Mục lục
Mị Ảnh - Anh Giai Ngây Thơ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghệ Phong lại lần nữa vặn vặn eo, Nghệ Phong chờ đến buồn ngủ, hắn ngáp một cái, bước về trước hai bước, trong sự kinh hoảng của đám thành viên Hoa Hạ bang, hắn chậm rãi nói:

- Ta đợi lâu lắm rồi. Năm con trùng kia còn chưa tới sao. Vậy thì bản thiếu sẽ động thủ đó!

Nghệ Phong thản nhiên quét mắt nhìn đám người này, phảng phất như tất cả đều rất lơ đãng.

Mọi người nghe được những lời này của Nghệ Phong, cả đám không khỏi cổ quái liếc nhìn thành viên Hoa Hạ bang:

- Sẽ không, ngũ hổ thực sự không dám tới sao? Không thể nào?

- Bản thiếu nói qua, hai chữ Hoa Hạ này. Chỉ có ta xứng! Cho nên, ta không hy vọng có người dùng hai chữ này!

Nương theo thanh âm nhàn nhạt, từng đạo đấu khí cũng từ trên người Nghệ Phong bắn ra, tản ra bạch quang nhu hòa. Quang mang như vậy, thậm chí làm cho mọi người cảm giác được ấm áp, thế nhưng, cũng cảm giác được sự giết chóc đang đến gần!

Mặc dù thành viên của Hoa Hạ bang có hơn mười người, thế nhưng thấy bộ dạng muốn rút kiếm của Nghệ Phong, bọn họ vẫn nhịn không được kinh hãi một trận. Cái gương Vinh Mục còn nằm ở đó, bọn họ sợ sẽ trở thành một Vinh Mục tiếp theo.

Tư thái lui về sau của thành viên Hoa Hạ bang, nhất thời để quần chúng vây xem phát ra một trận khinh thường, hơn mười người cư nhiên lại bị một người bức lui như vậy, danh vọng của Hoa Hạ bang bị mất hết.

Nghệ Phong quơ Tiêm Hổ kiếm, hung hăng đâm tới một thành viên trong Hoa Hạ bang!

- Nhớ kỹ, Hoa Hạ không là các đám người các ngươi có thể sử dụng.

đọc truYện cùng http://truyeNcuatui.net/

Nghệ Phong vừa dứt lời, một kiếm liền thẳng tắp chém vào một người trong số đó.

Người nọ kinh hãi bắn ra đấu khí, thân ảnh rất nhanh chớp động, muốn tránh một kiếm này của Nghệ Phong. Thế nhưng, đừng nói là thực lực của Nghệ Phong mạnh hơn hắn rất nhiều, chính là Thân pháp cũng không phải là thứ mà hắn có thể tránh được. Hầu như không hề huyền niệm, Nghệ Phong Tiêm Hổ kiếm đã tiếp xúc với thân thể hắn!

- Dừng tay!

Một tiếng quát vang lên, cùng với đó là một luồng kình khí cường đại đánh tới từ phía sau Nghệ Phong. Tiếng xé gió, chứng minh lực đạo cường đại của nó, nếu như Nghệ Phong bị bắn trúng, cho dù hắn có thực lực Tướng Cấp, nhất định cũng sẽ bị thương nặng.

Người nọ nhanh bị Tiêm Hổ kiếm chém trúng, thấy tình huống như vậy, nhất thời thở dài một hơi. Công kích của lão đại, nhất định Nghệ Phong sẽ phải quay người chống đối, rốt cuộc mạng của mình cũng được bảo vệ!



Thế nhưng, hắn thế nào cũng không nghĩ ra, Nghệ Phong dĩ nhiên không chút để ý đến nắm tay đánh tới sau lưng, thế kiếm không chút biến đổi, vẫn thẳng tắp hướng vào hắn!

- Nhị đệ... Nguy hiểm!

Nghệ Lưu thấy thế, trong lòng kinh hãi, nếu một kiếm này đâm trúng đối phương, cũng nhất định sẽ bị Nại Đạt Nhĩ đánh trúng, cái được không đủ bù đắp cái mất!

Mọi người nhìn thấy một màn này, cũng liếc mắt nhìn nhau, trong lòng dâng lên một tia kinh ngạc: tiểu tử này bị động kinh sao? Dĩ nhiên chịu bị trọng thương chỉ để đâm một tiểu nhân vật? việc này đáng giá sao?

- A...

Không có chút ngoài ý muốn nào, Tiêm Hổ kiếm của Nghệ Phong đã đâm vào trên người đối phương, một đạo máu tươi bắn thẳng lên trời, người nọ cũng ngã xuống trên mặt đất, trên mặt tràn đầy vẻ kinh khủng cùng không cam lòng.

Thế nhưng, thảm trạng của hắn lại không làm cho đám người Hoa Hạ bang cảm thấy khổ sở, cả đám hưng phấn nhìn trọng quyền của Nại Đạt Nhĩ đánh vào lưng Nghệ Phong!

Thế nhưng, bọn họ còn chưa kịp ăn mừng thì nét mặt đã căng cứng lại, lập tức hoảng hốt hô lên:

- Tàn ảnh...

Chỉ thấy bóng người bị Nại Đạt Nhĩ đánh trúng, từng chút tiêu tán trong hư không, cuối cùng hóa thành hư vô.

Ngoại trừ Bạch Hàn Tuyết, tất cả mọi người đều kinh hãi nhìn Nghệ Phong đã lắc mình đến phía sau Nại Đạt Nhĩ, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin được!

Trời ạ! Tàn ảnh, dĩ nhiên là tàn ảnh! Thực lực Tướng Cấp sơ giai, làm sao có thể thi triển ra tàn ảnh? Coi như là Tướng Cấp cao giai nếu như không có vũ kỹ thân pháp thì cũng không có khả năng thi triển được!

- Người nọ là một cảnh cáo, nếu như các ngươi thoát ly khỏi Hoa Hạ bang. Bản thiếu sẽ không tính toán quá khứ, bằng không, mười lần hắn sẽ là kết cục của các ngươi!

Thanh âm nhàn nhạt, vang lên trong toàn bộ nhà hàng, tuy rằng không lớn, nhưng lại chấn động tâm can của mọi người.

Cả đám quay người nhìn về phía người bị Nghệ Phong đâm trúng, chỉ thấy trước ngực hắn chảy đầy máu tươi. Bọn họ không chút nào nghi ngờ, nếu như vết thương sâu thêm một điểm, vậy thì người nọ nhất định sẽ không còn mạng.

Nhìn qua một màn như vậy, ánh mắt cả đám nhìn Nghệ Phong càng thêm khiếp đảm, kết cục gấp mười lần, đó không phải là chết sao?

- Được...

Hít sâu một ngụm lương khí, dĩ nhiên có người thực sự muốn đi ra khỏi nhà hàng, hiển nhiên là muốn thoát ly Hoa Hạ bang.



Nại Đạt Nhĩ thấy thế, hắn quay sang Nghệ Phong quát lên:

- Tiểu tử, ngươi nghĩ có thể sống qua ngày hôm nay sao, ngươi còn có tư bản uy hiếp người sao?

Nại Đạt Nhĩ nói một câu, nhất thời ổn định tâm tình của đại đa số người, bọn họ nhìn hai người đứng sau Đạt Nhí, trong lòng cảm thán:

- Đúng vậy! Có hai Tướng Cấp, một Sư Cấp đỉnh phong, còn có nhiều huynh đệ như vậy! Tại sao còn phải sợ một tên Tướng Cấp như hắn?

- Lão đại, làm thịt tiểu tử này. Báo thù cho huynh đệ của chúng ta!

- Đúng vậy! Lão đại, tiểu tử này quá kiêu ngạo rồi. Phế đi năm chi của hắn, xem hắn còn càn rỡ như vậy hay không!

- ...

Đủ thứ câu nói tức giận từ trong miệng mọi người bạo đi ra, làm cho Nghệ Phong không khỏi cười lạnh một tiếng:

- Không biết sống chết!

Liền theo sau, Nghệ Phong đánh giá ba huynh tử đứng trước mặt mình, thản nhiên nói:


- Các ngươi chính là tam trùng còn lại? Chính là các ngươi dùng hai chữ Hoa Hạ để đặt tên sao?


- Hừ...


Nại Đạt Nhĩ lạnh lùng nhìn Nghệ Phong, làm người nổi bật trong Bạch Kim học viên, chưa từng chịu nhục như vậy. Mới chỉ có thời gian mấy tháng ngắn ngủi mà đã có hai huynh đệ của mình bị phế, danh tiếng Hoa Hạ bang giảm xuống tới đáy, rất nhanh sẽ lưu lạc thành một tổ chức cặn bã rồi. Mà này hết thảy, đều là công lao của tiểu tử này!


- Kháo, tam hổ cư nhiên đều xuất hiện!


- Sợ là lần này Nghệ Phong sẽ gặp nguy hiểm. Thực lực tam hổ cường đại, hơn nữa còn có hơn mười người thành viên ở đó, làm sao hắn có thể chống đỡ được!


- Đúng vậy! Chỉ cần một mình Nại Đạt Nhĩ đã đủ mệt rồi. Thực lực của Nại Đạt Nhĩ tại học viện cũng là một cường giả có tiếng tăm, thực lực sâu không thể lường!


- Hắn hay vẫn là bài danh trước mười trong Học viên bạch kim. Học viên bạch kim a, cỡ nào ngưu. Trâu bò vô cùng. Nhưng lại bài danh trước mười! Có thể thấy được sự kinh khủng của hắn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK