Mục lục
Mị Ảnh - Anh Giai Ngây Thơ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Thiên Uy nghe hắn nói, hít sâu một hơi, nhưng tâm tình vẫn không thể ổn định lại:

- Không biết sư phụ của ngươi là vị nào?

- Đế Thích Thiên!

Nam tử ngạo nghễ nói.

Một câu này, khiến sắc mặt Lâm Thiên Uy càng đại biến, sắc mặt trở nên khó coi đến cực điểm, trong mắt lộ vẻ kiêng kỵ. Cho dù là giờ phút này, bản thân cũng có chút thất thố. Trên trán, mơ hồ lấm tấm mồ hôi.

- Không biết ngươi là vị đệ tử thứ mấy của Tiên Đế?

Lâm Thiên Uy nhìn nam tử nói.

- Ta là vị đệ tử thứ ba của Gia sư. Tiền bối gọi ta Đế Vân là được.

Đế Vân nhìn thẳng v ào Lâm Thiên Uy, trong ánh mắt vẫn có vẻ ngạo nghễ.

- Vậy chuyến này ngươi tới có mục đích gì?

Lúc này Lâm Thiên Uy mới ổn định lại cảm xúc trong lòng một chút, nhìn Đế Vân nói.

- Ha ha, năm đó Gia sư giao thủ với Liễu sư thúc. Liễu sư thúc may mắn thắng Gia sư một chiêu. Cho nên lúc này mới Gia sư phái vãn bối đến, xem có phải đệ tử của Liễu sư thúc, cũng cường thế giống như Liễu tiền bối gi hay không?

Đế Vân nói.

Những lời này, khiến Nghệ Phong thoáng nhíu mày. Không biết rốt cuộc Đế Thích Thiên là thần thánh phương nào, cư nhiên cường hãn đến mức như thế. Giao thủ với lão đầu tử, lão đầu tử lại chỉ có thể may mắn thủ thắng. Hơn nữa, đối phương lại được gọi là Tiên Đế.

Lâm Thiên Uy nghe Đế Vân nói như vậy, lông mày càng nhíu chặt:

- Đây là ý của sư tôn ngươi?

Đế Vân thấy Lâm Thiên Uy nghi ngờ, không chút phật lòng:

- Phải hay không phải thì có quan hệ gì. Nếu Lâm Lang thế gia nói đây là cuộc tụ hội của thiếu niên tài tuấn, vậy những người trong đại lục đạt được Tôn cấp, đều có thể tham gia? Đúng vậy không?



- Đúng!

Lâm Thiên Uy gật đầu.

- Ha ha, nếu quy tắc đúng là như vậy, ta tham gia, chắc Lâm gia chủ sẽ không đuổi ta ra ngoài chứ?

Đế Vân nhìn Lâm Thiên Uy cười nói.

Lâm Thiên Uy thoáng nhíu mày. Tuy rằng lần này nói là tỷ thí của thiếu niên tài tuấn đại lục, nhưng tất cả mọi người đều hiểu rõ, kỳ thật tụ hội lần này chỉ là giới hạn ở phía Đông đại lục, còn khu vực tây bộ, bắc bộ, nam bộ căn bản không mời. Đây chính là lý do vì sao chỉ có chút người như vậy. Nếu thật sự toàn bộ đại lục tham gia, căn bản Lâm Lang thế gia không có khả năng tổ chức được.

Các khu vực còn lại của đại lục hiểu được điểm ấy, cho nên căn bản sẽ không phái người đến. Một là cho Lâm Lang thế gia chút mặt mũi, hai là người phía Đông đại lục tụ hội, bọn họ cũng không tiện nhúng tay vào. Nhúng tay vào trong đó, nói không chừng sẽ đắc tội với thế lực phía Đông đại lục.

Giống như Tần gia trang, tuấn tài trẻ tuổi của những thế lực lớn như Thiên phủ sẽ không đến. Bởi vì bọn họ không thuộc về phía khu vực Đông đại lục.

Nhưng giờ phút này, Tiên Phủ không thuộc về phía Đông đại lục lại phái người tới tham gia. Đi ngược lại một thường thức đã được tất cả mọi người chấp nhận. Nhưng hết lần này tới lần khác Lâm Thiên Uy không thể hiểu được. Dù sao khi hắn tổ chức đã nói là thiếu niên tài tuấn toàn bộ đại lục, đối phương cắn chết tại một điểm này. Hắn không thể nói gì nữa.

- Hẳn là ngươi không chỉ ba mươi tuổi chứ?

Lâm Thiên Uy dò xét thực lực Đế Vân một chút, hắn hỏi. Tuy rằng đối phương thoạt nhìn chỉ khoảng hai mươi lăm sáu tuổi, nhưng võ giả tu luyện, mỗi người đều có vẻ trẻ hơn so với tuổi thực. Đối phương tuyệt đối không chỉ hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi. Lâm Thiên Uy đoán rằng, với thực lực của đối phương, chưa tới ba mươi tuổi, hẳn là chưa tu luyện đến trình độ đó.

Lâm Thiên Uy nghĩ thầm, chỉ cần ngươi tới ba mươi tuổi, vậy có thể quang minh chính đại từ chối đối phương.

- Vãn bối còn có năm tháng nữa mới ba mươi.

Đế Vân nhìn Lâm Thiên Uy nói.

Lâm Thiên Uy nghe đối phương nói như vậy, tuy rằng không biết có phải đối phương nói dối hay không, nhưng không biết làm thế nào. Dù sao dùng mắt nhìn không thể nhận ra được thực lực của đối phương.

Nghệ Phong thấy Lâm Thiên Uy như thế, không khỏi đi đến trước mặt Lâm Thiên Uy, hạ giọng nói:

- Tiền bối, rốt cuộc Tiên Phủ là gì vậy? Đế Thích Thiên là nhân vật thế nào?

Lâm Thiên Uy nghe Nghệ Phong hỏi như vậy, hắn hơi sửng sốt, ngay lập tức nhìn Nghệ Phong lắc đầu nói:

- Liễu Nhiên thật kín miệng đối với ngươi. Ha ha, làm người của Tà Tông, nhưng ngay cả Tiên Phủ hắn còn chưa nói cho ngươi biết.



Cũng khó trách Lâm Thiên Uy nói như thế. Năm đó Liễu Nhiên và Đế Thích Thiên đấu với nhau, khí thế hừng hực. Thậm chí gặp phải lão gia chỉ biết bế quan quanh năm suốt tháng. Những lão gia này có thực lực vô cùng cường hãn, cho dù là hắn bây giờ, đối mặt với lão gia này cũng không nhất định có thể thắng.

Ngay cả lão gia cứng nhắc này cũng có thể dẫn đến, có thể thấy được lúc ấy hai người bọn họ đấu với nhau hung tàn đến mức nào. Điều khiến người ta cảm thấy khủng khiếp chính là, bởi vì hai người bọn họ, toàn bộ đại lục đã thiếu chút nữa bạo động.

Chẳng qua sau đó vì một vài nguyên nhân, Liễu Nhiên bị bắt lánh đời. Mà Đế Thích Thiên cũng bị ép lánh đời. Trận chiến đấu này mới mơ hồ ổn định lại.

Mà sau cuộc giao phong thật lâu giữa Đế Thích Thiên và Liễu Nhiên chỉ thua một chiêu. Có thể thấy được sự khủng khiếp của Đế Thích Thiên.

Đương nhiên, bối cảnh của Đế Thích Thiên cũng khủng khiếp. Nếu nói mỗi đời truyền nhân Tà Tông đều được gọi là Tà Đế, vậy truyền nhân tông môn Đế Thích Thiên lại lấy danh hiệu là Tiên Đế.

Chỉ cần như vậy, đã có thể biết Đế Thích Thiên là một đại biểu khủng khiếp.

Tuy nhiên khác Tà Đế chính là, tông môn của Đế Thích Thiên không phải một thế hệ tương truyền. Mỗi một đời Tiên Đế của bọn họ đều phải bồi dưỡng ra một vài đệ tử. Trong đó người kiệt xuất nhất mới có thể được gọi là Tiên Đế.

Nếu Đế Vân trước mặt xếp hạng thứ ba, vậy chứng tỏ trong đệ tử của Đế Thích Thiên, thực lực của hắn chỉ đứng thứ ba mà thôi.

- Tiên Phủ muốn tiêu diệt Lâm Lang thế gia ta, Lâm Lang thế gia ta tuyệt đối không ngăn cản được.

Lâm Thiên Uy cũng không nói với Nghệ Phong nhiều lắm, chỉ nói một câu như vậy.

Nhưng Nghệ Phong lại hít một hơi thật sâu. Lâm Lang thế gia mạnh tới mức nào Nghệ Phong không biết. Nhưng Nghệ Phong hiểu rất rõ chính là, nó mạnh hơn nhiều so với Thiên Xà Cung. Thiên Xà Cung ở trong thế lực nhất lưu đều là người nổi bật. Vậy Lâm Lang thế gia tuyệt đối có tiềm lực trở thành thế lực siêu cấp.


- Tuy nhiên, nhiều thế hệ Tiên Đế và Tà Đế đều là kẻ thù truyền kiếp!


Lâm Thiên Uy cảm thấy cần phải nói thêm một chút.


- Kẻ thù truyền kiếp sao?


Nghệ Phong hít một hơi thật sâu, chậm rãi nhìn Đế Vân trước mặt. Nếu tông môn của hắn có thể là đối thủ của Tà Tông, vậy tuyệt đối sẽ không yếu. Dù sao mỗi đời Tà Đế không có một người nào yếu nhược, có khả năng sống sót trong sự cừu thị của nhiều thế hệ Tà Đế, hẳn là có vài phần bản lĩnh.


- Năm đó, Đế Thích Thiên và sư tôn ngươi Liễu Nhiên có thù sâu như biển. Nếu nói sư tôn ngươi là người đứng đầu trong giới trẻ tuổi đại lục năm đó, vậy Đế Thích Thiên chính là người thứ hai. Đương nhiên, Đế Thích Thiên không muốn ở dưới Liễu Nhiên. Chẳng qua hai người bọn họ nháo ra động tĩnh quá lớn, khiến một vài lão gia phía sau phải nhúng tay, nếu ko hiện tại bọn họ chỉ có một người sống.


Lâm Thiên Uy nhìn Nghệ Phong nghiêm túc nói.


Nghệ Phong thật sự không ngờ được còn có một lịch sử như vậy. Mấy câu nói ngắn ngủn này đã khơi dậy cảm xúc cừu hận trong Nghệ Phong. Nếu qua nhiều thế hệ Tà Đế và bọn họ đều là kẻ thù truyền kiếp, vậy đến thế hệ của hắn, chắc chăn không có khả năng điều hòa. Ít nhất, hiện tại Đế Vân vừa nhìn chính là tìm hắn gây phiền toái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK