, vỗ vỗ bả vai Thiên Nghịch, sau đó cười nói:

- Yên tâm đi, một tên Lưu Phong mà thôi, không thể tạo ra gợn sóng gì. Có thời gian một năm, kì tích gì cũng có khả năng phát sinh.

Sau khi Nghệ Phong nói xong, liền hướng phía sau núi đi đến. Tại hậu sơn, hắn mới có thể thanh tịnh tu luyện.

Thế nhưng, phảng phất ông trời không hề chiếu cố Nghệ Phong. Hắn còn chưa đi được bao lâu thì đã nhìn thấy Thi Đại Nhi đứng chờ phía trước. Song phong đẫy đà ngạo nhân, y phục màu tím bó sát người lộ ra những đường cong ma quỷ khiến cho người ta hô hấp dồn dập. Khuôn mặt tinh xảo, thuần mỹ mà tản ra mị hoặc vô cùng tự nhiên.

- Tiểu ma nữ. Nàng sẽ không đi suối nước nóng tắm chứ?

Nghệ Phong nhìn Thi Đại Nhi cười hỏi.

Nếu bình thường Nghệ Phong mà xưng hô với nàng là tiểu ma nữ thì nhất định Thi Đại Nhi sẽ nổi bão. Thế nhưng, hiện tại nàng lại dùng thanh âm ôn nhu nói:

- Phong ca ca, nếu như… Ta nói nếu như hiện tại ta có thể đưa ca ca ra khỏi Thánh Địa, không cần quyết đấu với Lưu Phong. Ca ca có đồng ý không?

Nghệ Phong sững sờ, lập tức hiểu được ý tứ của Thi Đại Nhi, hắn khẽ mĩm cười nói:

- Chẳng lẽ nàng cũng tin tưởng lời bọn họ rằng ta là một tên phế nhân?

Thi Đại Nhi quýnh lên, luốn cuống giải thích:



- Phong ca ca, ta không phải có ý này. Ta...

Nghệ Phong vuốt mái tóc mềm mại của Thi Đại Nhi, ngửi mùi hương thơm ngát khẽ cười bảo:

- Tốt rồi. Yên tâm đi. Nàng cũng chứng kiến thái độ Đại trưởng lão đối với ta, không có việc gì đâu.

Thi Đại Nhi vội nói:

- Thế nhưng...

- Nha đầu ngốc! Không có gì nhưng nhị gì hết.

Nghệ Phong véo nhẹ má của Thi Đại Nhi, nhỏ giọng an ủi.

Thi Đại Nhi đột nhiên ngẩng đầu ngưỡng lên, nhìn Nghệ Phong rất bất mãn hỏi:

- Lại là vì nàng sao? Bởi vì nàng, cho nên ca ca phải dùng cả tánh mạng để chứng minh chính mình?

Nghệ Phong nghe được câu này cảm thấy rất là nghi hoặc, Nghệ Phong nhìn Thi Đại Nhi với vẻ khó hiểu:

- Nàng nói cái gì?

- Tần Y! Có lẽ Phong ca ca không biết, mọi người ở trước mặt ta đàm luận về nàng rất nhiều. Có lẽ lần này ca ca xuống núi cũng là vì nàng phải không?

Thi Đại Nhi nhìn qua Nghệ Phong, trong giọng nói tràn đầy tức giận, khiến Nghệ Phong khó hiểu.

Nghệ Phong sờ sờ khóe miệng, nhìn bộ dáng của Thi Đại Nhi, sao hắn lại cảm thấy dường như nàng đang ghen.

- Đại Nhi. Cái đó và Tần Y có quan hệ sao?

Nghệ Phong yếu ớt hỏi, bị một cái nữ nhân hỏi về một nữ nhân khác, bất kỳ nam nhân cũng đều cảm thấy đau đầu.



- Phong ca ca, Đại Nhi thực sự kém nàng như vậy sao? Đại Nhi không xinh đẹp bằng nàng?

Thi Đại Nhi không phục hỏi.

Nghệ Phong phì cười, ôm chầm lấy Đại Nhi, áp đầu của nàng vào ngực mình, nhẹ nhàng vuốt mái tóc của nàng, cảm thụ sự mềm mại nhu thuận.

- Ta chưa từng cảm thấy có người nào đẹp như Đại Nhi. Trong lòng ta Đại Nhi vẫn là người xinh đẹp nhất.

Tuy Thi Đại Nhi còn lộ vẻ ngây ngô, nhưng không thể không thừa nhận, hiện tại nàng đã có tư thái họa quốc. Lớn thêm vài năm nữa, bỏ đi sự ngây thơ, tuyệt đối không thua bất kì mỹ nhân nào trên thế gian này. Hơn nữa tinh khiết cùng mị hoặc mâu thuẫn kết hợp với nhau, tuyệt đối không có bất kì nam nhân nào có thể kháng cự nàng.

Thế nhưng, hiện tại dù nàng vẫn còn ngây thơ, không thể so với Tần Y, ngay Trữ Huyên cũng muốn hơn nàng một bậc.

Tựa hồ Thi Đại Nhi cũng phát giác được chính mình đang thất thố, nàng đẩy ra Nghệ Phong. Sắc mặt hiện lên nét đỏ ửng, nàng giận dữ liếc Nghệ Phong nói:

- Chưa theo đuổi người ta, mà đã chiếm tiện nghi của người ta.

Phịch...

Cuối cùng Nghệ Phong xem thường lực sát thương của tiểu ma nữ, hắn té lăn ra mặt đất. Bất quá, Thi Đại Nhi cũng tạm thời quên đi quyết đấu giữa Nghệ Phong cùng Lưu Phong. Khiến cho Nghệ Phong thở dài một hơi, nếu không hắn thực không biết giải thích thế nào mới tốt.




Lăng Thần Quyết không hổ là kết tinh trí tuệ mấy ngàn năm của sư môn lão đầu tử, tuy Nghệ Phong thường xuyên thể hiện bộ dáng khinh thường trước mặt lão đầu tử, thế nhưng hắn cũng minh bạch. Lăng Thần Quyết tuyệt đối là công pháp có một không hai. Tư chất của Nghệ Phong không thể so với Lưu Phong, thậm chí còn kém xa. Thế nhưng trong thời gian bốn năm, thực lực của hắn đã áp đảo Lưu Phong. Không thể phủ nhận, đây là công hiệu của Lăng Thần Quyết, mặc dù chỉ là chút da lông đã bất phàm như thế rồi. Đương nhiên, phương diện này cũng không thể thiếu những dược vật trân quý của năm đại trưởng lão.


Nếu như trước kia Nghệ Phong chỉ là cho rằng Lăng Thần Quyết chỉ là công pháp cực kỳ ưu tú thì hiện tại mới phát hiện Lăng Thần Quyết biến thái đúng như lão đầu tử nói.


Lăng Thần Quyết trọn bộ căn bản không cùng đẳng cấp với chút ít da lông kia được. Ngũ Hành đấu khí biến ảo, Ngũ Hành đấu khí tổ hợp trong đó khiến Nghệ Phong quả thực tâm huyết dâng trào, hận bây giờ không thể lập tức tăng thực lực lên tới Tôn Cấp. Điều này sẽ kinh khủng tới bực nào.


Thế nhưng, đây hết thảy cũng chỉ là tưởng tượng. Thực lực Nghệ Phong mất hết, đành phải bắt đầu tu luyện lại từ đầu.


Sau khi Nghệ Phong trải qua cải tạo kinh mạch đã hoàn toàn bất đồng với thường nhân. Hoàn toàn là dựa theo lộ tuyến hành công Lăng Thần Quyết tạo thành. Nghệ Phong dựa theo kinh mạch đồ trong đầu cùng kinh mạch trong cơ thể chính mình đối chiếu từng chút một. Nghệ Phong không có phát hiện có chỗ nào khác nhau, lúc này mới thở dài một hơi. Nhưng cũng không thể bảo chứng cải tạo kinh mạch đã thành công, rất nhiều chi tiết, tỉ mĩ nhỏ nhất. Căn bản Nghệ Phong không thể phát hiện ra. Dù sao hồn lực của Nghệ Phong chỉ đạt tới Sư cấp lục giai.


Nghệ Phong nhổ một bãi nước miếng, vứt toàn bộ suy nghĩ trong đầu ra bên ngoài. Với hồn lực Sư cấp lục giai, Nghệ Phong rất dễ dàng làm được những điều này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK