Mục lục
Mị Ảnh - Anh Giai Ngây Thơ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng, Nghệ Phong còn chưa hạ quyết tâm, hắn chợt nghe có tiếng bước chân. Nghệ Phong quay đầu nhìn lại, chỉ thấy nhìn thấy có hai người đang đi tới.

Ác Lão Đại và Ác Lão Yêu là hai huynh đệ. Bọn họ đang ở ngọn núi cao nhất tìm cái thứ khiến mọi người nghĩ tới đều hưng phấn kia. Trong lúc đó còn đụng phải một con ma thú ngũ giai. Hai người đã phải lao lực trăm phương nghìn kế mới giết chết nó. Hai huynh đệ cũng không có tâm tư tìm kiếm tiếp. Sau khi căn dặn thủ hạ tiếp tục tìm kiếm, bọn họ đã đi xuống núi chuẩn bị trở về sào huyệt của bọn họ nghỉ ngơi, nghĩ tới việc thưởng thức nữ nhân đã cướp được vài ngày trước, bọn họ không nhịn được cảm thấy trong lòng như có ngọn lửa thiêu đốt.

Nhưng bọn họ mới đi được nửa đường, lại nghe được tiếng đàn tuyệt diệu, êm tai đến cực điểm, Ác Lão Đại và Ác Lão Yêu đều cảm thấy tò mò. Hai người đi về phía này. Bọn họ vừa đến nơi, nhìn Ngu Phi đang đánh đàn, bọn họ liền ngây ngốc đứng ở tại chỗ. Trời ạ, vì sao thế gian lại có nữ nhân xinh đẹp thanh thuần thoát tục đến mưc này? Chẳng lẽ đây chính là tiên tử trong truyền thuyết sao?

Hai người cảm giác trước kia đã sống uổng phí. Nữ nhân bọn họ cướp được mấy ngày trước so với nữ nhân trước mặt, khác biệt giống như cám bã cùng nhật nguyệt. Bọn họ cảm thấy cuộc sống trước kia thật là uổng phí.

Ánh mắt hai người nhìn Ngu Phi bốc lên một ngọn lửa. Nếu có thể âu yếm nữ nhân này, dù có phải chết, bọn họ cũng nguyện ý.

Nhìn ngón tay nhỏ và dài của Ngu Phi đánh đàn, hai người nuốt một ngụm nước miếng, ngọn lửa trong lòng càng bốc lên dự đội. Bọn họ nhìn xung quanh một chút, phát hiện có một người đang ngồi cách đó không xa, mỉm cười trêu chọc nhìn bọn họ, giống như là muốn che chở cho nữ tử đẹp như thiên tiên này.

Hai người không khỏi sửng sốt. Ngay lập tức trong mắt hiện lên cảm giác ghen tị mãnh liệt. Tiên tử như vậy, lại bị một thiếu niên thoạt nhìn cười đã có vẻ xấu xa như vậy bảo vệ, quả thực là một loại sỉ nhục.

Ác Lão Đại và Ác Lão Yêu nghe tiếng đàn của Ngu Phi, vẻ mê luyến sùng bái trong mắt bọn họ càng đậm, tiếng đàn của nàng so với thân hình nàng, càng giống tiên tử hơn.

Dục vọng trong lòng Ác Lão Đại và Ác Lão Yêu càng thêm mãnh liệt. Nếu có thể âu yếm với người giống như cầm tiên rơi xuống thế gian này, thật sự là chết cũng không tiếc.

Nghĩ vậy, hai người liếc mắt nhìn nhau, đi thẳng về phía Nghệ Phong, nhìn Nghệ Phong cả giận nói:

- Tiểu tử, ngươi và vị tiên tử này có quan hệ thế nào?

Nghệ Phong sửng sốt. Hắn thật sự không ngờ được hai người này sẽ trực tiếp đến tức giận với hắn. Hắn thoáng suy nghĩ một chút cười nói:

- Không có bất kỳ quan hệ nào!

- Hừ! Ngươi nghĩ rằng ngươi có thể lừa được chúng ta sao? Nếu đã không có bất kỳ quan hệ nào, sao còn ngồi ở bên cạnh nàng.

Ác Lão Đại cả giận nói.

Nghệ Phong sửng sốt, lập tức rất bất ngờ hỏi:



- Ai nói với các ngươi rằng, nhất định phải có quan hệ thì mới ở bên cạnh nàng?

Ác Lão Đại giận dữ. Hắn không thể tưởng tượng được tiểu tử này còn dám chống đối hắn. Hắn nhìn Nghệ Phong phẫn nộ quát lớn:

- Tiểu tử, ta muốn nữ nhân của ngươi, chắc ngươi không ý kiến?

- Nữ nhân của ta? Nàng?

Nghệ Phong rất nghi hoặc đưa tay chỉ vào Ngu Phi.

Vẻ mặt Ác Lão Đại rất hung ác nói:

- Chính là nàng. Thế nào, ngươi không ý kiến gì chứ?

- A... Không có. Một chút ý kiến ta cũng không có. Mời hai vị đại ca cứ tự tiện.

Nghệ Phong cười hì hì nói.

Hai người liếc mắt nhìn nhau. Cả hai đều thấy được sự khinh bỉ của đối phương với Nghệ Phong. Bọn họ thật sự không ngờ được, hôm nay lại gặp phải một kẻ nhu nhược như vậy. Bọn họ còn chưa nói uy hiếp, tiểu tử này đã đồng ý.

Ác Lão Đại và Ác Lão Yêu rất bất mãn. Tiên tử như vậy lại gặp phải một người nhu nhược như vậy. Bọn họ cảm thấy rất đáng tiếc cho Ngu Phi. Nữ nhân như vậy, cho dù dùng sinh mạng để bảo vệ nàng cũng đáng. Nhưng không ngờ lại theo một kẻ nhu nhược như vậy.

Ác Lão Đại nổi giận. Hắn nhìn Nghệ Phong giận dữ nói:

- Tiểu tử, ngươi đứng lên cho ta.

Nghệ Phong sửng sốt, lập tức rất nghi hoặc hỏi:

- Ngươi muốn ta đứng lên làm gì. Các ngươi muốn làm cái gì thì tiến đến làm. Cứ xem như ta không tồn tại là được.

Những lời này, lập tức chọc giận Ác Lão Đại. Tiểu tử này lại một chút cũng không quan tâm tới nữ nhân này. Hắn làm vậy là lãng phí thiên vật, đây là muốn gặp sét đánh. Ác Lão Đại chưa từng nghĩ tới, hắn sẽ tức giận chỉ vì một người như vậy, hay có thể thấy một nữ nhân như vậy.



- Ngươi thật sự đáng chết! nữ nhân như vậy, chẳng lẽ không đáng để ngươi dùng sinh mạng để bảo vệ nàng sao?

Những lời này khiến Nghệ Phong thoáng sửng sốt, lập tức thoáng nhìn với vẻ rất cổ quái về phía Ngu Phi đang không chịu chút ảnh hưởng này. Trong lòng hắn mắng to nói: Ta kháo, sức hấp dẫn của nữ nhân này không lớn như vậy chứ? Không ngờ khiến hai người kia ra mặt vì nàng? Ủa, hai người này có phải đã bị choáng váng hay không? Mình không ngăn cản bọn họ, không phải bọn họ sẽ bớt phiền phức sao?

Nghệ Phong rất khó lý giải được vì sao nữ nhân này có sức hấp dẫn lớn như vậy, cũng khó trách nàng có thể trở thành thần tượng phần lớn người trong đại lục.

- Ấy, hai vị đại ca, ta cảm thấy sinh mạng ta rất quý giá, không thể dùng để bảo vệ nàng được!

Nghệ Phong yếu đuối nói.

- Đáng chết!

Ác Lão Đại hoàn toàn bị chọc giận. Hắn cảm thấy hẳn là nên giải quyết tiểu tử này trước, sau đó mới đi hưởng thụ tiên tử vô cùng tuyệt mỹ kia. Ác Lão Đại cảm thấy hắn đã đủ tệ rồi, nhưng so với nam tử trước mắt, hắn cảm thấy thiếu niên trước mắt này không xứng đáng là một nam nhân.

- Lão Yêu, phải làm thịt tiểu tử này!

Ác Lão Đại nhìn đệ của hắn nói.


- Đúng! Đại ca!


Trong lòng Ác Lão Yêu cũng cảm thấy rất tức giận, hắn khinh thường nhất chính là người nhu nhược.


Bình...


Ác Lão Yêu hung hăng chém qua một kiếm. Nơi bị chém xuống liền có vô số đá vụn bay lên.


- Chết tiệt...


Nghệ Phong lắc mình tránh thoát, trong lòng không nhịn được mắng to: Mẹ kiếp, có phải đầu hai người này đã bị chập mạch không. Không đi dùng sức với Ngu Phi, mà lại tính toán với mình.


Ác Lão Yêu thấy Nghệ Phong lắc mình tránh thoát, hắn cũng không khỏi sửng sốt. Không thể tưởng tượng được hắn có thực lực Tướng Cấp nhị giai, nhưng Nghệ Phong lại có thể bị tránh thoát. Hắn cảm giác mất hết thể diện. Bình thường khi hắn tỷ thi với đại ca vẫn thua rất thảm. Nhưng hiện tại, ngay cả một người nhu nhược cũng tránh thoát được cú đánh của hắn, hắn cảm thấy dường như người nhu nhược này đã tát hắn một cái vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK