Linh khí ngưng tụ ở bốn phía Nghệ Phong càng ngày càng đậm, linh khí bị Lăng Thần Quyết khống chế, mau chóng đổ về thức hải, sau đó chuyển thành hồn lực.
Nguyên bản thức hải giống như sương trắng, lúc này càng thêm nồng hậu, nguyên hồn không ngừng xoay tròn ở trong thức hải, để tất cả hồn lực ngưng tụ ở trong thức hải, lộ vẻ nồng đậm thêm.
Tần Y thấy năng lượng bốn phía Nghệ Phong giống như một cơn lốc, nàng và Tần thúc chăm chú nhìn nhau kinh ngạc, đồng thời cũng tràn vui mừng, bọn họ tự nhiên nhìn ra Nghệ Phong đang tiến giai. Chỉ là thật không ngờ Nghệ Phong bị đánh thành như vậy, cư nhiên còn có thể tấn giai! Nghĩ vậy, mấy người Tần thúc đối với công pháp mà Nghệ Phong tu luyện không khỏi hiếu kỳ, trạng thái thân thể như vậy, cho dù có cơ hội cũng không có thể tấn cấp được a!
Linh khí không ngừng tiến vào thức hải của Nghệ Phong trong như trước, sương trắng nồng đậm trong thức hải càng cuồn cuộn lên. Để hấp thu mỗi một tia linh khí dung nhập trong đó không còn một mảnh. Tốc độ vận chuyển của nguyên hồn cũng đạt được cực hạn.
Khí thế của Nghệ Phong không ngừng kéo lên, linh khí quán thâu càng ngày càng nhiều, hầu như tạo thành một cơn lốc xoáy. Khí thế của Nghệ Phong rốt cục cũng đột phá cực hạn.
Oanh...
Oanh một tiếng, cho dù là linh khí quay xung quanh Nghệ Phong ở dưới uy áp của cổ khí thế này, cũng bị bức phân tán, khí thế kinh khủng bắn lên tận trời, phảng phất muốn cắn nát toàn bộ đám mây trên hư không.
Khí thế không ngừng đề thăng như trước, linh khí càng không ngừng dũng mãnh vào trong thức hải của Nghệ Phong. Thức hải phảng phất như vô hạn, mặc kệ chân khí dũng mãnh vào bao nhiêu, Nghệ Phong chung quy cũng có thể hấp thu sạch sẽ, sau đó hóa thành hồn lực.
Hồn lực trong Thức hải, đã dần dần bắt đầu ngưng tụ lên, sương trắng nồng đậm lúc này cũng biến thành trong suốt, cũng không có ngăn cản tầm nhìn. Trong suốt phảng phất như không có cái gì. Nếu không phải nguyên hồn xoay tròn cao tốc tạo ra những lưu vân lan chuyển, sợ là tất cả mọi người sẽ cho rằng thức hải rỗng tuếch.
Từ khi thức hải bắt đầu biến thành trong suốt, tốc độ linh khí đi vào rốt cục đạt được tới cân đối. Khí thế của Nghệ Phong cũng đạt được đỉnh phong, không khí bốn phía ở dưới áp bách của hắn xuy xuy rung động.
Nguyên hồn xoay tròn cao tốc, cũng dần dần thả chậm tốc độ, đến cuối cùng thì ngừng lại. Lúc này tất cả linh khí đi vào trong cơ thể Nghệ Phong cũng dừng lại, cơn lốc linh khí cũng biến mất không còn một mảnh, bốn phía Nghệ Phong lần thứ hai khôi phục bình tĩnh.
Mấy người Tần thúc nhìn cổ khí thế kia chậm rãi nhập vào trong cơ thể Nghệ Phong, bọn họ liếc mắt nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được hai chữ:
- Vương Cấp.
Nghĩ vậy, đám người Tần thúc không khỏi hít sâu một hơi. Thời điểm Nghệ Phong là Tướng Cấp còn có thể chém giết hai Vương Cấp, nếu như đạt được Vương Cấp, thực lực kia có thể kinh khủng đến cỡ nào?
Đáy lòng Nghệ Phong cũng đồng dạng hưng phấn không thôi, nghĩ không ra lần này dưới tình huống bị vây sát, áp lực siêu cường, cư nhiên để hắn đột phá, hồn lực nhất cử đạt được Vương Cấp.
Tuy rằng chỉ là hồn lực của Nghệ Phong đi vào Vương Cấp, thế nhưng hồn lực đã đạt được Vương Cấp, đấu khí còn có thể không tới sao? Nhớ tới bình cảnh giữa Tướng Cấp và Vương Cấp, Nghệ Phong nhịn không được hưng phấn, nếu như đấu khí tiến vào Vương Cấp, đó chính là biến hóa về chất. Ít nhất khi đó đối mặt những người ngày hôm nay, Nghệ Phong có chín thành chắc thắng.
Nghệ Phong cảm giác được hồn lực dư thừa trong thức hải, hắn hít sâu một hơi, dẹp loạn tâm tình của mình một chút. Cảm thụ thân thể của chính mình một chút, nghĩ không ra lần này tấn cấp, làm cho huyết khí cuồn cuộn cũng hơi có chút khôi phục, so với vừa rồi khá hơn rất nhiều. Chỉ là trong lòng Nghệ Phong cũng rất bất đắc dĩ, nếu không phải bị thương nặng, mượn cơ hội hồn lực tấn giai, Nghệ Phong tự tin có thể kéo đấu khí tấn giai. Chỉ bất quá, tình huống thân thể lúc này, căn bản thừa nhận không nổi năng lượng tấn giai. Nên cơ hội này cũng đã tiêu thất.
Chỉ là hồn lực đạt được Vương Cấp, phối hợp Lăng Thần Quyết, tốc độ hấp thu linh khí cũng sẽ đề thăng trên diện rộng, đấu khí đột phá là chuyện cực kỳ dễ dàng, vấn đề chỉ còn là thời gian.
Tam hoàng tử cũng chăm chú nhìn Nghệ Phong, thấy Nghệ Phong chậm rãi mở mắt, đã không có suy yếu như vừa rồi, hắn chu miệng hỏi:
- Vương Cấp?
Nghệ Phong lắc đầu nói:
- Nửa Vương Cấp, chỉ có hồn lực đi vào Vương Cấp!
Tam hoàng tử nghe Nghệ Phong nói, không khỏi cổ quái hỏi Nghệ Phong:
- Đấu khí của ngươi vẫn là thất giai?
Nghệ Phong gật đầu, coi như là đồng ý.
Tam hoàng tử nghe Nghệ Phong nói, nhãn thần nhìn Nghệ Phong càng thêm cổ quái, võ giả bình thường đều là đấu khí và hồn lực đồng bộ tiến hành, hồn lực cũng chỉ là cao hơn đấu khí một chút. Thế nhưng hồn lực của Nghệ Phong lại cao hơn đấu khí nhiều như vậy.
Tam hoàng tử bất đắc dĩ cười cười, không nghĩ ra vậy thì không cần suy nghĩ, hắn thiếu chút nữa tự bạo, chỉ cần sống là tốt rồi. Chỉ là tình huống thân thể hắn không mất một hai tháng là không có khả năng lành lặn.
- Ngươi đi tới phủ đệ ta chữa thương, hay là đi về phủ đệ của ngươi?
Nghệ Phong nhìn Tam hoàng tử nói.
- Ta về phủ của mình! Ta muốn nhìn bọn hắn có dám đến phủ đệ ta chém giết ta hay không!
Trong mắt Tam hoàng tử có hàn quang.
Nghệ Phong gật đầu, hắn đối với huynh đệ kết nghĩa này vẫn rất bội phục, nếu không phải ngày hôm nay tất cả mọi người không phòng bị, cũng không có khả năng xảy ra chuyện như vậy. Chỉ cần có thể trở lại phủ đệ, cho dù là Tam hoàng tử nằm trên giường không dậy nổi, Nghệ Phong cũng tự tin hắn tuyệt đối có thể khống chế cục diện.
- Ta đưa cho ngươi một ít đan dược có thể giúp ngươi chữa thương, chờ ta hồi phục rồi sẽ tới phủ đệ của ngươi!
Nghệ Phong quay qua Tam hoàng tử nói.
Tam hoàng tử nghi hoặc liếc mắt nhìn Nghệ Phong, không rõ câu nói phía sau của Nghệ Phong có ý tứ gì. Chỉ là hắn cũng không hỏi quá nhiều.
- Tốt! Ta chờ ngươi!
- Tần thúc, phiền phức rồi!
Nghệ Phong quay qua Tần thúc nói, nhờ hắn đưa Tam hoàng tử trở về, có Tần thúc hộ tống, trừ khi là Tôn Cấp, bằng không tuyệt đối không làm gì được bọn họ.
- Thiếu gia khách khí!
Từ khi Tần thúc nhìn thấy thái độ của Tần Y đối với Nghệ Phong, biểu hiện đối với Nghệ Phong cũng càng thêm tôn kính.
Tam hoàng tử quay đầu liếc mắt nhìn Tần Y, trong mắt cũng nhịn không được toát ra cảm giác kinh diễm, hắn bỗng nhiên quay qua Nghệ Phong nó:
- Nghệ Phong đế quân, ở một ngày không xa, ta nhất định có thể có địa vị như ngươi. Khi đó có hai ta có thể thoải mái xưng huynh gọi đệ!
Nghệ Phong cười ha ha:
- Ta chờ ngươi!
Tam hoàng tử đồng dạng phá lên cười, trong tiếng cười tràn đầy tự tin. Thanh âm hai người vang vọng bầu trời, mặc dù bởi vì hai người cười làm động tới vết thương, thế nhưng hai người coi như không thấy. Tần Y nhíu mày, muốn ngăn cản bọn họ cười to, thế nhưng trong tiếng cười chứa đầy hào khí, làm cho nàng chỉ phải nhịn xuống.
- Đây có thể coi như là hứa hẹn của nam nhân đi!
Tần thúc ôm Tam hoàng tử bay nhanh về hướng đế đô, Tần Y cũng cẩn thận ôm Nghệ Phong rời khỏi. Chỉ có Cuồng Hổ ở lại địa phương máu chảy thành sông này, ánh mắt nhìn tới An Dịch đã bị cắt lưỡi, mất hết gân tay gân chân, trong mắt tràn đầy tàn nhẫn.
An Dịch tự nhiên nghe được Tần Y phân phó, trong mắt hắn tràn đầy kinh khủng nhìn Cuồng Hổ. Hắn thế nào cũng nghĩ không ra một nữ nhân tuyệt mỹ như vậy, cư nhiên sẽ hạ xuống một mệnh lệnh tàn nhẫn làm cho hắn kinh sợ đến như vậy.
- Nếu tiểu thư đã phân phó, vậy ngươi cũng chậm rãi hưởng thụ đi!