- Tiên Thuật đệ tam thức!
- Tinh bạo Thương Khung thức thứ tư!
- Tiên Thuật thức thứ tư!
Hai đạo nhân ảnh trên không trung không ngừng chớp động, lực lượng hai người đấu ngang nhau. Hai người, một người một tay năng lượng Phệ Châu, một tay tử khí năng lượng, người còn lại một tay Địa Hỏa một tay Âm Hỏa.
Từng đạo năng lượng khủng bố không ngừng bạo phát, đại chiêu không ngừng phóng xuất khiến mọi người hoa mắt.
Mọi người ở phía dưới thấy như vậy một màn, nguyên một đám ngừng thở, trận đánh này khiến cho bọn họ có cảm giác nhìn không kịp. Trong hư không bộc phát những luồng năng lượng rực rỡ như pháo hoa, từng đạo sáng rọi bộc phát tản ra ánh sáng mĩ lệ mà chói mắt nhưng bên trong lại ẩn chứa sự hung hiểm cùng lăng lệ ác liệt. Bất luận là một người nào, chỉ cần có một chút sai lầm đều sẽ bị đả kích trí mệnh.
- Thức thứ năm!
Hai người đồng thời hô to, bầu trời lập tức biến hóa thất thường. Lực lượng khủng bố từ trong thân thể hai người không ngừng bạo phát, cuối cùng giao phong cùng nhau. Nhiếp Hồn Thuật của Nghệ Phong đồng thời hội tụ đánh về phía đối phương.
Từng chiêu Tinh Bạo Thương Khung khủng bố phối hợp với nhau, đã vượt qua đẳng cấp vũ kỹ Địa giai. Quyền kình khủng bố trải rộng toàn bộ không gian ngạnh kháng với đối phương khiến mọi người rung động mở to hai mắt nhìn.
Phanh... Phanh...
Quyền đối quyền, không gian bộc phát lực lượng cuồng bạo tựa như một quả bom bạo tạc, tản ra bốn phía. Các võ giả sớm đã lùi về phía sau cách giác đấu trường một khoảng cách rất xa, bình tĩnh nhìn chăm chú vào quyết đấu trường.
Đồng thời, giác đấu trường dưới quyền kình của Nghệ Phong cùng Đế Ngạo Thiên, dù cho đã trải qua gia trì đặc thù nhưng đá xanh vạn trượng dưới nền vẫn bị nổ tung, tạo thành những mãnh vỡ phô thiên cái địa bay về bốn phía.
Một số người từng được chứng kiến trận chiến giữa Liễu Nhiên cùng Đế Thích Thiên, lúc này lại thấy một màn như vậy không khỏi nhớ lại cảnh tượng khi đó, đương nhiên độ lăng lệ ác liệt lúc này còn mạnh hơn một bậc.
Hai người đều sử dụng các loại lực lượng đến mức tận cùng. Mặc dù trong người Nghệ Phong có năng lượng Thánh Thủy. Nhưng nó chỉ có chỗ tốt đối với y thuật, với hiệu quả công kích thì không lớn.
Bất quá, có sự trợ giúp của Nhiếp Hồn Thuật, Đế Ngạo Thiên không thể chiếm được một chút tiện nghi nào. Nhưng Nhiếp Hồn Thuật dù sao cũng chỉ là Địa giai trung cấp, tuy có thể phụ trợ Nghệ Phong, nhưng nếu muốn nhờ nó để chiếm lấy ưu thế thì không có khả năng.
Đế Ngạo Thiên thắng nhờ đẳng cấp, mà Nghệ Phong thắng nhờ Nhiếp Hồn Thuật. Tổng hợp lực lượng cả hai bên ngang nhau.
- Thống khoái!
Đế Ngạo Thiên cười ha ha, từ khi tiến vào Quân cấp, Nghệ Phong là người là thứ nhất có thể so đấu lực lượng với hắn. Nguyên bản trong lòng hắn còn có chút coi thường, thế nhưng lúc này đã biến mất.
Mọi người đang quan chiến nhìn hai người Đế Ngạo Thiên, Nghệ Phong nhịn không được cảm thán trong lòng: đều là nhân trung long phượng, người ta nói có một thì không thể xuất hiện hai, thế nhưng hiện tại lại xuất hiện những hai người.
Sau khi Đế Ngạo Thiên lại đối quyền cùng Nghệ Phong, hai người nhẹ nhàng tách nhau ra. Lúc này hư không đã bị tàn phá bởi những cơn lốc từ lực lượng của hai người, sóng khí trùng điệp thổi bay tóc của Nghệ Phong cùng Đế Ngạo Thiên, nhìn rất tiêu sái.
Mọi người thấy hai người đột nhiên ngừng lại, nguyên một đám cũng nín thở quan sát, giống như sợ quấy rầy Nghệ Phong cùng Đế Ngạo Thiên.
Đế Ngạo Thiên cùng Nghệ Phong đều không ra tay, hai người đều tinh tường. Những chiêu thức bình thường, đều không làm gì được đối phương. Thực lực của hai người chỉ sàn sàn như nhau.
- Còn muốn đánh sao?
Đế Ngạo Thiên híp mắt nhìn Nghệ Phong hỏi.
Nghệ Phong cười nói:
- Đương nhiên, còn chưa phân ra thắng bại làm sao có thể dừng tay! Ta còn muốn thu bốn phần quyển da cừu của ngươi.
Đế Ngạo Thiên híp mắt chằm chằm Nghệ Phong mang theo bộ dáng tươi cười nói:
- Nếu ngươi cố ý đưa tới, ta cũng không thể từ chối. Nếu không e rằng sẽ lộ vẻ bất cận nhân tình.
- Ah! Từ lúc nào ngươi trở nên có nhân tính như vậy?
Nghệ Phong trừng to mắt kinh ngạc hỏi.
- Ngươi...
Đế Ngạo Thiên cảm thấy khó thở, thấy đối phương mắng mình không phải là người, hắn hừ một tiếng cả giận nói:
- Hi vọng một lát nữa miệng của ngươi có thể mạnh như thực lực của ngươi.
- Điểm ấy ngươi yên tâm, người khác không đối phó được. Chẳng lẽ ngay cả ngươi còn không đối phó được sao?
Nghệ Phong cười ha ha.
Đế Ngạo Thiên không để ý tới lời nói của Nghệ Phong, thủ ấn trong tay điên cuồng biến hóa. Địa Hỏa cùng Âm Hỏa trong hư không bắt đầu quấn lấy nhau. Năng lượng bốn phía sau khi hắn kết thủ ấn bắt đầu bạo động.
Nghệ Phong thấy một màn như vậy thì có chút nhíu mày. Khí thế mà đối phương bộc phát khiến cho Nghệ Phong cảm giác được một cỗ lực lượng khiến tim mình đập nhanh. Thậm chí Nghệ Phong không cần nghĩ cũng biết Đế Ngạo Thiên đang thi triển vũ kỹ Thiên giai.
- Kĩ năng truyền thừa của Tiên Đế?
Ý nghĩ đầu tiên của Nghệ Phong chính là như vậy, công pháp Thiên giai bình thường không thể dẫn tới bạo động to lớn như thế, chỉ có khả năng là vũ kỹ Thiên giai truyền thừa Tiên Đế.
Thấy vậy, đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong cũng bắt đầu điên cuồng khởi động. Nghệ Phong biết rõ, khi vận dụng vũ kỹ Thiên giai, Đế Ngạo Thiên sẽ đạt đến một trình độ không thể tưởng tượng nổi. Lúc đó, Nghệ Phong vọng tưởng chiến đấu với hắn tuyệt đối là ngốc đến nỗi không thể ngốc hơn.
Kĩ năng truyền thừa của Tà Đế dưới sự khống chế của Nghệ Phong chậm rãi khu động, cuồng phong rít gào mãnh liệt bỗng dừng lại, bốn phía lâm vào yên tĩnh. Loại áp lực này khiến cho các võ giả quan chiến hít thở không thông, bọn họ tiếp tục rút lui về phía sau.
Năng lượng bạo động khiến cho những những người này nhận ra Nghệ Phong và Đế Ngạo Thiên bắt đầu sử dụng tuyệt chiêu. Thiên địa lúc này hoàn toàn tràn ngập khí thế của hai người, dường như chỉ còn lại họ đối chọi gay gắt với nhau.
Lực lượng vô cùng vô tận từ bốn phía hội tụ không khí như ngưng kết thành thực chất, toàn bộ không gian hóa thành chân không.
- Xem ngươi làm thế nào tiếp được một chiêu này của ta.
Đế Ngạo Thiên cười ha ha, trong mắt tràn ngập lãnh ý.
Tuy Nghệ Phong rất mạnh, truyền thừa kĩ năng của Tà Đế cũng không kém. Cho dù Nghệ Phong thi triển truyền thừa kĩ năng của Tà Đế. Với tình trạng lực lượng cả hai người ngang nhau. Thậm chí lịch đại Tiên Đế trước kia mà nhận thức thì truyền thừa kĩ năng của Tà Đế còn mạnh hơn một phần. Thế nhưng, lực lượng Nghệ Phong chênh lệch hắn không ít. Kỹ năng truyền thừa có một hiệu quả kỳ dị, đó chính là lực lượng càng mạnh thì độ tăng phúc càng rõ ràng.
Cho dù Nghệ Phong có Phệ Châu cùng tử khí nghìn năm, thế nhưng khi tăng phúc vẫn còn yếu hơn hắn một bậc. Nguyên bản lực lượng của Nghệ Phong đã kém hắn, hiện tại lại chênh lệch thêm một bậc. Đế Ngạo Thiên muốn xem thử, Nghệ Phong đến cùng sẽ làm như thế nào để ngăn cản một chiêu này.
Nghĩ vậy, trong mắt Đế Ngạo Thiên mang theo một tia lăng lệ ác liệt, cánh tay vung mạnh một cái, năng lượng thiên địa phô thiên cái địa tràn về phía Nghệ Phong. Cùng lúc đó, lực lượng trong cơ thể Nghệ Phong cũng được sử dụng đến mức tận cùng, nghênh đón một chiêu của Đế Ngạo Thiên.
Dưới hai cỗ lực lượng này, Nghệ Phong cùng Đế Ngạo Thiên tựa như hai con kiến nhỏ bé. Thế nhưng, hai con kiến này lại khống chế được lực lượng khủng bố bực ấy.