- Ha ha! Nếu Nghệ Phong công tử không muốn chịu phiền phức vì thân phận Y sư thất giai, tước vị thân vương này trước hết cứ bảo lưu đi! Chờ khi ngươi nguyện ý trẫm sẽ lại ban cho ngươi.
Hoàng đế Trạm Lam quay sang Nghệ Phong hòa nhã nói.
- Nghệ Phong tạ ơn bệ hạ!
Nghệ Phong hành lễ với Hoàng đế Trạm Lam.
Hoàng đế Trạm Lam cười cười, đột nhiên hô:
- Người đâu! Tuyên chỉ!
Hoàng đế Trạm Lam vừa dứt lời, sứ giả vừa rời đi khi nãy lại một lần nữa tiến đến, trong tay cầm một cuộn thánh chỉ, cười nói với Nghệ Phong:
- Nghệ Phong công tử, mời tiếp chỉ!
- Ách...
Nghệ Phong cũng sửng sốt, không biết Hoàng đế Trạm Lam này muốn làm gì, không khỏi cổ quái nhìn về phía lão.
Hoàng đế Trạm Lam thấy Nghệ Phong nhìn hắn nghi hoặc, vẫn ngồi sững trên ghế cũng không tính toán Nghệ Phong không tuân theo quy củ tiếp chỉ, quay sang sứ giả nói:
- Đọc đi!
Sứ giả nhìn thoáng qua Nghệ Phong vẫn đang an an ổn ổn ngồi trên ghế, trong lòng kinh ngạc không ngớt. Theo lý, quý tộc tiếp chỉ cũng phải cung kính đứng lên, Nghệ Phong chỉ là một bình dân càng phải quỳ lạy. Thế nhưng Hoàng đế bệ hạ cư nhiên để hắn ngồi tiếp chỉ. Đây không nghi ngờ gì chính là quang vinh lớn lao. Toàn bộ đế quốc cũng chỉ có vài người có được đặc quyền như vậy!
- Hoàng đế Trạm Lam thánh dụ: Nay gia phong Nghệ Phong làm hầu tước, được sống tại phủ đệ bá tước, ngoài ra ban thưởng mười vạn kim tệ, mười người thị nữ!
Khi sứ giả đọc xong thánh chỉ, Nghệ Phong vẫn ngây ra tại chỗ. Hắn không ngờ mình còn chưa mở miệng, Hoàng đế đã bắt đầu cho hắn chỗ tốt rồi. Hầu tước là tước vị xếp hàng thứ tư trong đế quốc. Tuy rằng so ra không được hiển quý bằng Vương tước, công tước và bá tước, nhưng cũng được xem như nhân vật nhất hào. Càng làm cho Nghệ Phong kinh ngạc chính là, Hoàng đế Trạm Lam lại có thể ban cho hắn một căn phủ đệ bá tước. Hầu tước lại ở phủ đệ bá tước, đây không nghi ngờ gì chính là tuyên cáo với toàn thiên hạ, hắn vô cùng sủng ái mình!
Mặc dù Nghệ Phong biết Hoàng đế Trạm Lam muốn lấy lòng mình, nhưng cũng không ngờ hắn lại làm tới mức như vậy. Tất cả những việc làm này đều không ngoài mục đích muốn cột Nghệ Phong vào Trạm Lam đế quốc.
- Nghệ Phong hầu tước, tiếp chỉ đi!
Sứ giả thấy Nghệ Phong vẫn ngây ra tại chỗ, không khỏi nhắc nhở nói.
đọc❊truyện ở http://truyencuatui.net/
- A...
Nghệ Phong kinh ngạc phản ứng lại, không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào lại tiếp thánh chỉ. Vừa tiếp thánh chỉ xong, Nghệ Phong hận không thể đập cho mình một bạt tai. Kháo! Vừa rồi chính mình còn không muốn tước vị thân vương này, bây giờ không ngờ lại tiếp nhận tước vị Hầu tước. Nghệ Phong cảm thấy đầu mình toàn là đậu hũ mất rồi.
- Ha ha! Chúc mừng Nghệ Phong hầu tước!
Sứ giả chúc mừng hai tiếng, sau đó một lần nữa lui ra ngoài.
- Chuyện này... Bệ hạ...Ta...
Nghệ Phong muốn nói gì đó, nhưng lại phát hiện mình không biết phải nói gì.
- Ha ha! Nghệ Phong hầu tước không cần phải cự tuyệt. Với bản lĩnh của ngươi, mới mười tám tuổi đã đạt tới Tướng Cấp, tước vị hầu tước này hoàn toàn xứng đáng. Tuy rằng bọn họ sẽ có chút kinh ngạc nhưng cũng sẽ không đến mức hoài nghi thân phận Y sư thất giai của ngươi!
Hoàng đế Trạm Lam lên tiếng ngắt lời Nghệ Phong.
Nghệ Phong thấy không còn đường thương lượng, liền nhanh nhẹn chuyển trọng tâm câu chuyện:
- Bệ hạ nói quá lời! Ta chỉ là nghĩ mười thị nữ không tốt lắm đâu!
Nghệ Phong thấy cự tuyệt không được nên cũng dứt khoát không tiếp tục nữa. Tuy thân phận Hầu tước vẫn để lại dấu vết của Trạm Lam đế quốc, nhưng dấu vết này nếu mình muốn xóa đi hắn cũng không ngăn trở được. Huống chi, thái độ này của Hoàng đế Trạm Lam đối với mình cũng có lợi. Ít nhất cũng có thể khiến các thế gia thâm căn cố đệ tại đế quốc ít nhiều cố kỵ mình.
Hoàng đế Trạm Lam cười ha ha nói:
- Mười thị nữ không tốt? Lẽ nào ngươi còn muốn thêm mười người nữa?
Câu nói của Hoàng đế Trạm Lam khiến Nghệ Phong đối với hắn khinh bỉ vạn phần: Lão gia hỏa này sớm đã dậy không nổi, không ngờ sắc tâm vẫn còn chưa chết.
- Ha ha! Bệ hạ nói đùa! Ta chỉ là cho rằng, ta là một thiếu niên huyết phí phương cương, đối mặt với mười thị nữ, khó tránh khỏi sẽ làm chuyện gì đó với các nàng. Cho nên...
Nghệ Phong lại cười nói.
- Ha ha! Tuổi trẻ phong lưu a! Không có gì là không được. Các nàng đã là thị nữ của ngươi cũng xem như là người của ngươi. Ngươi muốn làm gì các nàng cũng đều có thể.
Hoàng đế Trạm Lam cười nói.
Trong lòng Nghệ Phong lại cười nhạt không ngớt. Nếu như Tử Âm hoặc Tần Y giao cho ta mười thị nữ, ta đương nhiên sẽ tiếp nhận, nhưng nếu là thị nữ của lão hoàng đế, ta dám nhận sao? E rằng đều là tai mắt của ngươi a!
- Cảm ơn ý tốt của bệ hạ! Bất quá ta làm người tương đối chính trực, cho nên..
Hoàng đế Trạm Lam nghe những lời này của Nghệ Phong, tuy rằng trên mặt không có gì biến hóa, nhưng trong lòng lại thầm bội phục da mặt dầy của hắn. Theo những tin tức mình thu thập được, hắn là con người chính trực sao?
- Ha ha! Nghệ Phong hầu tước quân tử như vậy thật là ít thấy. Cũng được! Ngươi đã không nhận mười thị nữ kia, trẫm sẽ thu hồi vậy!
Hoàng đế Trạm Lam vừa cười vừa nói.
- Cảm tạ bệ hạ!
Nghệ Phong thi lễ với Hoàng đế Trạm Lam, nói:
- Không biết bệ hạ muốn ta làm cái gì đây?
Hoàng đế Trạm Lam thấy Nghệ Phong còn ở đây làm bộ làm tịch, cũng không khỏi cười thầm. Hắn không trực tiếp trả lời câu hỏi của Nghệ Phong, mà nói:
- Nghệ Phong hầu tước, không biết ngươi còn thiếu thốn gì không? Nếu như ngươi muốn, cứ việc nói với ta một tiếng.
Những lời này khiến Nghệ Phong hiểu rõ hơn ý tứ của Hoàng đế. Ý của hắn chính là, ngươi muốn điều kiện gì mới có thể giúp ta giải độc?
- Kỳ thực ta cũng không có yêu cầu gì quá lớn. Chỉ là gần đây giữa các vị điện hạ xảy ra chút mâu thuẫn. Cho nên...
Nghệ Phong cười cười. Tất nhiên hắn sẽ không quên chuyện của Kim Lâu, đồng thời cũng có thể để Hoàng đế Trạm Lam biết hai vị nhi tử của mình hành sự hung ác như thế nào.
- Hả?
Hoàng đế Trạm Lam nghi hoặc hỏi.
- Ha ha! Gần đây ta mở một sòng bạc. Hình như hai vị Hoàng tử điện hạ cũng coi trọng sòng bạc này, muốn mạnh mẽ cưỡng đoạt. Bệ hạ cũng biết, một bình dân như ta đâu phải là đối thủ của hai vị điện hạ.
Nghệ Phong nói cũng không rõ ràng, nhưng hắn tin rằng Hoàng đế Trạm Lam nhất định sẽ quan tâm đến hai vị hoàng tử.