Sau khi Lý U hợp nhất, Phủ đệ thành chủ lại rơi vào sự yên tĩnh trong suốt ba ngày Ba ngày khiến Tội Ác Chi Thành lại lâm vào trong không khí quỷ dị. Sự giết chóc cũng gây ra áp chế rất lớn. Nhưng dù sao Tội Ác Chi Thành cũng là Tội Ác Chi Thành. Cho dù giết chóc được khống chế, cũng tuyệt đối không có khả năng hoàn toàn ngăn chặn.
Ngay thứ ba sau khi Lý U hợp nhất, rốt cục Phủ đệ thành chủ lại truyền ra tin tức, mời tất cả những người từng bá chủ của Khủng Cụ Chi Thành tiến đến Phủ đệ thành chủ để tham gia hội nghị. Mặc dù dùng mời từ, nhưng không ai dám không đi. Thành chủ tuổi không lớn này đã tạo cho bọn họ một áp lực tâm lý lớn lao. Hắn có đủ thực lực giết chết toàn bộ bọn họ.
Tuy rằng không biết Nghệ Phong có chủ ý gì, nhưng mọi người vẫn thấy nên đến sớm. Một đám người đi về phía Phủ đệ thành chủ. Người nghênh đón bọn họ cũng là Lý U. Lý U dẫn bọn họ tới một căn phòng hội nghị của điện ngoài, sau đó biến mất không thấy nữa.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, nhưng đều ngồi nghiêm chỉnh. Cho dù đây là một phòng hội nghị trong thành chủ phụ đầy nguy nga lộng lẫy đến mức tận cùng, bọn họ cũng cũng không dám dùng ánh mắt quan sát.
...
Ở chủ điện, Nghệ Phong, nghe Lý U nói chín bá chủ, bao gồm Hắc Vương đều đã đến đây, Nghệ Phong cũng không lập tức ra ngoài, ngược lại vẫn ở chỗ cao nhất trong chủ điện, để mặc gió lạnh thổi tới.
Ở bên trong chủ điện, Nghệ Phong có thể cảm giác được thoải mái khác thường. Ngoài khung cảnh xa hoa ở bên ngoài, quan trọng nhất là linh khí thiên địa nồng đậm. Nghệ Phong có Lăng Thần Quyết tự động vận hành. Mỗi lần Lăng Thần Quyết vận chuyển một vòng, Nghệ Phong đều có thể cảm giác cơ thể được tẩy rửa.
Nghệ Phong không thể không cảm thán. Chủ điện là một nơi rất tốt để tu luyện. Tốc độ tu luyện ở trong này gấp mấy lần so với bên ngoài.
Tử Âm đứng ở phía sau Nghệ Phong, thấy ánh mắt Nghệ Phong vẫn nhìn Huyết Sắc Thiên Đường, nàng ôm lấy Nghệ Phong từ phía sau, mặt dán bờ vai Nghệ Phong, nhìn Nghệ Phong thản nhiên nói:
- Ngươi thật sự quyết định biến Tội Ác Chi Thành thành Tĩnh Hinh Thành sao?
Nghệ Phong cầm bàn tay hơi lạnh của Tử Âm, gật đầu nói:
- Mộng Nhiên không bằng nàng và ta. Chỉ có Tĩnh Hinh Thành duy mỹ mới có thể khiến nàng ấy thực sự vui vẻ. Huống chi ta cũng không muốn khắp nơi trong thành trì của mình đều tràn ngập giết chóc.
Bây giờ, dường như Tử Âm thích dựa vào lưng Nghệ Phong như vậy. Mỗi lần Nghệ Phong ngây người cùng một chỗ, đều thích ôm chặt lấy Nghệ Phong như vậy.
- Nhưng Tội Ác Chi Thành đã là Sát Lục Chi Thành mấy trăm năm. Cho dù ngươi muốn thay đổi cũng không phải dễ dàng thay đổi như vậy. Ở tòa thành trì này, giết chóc đã xâm nhập vào xương tủy của con người. Giang sơn dễ đổi, sao ngươi có thể khống chế bản tính giết chóc của bọn họ!
Tử Âm có chút lo lắng nói. Mặc dù Nghệ Phong dùng thực lực tuyệt mạnh khống chế được toàn bộ Tội Ác Chi Thành. Nhưng nhân tính là không đổi được. Có thể Nghệ Phong hạ mệnh lệnh không cho phép giết chóc, trong thời gian ngắn bọn họ có thể làm được. Nhưng đến khi áp lực bạo phát sẽ càng trở nên khủng khiếp. Cho dù Nghệ Phong dùng thực lực tuyệt mạnh áp chế, cũng không áp chế được nhân tính.
Nghệ Phong khẽ cười nói:
- Chuyện gì cũng phải nỗ lực mới được. Không cố gắng sao biết được kết quả?
Tử Âm cười khổ một tiếng. Việc khác có thể cố gắng, nhưng mấy trăm năm bồi dưỡng đi ra tính người, sao có thể dễ dàng thay đổi như vậy. Huống chi danh tiếng của Tội Ác Chi Thành đã sớm truyền khắp đại lục. Vô số người đã giết người, đều thích chạy tới nơi này. Đây cũng nguồn gốc của những người trong Tội Ác Chi Thành. Với tình hình như vậy, lại chỉ cần dựa vào thực lực có thể thay đổi sao?
Tuy rằng cho tới nay Tử Âm vẫn tin tưởng Nghệ Phong, nhưng lúc này nàng lại không ôm hy vọng Nghệ Phong có thể làm được điều đó.
Nghệ Phong quay đầu, nâng khuôn mặt chín chắn tuyện mỹ của Tử Âm, nhìn cặp mắt long lanh ánh nước của Tử Âm, cười nói:
- Tin ta, ta có thể làm được!
Tử Âm nhìn đôi mắt thâm thúy của Nghệ Phong, nghi ngờ lại tan biến đi rất nhiều. Nàng cười ngọt ngào, gật đầu, thầm nghĩ nói không chừng tiểu nam nhân này của nàng thật sự có thể giải quyết được.
- Tử Âm tỷ?
- Hả?
Chẳng hiểu tại sao Nghệ Phong đột nhiên kêu lên một tiếng, khiến Tử Âm nhìn Nghệ Phong.
- Linh Nhi đang ở cùng Mộng Nhiên, nàng xem có phải...
Nghệ Phong có chút tham lam chăm chú nhìn Tử Âm.
Trong nháy mắt sắc mặt Tử Âm liền biến thành ửng đỏ, yêu kiều ướt át cực kỳ dụ hoặc. Tử Âm trừng mắt với Nghệ Phong một cái:
- Bọn họ còn đang chờ ngươi đấy!
- Để bọn họ tiếp tục chờ đi!
Tay Nghệ Phong duỗi về phía Tử Âm.
- Đừng!
Tử Âm không chút nghi ngờ Nghệ Phong sẽ cùng nàng điên cuồng sau đó mới đi phòng hội nghị. Nhưng khi Nghệ Phong và nàng đã điên cuồng lên, hai người bọn họ khó có thể khống chế được.
- Chờ sau khi xử lý xong chuyện này, ta sẽ cho ngươi!
Nghệ Phong có chút bất đắc dĩ. Lực lượng bá đạo của Nghệ Phong, khiến nàng chỉ có thể đưa ra lời hứa hẹn như vậy.
- Nàng đã nói đấy nhé!
Nghệ Phong cười ha ha, kéo tay Tử Âm đi về phía điện ngoài.
Tử Âm nghe tiếng cười càn rỡ của Nghệ Phong, mặt nàng càng nóng. Tiểu nam nhân này có đôi khi thật sự là một hài tử tham lam.
Lý U thấy Nghệ Phong và Tử Âm nắm tay đi ra, hắn không khỏi khinh bỉ sư phụ vô sỉ của hắn ngàn vạn lần. Tuy nhiên Liễu Lão cũng không quản việc Nghệ Phong hoa tâm, hắn sao dám nói cái gì, đánh cũng đánh không lại Nghệ Phong. Lý U cũng đố kị vạn phần. Nhìn nữ nhân trước mặt này không thua kém tỷ tỷ của hắn chút nào. Trong lòng rất khó lý giải được tại sao sư phụ xấu xa của hắn lại có thể lừa được nàng.
- Lý U, ngươi cùng ta cùng tới!
Nghệ Phong nhìn Lý U nói.
- Ta?
Lý U chỉ chỉ vào mũi mình, không rõ vì sao Nghệ Phong bảo hắn đi tham gia hội nghị.
- Ừ!
Nghệ Phong vẫn cảm thấy thấy rất hài lòng về Lý U. Tiểu hài tử xấu xa này rất có năng lực. Đặc biệt là khi ở Tội Ác Chi Thành, biểu hiện phong độ của một đại tướng ra ngoài, khiến Nghệ Phong cảm thấy rất có uyển chuyển. Là đệ đệ của Liễu Mộng Nhiên, Nghệ Phong vẫn thấy cần phải chiếu cố tới hắn.
Huống chi, tuy rằng Liễu Lão chỉ thừa nhận Liễu Mộng Nhiên là tiểu thư của hắn, nhưng đối với huyết mạch của tiểu thư là Lý U, hắn cũng cực kỳ chiếu cố. Nghệ Phong thường xuyên thấy Liễu Lão chỉ điểm vũ kỹ cho Lý U.
Tuy rằng Lý U không rõ Nghệ Phong có ý định gì, tuy nhiên lại vẫn gật đầu, đi theo Nghệ Phong đi tới phòng họp.
Ba người Nghệ Phong cùng vào phòng họp. Mọi người vốn ngồi nghiêm chỉnh trong phòng họp, đều vội đứng lên, cung kính nhìn Nghệ Phong.
Hắc Vương nhìn Nghệ Phong vẫn hờ hững, trong mắt cũng chớp động hào quang phức tạp. Điều kiện thứ ba hắn từng nói: quân lâm thành trì, lúc này Nghệ Phong chân chính đã làm được. Ở Tội Ác Chi Thành, không ai còn dám làm trái với ý của hắn.
Hắc Vương hít một hơi thật sâu, ngăn chặn cảm xúc phức tạp trong lòng hắn. Mặc kệ có phải thật lòng thật dạ hay không, hắn vẫn biểu hiện đủ vẻ cung kính.
- Ngồi!
Nghệ Phong kéo Tử Âm và Lý U ngồi ở vị trí thượng vị, tùy ý nói với những người này.
Lúc này mọi người mới dám ngồi xuống. Ánh mắt không tự chủ được thoáng nhìn về phía Tử Âm. Thấy Tử Âm phong vận chín chắn, dáng vẻ bên ngoài có đường cong uyển chuyển hứng thú, khiến bọn họ không nhịn được nuốt một ngụm nước miếng, nhưng ánh mắt lập tức liền dời đi. Bọn họ không dám có chút suy nghĩ về nữ nhân này, khi bọn họ thấy ngồi thiếu niên Lý U ở bên cạnh Nghệ Phong, một đám bọn họ không nhịn được cảm thấy may mắn. May mắn vì bọn họ đã không trêu chọc thiếu niên này. Quả nhiên hắn giữ một vị trí quan trọng trong lòng thành chủ thần bí.
Ba người Nghệ Phong đã dẫn theo trong lần đồ sát lại không có một ai. Nhưng lại cố tình dẫn Lý U vào. Điều này đã để để chứng minh tất cả.
Lý U thấy ánh mắt mọi người nhìn hắn đầy vẻ kính sợ, sau khi hắn sửng sốt một lúc, rốt cục hiểu được vì sao Nghệ Phong đưa hắn đến phòng họp. Miệng hắn cũng cong lên, nở một nụ cười:
- Tỷ phu tiện nghi và sư phụ vô sỉ này cũng không tệ!