Mục lục
Mị Ảnh - Anh Giai Ngây Thơ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ngươi muốn chết?

Nghệ Phong giận dữ cười. Mạnh mẽ vung tay, một quyền mãnh liệt đánh về phía đối phương. Nghệ Phong không muốn lãnh phí thời gian, vừa xuất thù đã không bảo lưu thực lực. Mặc kệ là Tà Đế lực, hay năng lượng Phệ Châu, tất cả trực tiếp vận chuyển, càng sử dụng Tinh Bạo Thiên Hạ.

Uy thế quyền này của Nghệ Phong tỏa khắp không trung. Dường như không khí đông cứng lại.

Tôn Cấp đỉnh phong trông thấy tràng cảnh này, sắc mặt đại biến, hắn không thể nào tin nổi. Mặt trắng nhỏ có vẻ nhợt nhạt này cư nhiên phát ra lực lượng kinh khủng như vậy. Thân ảnh hắn bạo lui, muốn trốn tránh Nghệ Phong, thế nhưng Nghệ Phong không để hắn có cơ hội. Một quyền nhanh như thiểm địa đánh thẳng vào cơ thể hắn.

Vận dung lực lượng Phệ Châu và Tinh Bạo Thiên Hạ, cho dù Quân Cấp đối mặt cũng phải dè chừng. Một Tôn Cấp đỉnh phong há lại là đối thủ, hắn nắm chặt tay chống đỡ liền bị quyền này của Nghệ Phong đánh nát, một quyền đánh thẳng vào ngực hắn. Toàn bộ ngực lõm xuống, miệng phun máu tươi. Hắn đập mạnh xuống nền đất, không kêu nổi một tiếng.

Băng Ngưng nhìn đối phương ngã xuống, liền quay về phía Nghệ Phong nhắc nhở:

- Nghệ Phong, mau rời khỏi đây. Rất nhanh sẽ có người của đối phương chạy tới.

Nghệ Phong gật đầu, thi triển thân pháp Mị Ảnh kéo Băng Ngưng rời khỏi nơi này. Tuy rằng hắn không sợ đối phương, thế nhưng có thể tránh khỏi phiền toái là tốt nhất.

Ngay khi Nghệ Phong rời khỏi, bên cạnh Tôn cấp đỉnh phong liền xuất hiện một đạo nhân ảnh. Nhìn thấy đồng bạn chết bất đắc kỳ tử, một lão già xem xét một phen. Lập tức nhíu nhíu mày nói:

- Thực lực thấp nhất cũng phải đạt tới Quân Cấp nhị giai. Hừ! Người Đông Hải cung thực sự đã sống sót trở về, đường đường là Quân Cấp, cư nhiên lại xuất thủ với Tôn Cấp.

Bất quá, bọn họ cũng chỉ có thể oán giận, nhìn bốn phía không bóng người, liền hít một ngụm khí lạnh, quay về phía sau nói:

- Đuổi theo!

...

Nghệ Phong thi triển thân pháp Mị Ảnh, mặc dù mang theo Băng Ngưng, thế nhưng tốc độ của Nghệ Phong không phải Quân Cấp bình thường có thể đuổi kịp. Dưới tình huống thi triển hai cánh đấu khí, rất nhanh Nghệ Phong bỏ đối phương rớt lại phía sau.

- Thực không biết tự lượng sức mình.

Phát hiện đối phương không theo kịp, Nghệ Phong hừ lạnh, lúc này mới buông tay ôm Băng Ngưng ra, thu hồi hai cánh đấu khí.

- Là ngươi?

Ngay khi Nghệ Phong hạ xuống, một đạo thanh âm vang lên, Nghệ Phong chau mày nhìn về phía trước. Hiển nhiên chỉ thấy một người Tây Hải cung đứng trước mặt.



- Chết tiệt!

Nghệ Phong không kiềm chế nổi mắng lớn, tránh né được kẻ phía sau, thật không ngờ còn có kẻ phía trước. Cấm địa rộng lớn như vậy, xác suất hai lần liên tiếp đụng phải người Tây Hải cung, so với tỷ lệ Nghệ Phong mau xổ số trúng giải nhất không khác biệt nhiều. Thế nhưng hết lần này tới lần khác lại đụng phải bọn chúng.

- Nghệ Phong, tránh hắn ra. Người này chính là trưởng lão cao tầng của Tây Hải cung, từ mười năm trước đã đạt tới Quân Cấp.

Băng Ngưng đứng bên cạnh nhắc nhở Nghệ Phong.

Nghệ Phong lắc đầu, khí tức đối phương đã tập trung vào Băng Ngưng, cho dù sợ trốn chạy, đối phương cũng sẽ đuổi theo. Hơn nữa, người Tây Hải cung biết tin Băng Ngưng tới cấm địa, ắt sẽ gặp rất nhiều phiền toái. Biện pháp tốt nhất chính là giết người diệt khẩu.

Nghệ Phong khẽ dò xét thực lực của đối phương, chẳng qua thực lực của đối phương cũng chỉ đạt tới Quân Cấp tam giai đỉnh phong mà thôi. Thực lực này, không phải Nghệ Phong không thể giết hắn.

- Trước tiên hãy để ta giải quyết lão gia hỏa này.

Nghệ Phong quay về phía Băng Ngưng nói.

Băng Ngưng khẽ nhíu mày, tuy biết thực lực của Nghệ Phong không kém. Thế nhưng muốn giao thủ với lão gia hỏa này, phần thắng không cao.

- Thực lực của hắn không dưới tam giai, ngươi vừa mới tiến vào nhất giai, chênh lệch tới hai cấp. E là có chút khó khăn.

Băng Ngưng nhắc nhở.

Nghệ Phong lắc đầu nói:

- Không sao. Chờ Bản Đế giải quyết lão gia hỏa này xong, nàng hôn Bản Đế một cái là được.

Nghệ Phong nhìn đôi môi đỏ mọng của Băng Ngưng, khẽ cười cười, buông tay Băng Ngưng ra, lắc mình đứng chắn trước mặt Băng Ngưng.

Câu nói này khiến Băng Ngưng thở phào, trong lòng an tâm. Dù sao Nghệ Phong đã từng nhiều lần khiêu chiến với kẻ hơn cấp. Sau khi Nghệ Phong đạt tới Quân Cấp, vẫn có thể như vậy. Mặc dù cấp bậc Quân Cấp không không giống như Tôn Cấp.

Lãnh Bân nhìn thanh niên trước mặt, bắt đầu dò xét thực lực của đối phương. Nhưng không phát hiện được, điều này khiến hắn vô cùng kinh ngạc. Hắn tự nhiên không tin thực lực của Nghệ Phong mạnh hơn hắn. Vậy chỉ thể nói đối phương sở hữu công pháp kỳ lạ, che đậy không để hắn thăm dò.

- Ngươi là ai?

Lãnh Bân nhìn sắc mặt Nghệ Phong thản nhiên như không, hắn thuận miệng hỏi. Cường giả ít tuổi như vậy thực rất hiếm thấy.

- Nghệ Phong!



Nghệ Phong nói.

Khuôn mặt Lãnh Bân nhăn lại, lục lọi tin tức về Đông Hải cung trong đầu chính mình, hắn không hề nghe qua Đông Hải cung có thiếu niên trẻ tuổi xuất trúng như vậy. Cũng khó trách đối phương không biết, dù sao chuyện tình Nghệ Phong sát hại Mặc gia, chính là khi bọn họ tiến vào cấm địa. Mà chuyện Nghệ Phong gây ra, tuy truyền đến tai rất nhiều người, thế nhưng cũng không phải tất cả Quân Cấp đều nghe tới.

- Gia nhập Tây Hải cung ta, hôm nay lão phu sẽ tha mạng cho ngươi.

Lãnh Bân nhìn Nghệ Phong thản nhiên nói. Trông thấy thanh niên này còn ưu tú hơn Băng Ngưng, hắn cũng nổi lên ý mời chào. Trong Tây Hải cung, thanh niên tầm tuổi hắn quá kém. Duy nhất chỉ có Lãnh Hâm sánh ngang với Băng Hồn tại Đông Hải cung. So với Băng Ngưng còn kém quá xa. Nếu như đám người bọn họ không nhiều tuổi hơn Băng Ngưng, e là đã sớm bị hai người vượt lên.

Nghe thấy câu này, thiếu chút nữa Băng Ngưng phá lên cười. Đường đường là Tà Đế, cư nhiên người Tây Hải cung mơ tưởng thu phục. Thực sự Tây Hải cung có thể tương xứng sao?

- Không cần! Bất quá nếu như ngươi gia nhập Đông Hải cung, Bản Đế có thể tha mạng ngươi.

Nghệ Phong nhàn nhạt nói.

Lời này, khiến Lãnh Bân hừ lạnh:

- Ngươi muốn chết, vậy lão phu giúp ngươi toại nguyện.

Đạt cấp bậc như hắn, một lần mời chào không được, tự nhiên sẽ không mời chào lần thứ hai. Rống giận một tiếng, liền xuất quyền hung hăng đánh thẳng về phía Nghệ Phong.

Nghệ Phong nhìn quyền của đối phương mạnh mẽ đánh tới, tiện tay nghênh tiếp:


- Nếu như thực lực của ngươi chỉ như vậy, hãy tự mình kết liễu đi.


Lưỡng quyền giao phong cùng một chỗ, Lãnh Bân liền bay ngược lại phía sau. Nhận thấy lực lượng truyền đến cánh tay, ánh mắt Lãnh Bân liền ngưng đọng lại. Thầm nghĩ, quả nhiên là Quân Cấp. Bất quá đạt tới Quân Cấp, dựa vào công pháp đặc thù mới có thể che đậy người khác dò xét. Không đạt tới Quân Cấp, dù cho công pháp thần kỳ tới đâu, phần lớn đều có thể dò xét.


Lãnh Bân có chút yên tâm, cảm nhận được lực lượng đối phương xuất thủ, tuy rằng phân nửa đạt tới Quân Cấp, thế nhưng còn kém hắn rất xa. Nói như vậy, thiếu niên này đạt tới Quân Cấp cũng không được bao lâu.


- Ngươi không phải đối thủ của ta, ta cho ngươi thêm một cơ hội.


Lãnh Bân nhìn Nghệ Phong cười lạnh nói.


- Cơ hộ này lưu lại cho chính ngươi đi!


Nghệ Phong không nói nhiều lời vô ích, liền rút Long Kiếm ra, trực tiếp đâm thẳng về phía đối phương. Lợi kiếm đi tới đâu, tiếng xé gió vang lên tới đó. Kiếm này, ẩn chứa mười phần lực đạo của Nghệ Phong, năng lượng không gian cũng không lưu lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK