Ngạo Tuyết nhìn Nghệ Phong xuất hiện, kinh ngạc hô một tiếng:
- Sao ngươi lại tới đây?
Nghệ Phong nhìn Ngạo Tuyết cười cười nói:
- Lão đầu tử không nói cho Tuyết di sao? Ha ha, nếu ta không có tới, Lão đầu tử có thể trấn tĩnh như thế sao?
Thời điểm Nghệ Phong đến đế đô, mặc dù không gặp Lão đầu tử, nhưng mà cũng bộc phát ra khí thế nhắc nhở Lão đầu tử. Đối với khí thế của Nghệ Phong, Lão đầu tử tự nhiên điều tra ra. Biết rõ Nghệ Phong gần cạnh hắn, tự nhiên sẽ không lo lắng cái gì.
Chỉ có điều, lúc này chỉ thấy được hai người Nghệ Phong cùng Yêu Hậu. Hắn không khỏi sững sờ nói:
- Hai người các ngươi?
Nghệ Phong nhún nhún vai nói:
- Nếu không ngươi cho rằng là ai?
Liễu Nhiên kinh ngạc không thôi, nguyên lai tưởng rằng Nghệ Phong đi tới, khẳng định dẫn theo cường giả Thánh thành đi ra. Dù sao, dùng thân phận của Nghệ Phong, cho dù mang ra cường giả ngũ giai cũng không ngạc nhiên chút nào. Chỉ là hắn lại đi một mình tới đây?
- Kháo, sớm biết như vậy không nên tin tiểu tử ngươi.
Liễu Nhiên nhìn hai ngũ giai trước mặt, trong lòng có chút bận tâm. Dù sao cũng là ngũ giai, lực lượng của bọn hắn đã ngưng tụ thành một điểm. Không phải Thánh giai bình thường có thể so sánh, Liễu Nhiên mượn nhờ pháp tắc không gian, ngược lại có thể miễn cưỡng chiến một trận. Bất quá, muốn đánh bại đối phương lại rất khó? Chỉ là làm sao Nghệ Phong có thể đối mặt ngũ giai?
Nghệ Phong thấy vẻ mặt Lão đầu tử thế kia, hắn khẽ cười cười nói:
- Lão đầu tử ngươi lo lắng cái gì? Hai ngũ giai mà thôi, ta và ngươi liên thủ cũng không phải không đối phó được.
- Hai cái ngũ giai mà thôi?
Nghe được câu này, không chỉ là Liễu Nhiên, coi như là hai người Ngạo Tuyết cùng Lam Hinh cũng hận không thể quất chết Nghệ Phong. Cường giả từ ngũ giai trở lên, cho dù tại Tiên cảnh cùng Thánh thành cũng là tồn tại số lượng không nhiều. Võ giả như vậy, ở hai phe cánh đều là tồn tại giống như bảo vật. Tuy không tính là cấp bậc đại lão, nhưng cũng là tồn tại trung thượng tầng.
Nếu không phải vì đối phó Liễu Nhiên, làm sao Tiên cảnh có thể phái ra võ giả như vậy. Chỉ là, ở trong miệng của hắn, giống như loại võ giả này không đáng giá chút nào.
- Tiểu tử này, quá cuồng vọng.
Lam Hinh lắc lắc đầu nói.
Thấy ánh mắt mọi người nhìn mình không bình thường, Nghệ Phong nhún nhún vai nói:
- Không cần dùng ánh mắt như thế xem ta a. Lam Hinh tỷ tỷ, Tuyết di, các nàng cùng Lão đầu tử đối phó một ngũ giai không có vấn đề a? Ta đối phó một người.
Liễu Nhiên cổ quái nhìn Nghệ Phong nói:
- Ngươi đối phó một ngươi? Ngươi có thực lực gì?
Nghệ Phong cười nói:
- Dù sao cũng không thể so với Lão đầu tử, nhưng chỉ kém một chút thôi.
Liễu Nhiên bán tín bán nghi nhìn Nghệ Phong, bất quá lập tức hắn gật đầu, nhìn qua Lam Hinh cùng Ngạo Tuyết nói:
- Các ngươi phụ trợ ta đánh một người, không cần quá chăm chú, không thể cho đối phương cơ hội tiêu diệt từng bộ phận. Một ngũ giai khác sẽ để lại cho Nghệ Phong đối phó.
Lam Hinh thấy Liễu Nhiên thực tin Nghệ Phong, ánh mắt không khỏi có chút bận tâm, bất quá khi nhìn thấy biểu lộ chăm chú của Nghệ Phong. Cuối cùng vẫn gật đầu.
Hai ngũ giai nghe Nghệ Phong an bài, khóe miệng mang theo một tia khinh miệt. Thầm nghĩ đường đường là ngũ giai, bọn họ có thể ứng đối như thế nào. Coi như là Liễu Nhiên, có được pháp tắc không gian, cũng đồng dạng không phải là đối thủ của ngũ giai.
Tuy chỉ kém một cấp, nhưng mà chênh lệch giữa tứ giai đỉnh phong cùng ngũ giai lại khác nhau một trời một vực.
- Ta lại muốn nhìn, Thánh cấp trẻ tuổi nhất đại lục có bản lãnh gì có thể ngăn cản bản tôn.
Một người ngũ giai trong đó âm trầm nhìn Nghệ Phong, trong mắt mang theo ý khinh thường.
Nghệ Phong cười nói:
- Ngươi lập tức sẽ kiến thức, lần trước giết một cái Thánh cấp của các ngươi. Cư nhiên các ngươi còn không thu liễm một ít, không biết lần này chém giết một ngũ giai trong các ngươi sẽ làm Tiên cảnh thịt đau đến nổi giận như thế nào.
- Tự đại!
Võ giả ngũ giai hừ lạnh một tiếng, cũng không nói nhảm, đấu khí trong cơ thể bắn tới Nghệ Phong.
Nghệ Phong nhìn một chưởng của đối phương huy vũ ập tới, đưa tay ngăn cản, dưới lực lượng của Nghệ Phong, cổ đấu khí này trong nháy mắt bị đánh tan.
- Nếu muốn nghiệm chứng Bản Đế có phải là tự đại hay không. Có bản lĩnh thì tới đi.
Thân ảnh Nghệ Phong chớp động, bay lên phía trên cao. Thánh Cấp đánh nhau, dư ba cũng không phải người thường có thể thừa nhận, huống chi là dư âm của ngũ giai.
Dưới chân là Trạm Lam học viện, Nghệ Phong không muốn Trạm Lam học viện dưới tình cảnh Thánh Cấp đánh nhau mà bị tổn thương. Dù sao, địa phương này hắn đã ngây người không ít thời gian.
Lão đầu tử tự nhiên cũng nghĩ đến điểm này, cùng Ngạo Tuyết, Lam Hinh bay nhanh đi theo Nghệ Phong.
Hai cái ngũ giai thấy mấy người bay nhanh, thân ảnh bọn họ lóe lên đuổi theo. Không lo lắng Nghệ Phong cùng Liễu Nhiên chạy trốn chút nào, bọn họ chạy thì càng tốt, Ngạo Tuyết rốt cuộc trốn không thoát lòng bàn tay của bọn hắn.
Thời điểm bọn người Nghệ Phong rời xa Trạm Lam học viện, lúc này Nghệ Phong mới dừng lại, nhìn qua dãy núi liên miên không dứt dưới chân, nghĩ thầm chỗ này cũng không phải sợ lan đến gần khu dân cư.
- Chạy đủ chưa?
Hai ngũ giai nhìn Nghệ Phong nói.
Nghệ Phong cười to nói:
- Tự nhiên đủ rồi.
Võ giả Ngũ giai nghe Nghệ Phong nói vậy, hừ một tiếng nói:
- Như thế, ta mạn phép thử sức với Thánh Cấp trẻ tuổi nhất đại lục.
Sát tâm của Thánh Cấp ngũ giai đối với Nghệ Phong vượt xa ý nghĩ muốn giết Liễu Nhiên rất nhiều. Tiềm lực của thiếu niên này so với Liễu Nhiên mạnh hơn nhiều lắm, tương lai nhất định trở thành đại địch của Tiên cảnh.
Đấu khí trong cơ thể ngũ giai bạo tuôn ra, thẳng tắp oanh tới Nghệ Phong, lực lượng khủng bố phá toái hư không, mang theo một vết nứt không gian thật lớn, tựa hồ muốn bao phủ toàn thân Nghệ Phong.
Nhìn đạo lực lượng khủng bố này, khóe miệng Nghệ Phong mang theo một tia khinh miệt, năng lượng tương khắc bay nhanh ra, không chút nghĩ ngợi đánh về phía đối phương, giao phong một chỗ với cổ lực lượng này của đối phương.
- Ầm...
Một tiếng va chạm, mang theo vô số tiếng gió rít gào, đại thụ xung quanh đứt gãy, quét về bốn phía.
- Chỉ chút lực lượng ấy, ngươi còn không biết xấu hổ đánh ra. Thời gian của bản Đế rất quý giá. Hãy vận dụng thực lực ngũ giai chân thật của ngươi đi. Như vậy ngươi có chết cũng nhắm mắt.
Nghệ Phong thản nhiên nói.
Nghệ Phong vừa mới hời hợt ngăn cản một đạo lực lượng khủng bố của đối phương, không chỉ là trong lòng ngũ giai kinh hãi, mà ngay cả bọn người Liễu Nhiên cũng kinh ngạc. Liễu Nhiên nhìn ra, cổ lực lượng vừa rồi kia không thua thực lực tứ giai. Nhưng lại bị Nghệ Phong hời hợt ngăn cản? Thực lực của Nghệ Phong hẳn là không thua tứ giai rồi?
- Tứ giai?
Liễu Nhiên cổ quái nhìn Nghệ Phong, rất khó tưởng tượng Nghệ Phong có thể có thành tựu song song với hắn.
- Quả nhiên có vài phần thực lực. Khó trách càn rỡ như vậy.
Sau khi ngũ giai kia thất thần, rốt cục cũng kịp phản ứng, đáy lòng có chút minh bạch vì cái gì trận doanh Tiên cảnh có Thánh Cấp bị một kiếm của Nghệ Phong chém giết. Lấy thực lực tứ giai của đối phương, nếu Thánh Cấp khinh thị mà nói, bị một kiếm chém ngang lưng giết chết cũng không kỳ quái.
- Bản Đế cũng không phải chỉ là vài phần thực lực này. Ngươi muốn kiến thức mà nói, có lẽ phải trả một cái giá lớn.
Nghệ Phong cười nói.
Còn lại một cái ngũ giai nhíu mày:
- Tốc chiến tốc thắng, ta đối phó Liễu Nhiên, ngươi giết tiểu tử này đi.