Dù sao ở trong bí cảnh này có không ít cường giả, nếu họ phát hiện trên tay mình chớp động những tia sáng thì không chừng sẽ phát hiện ra điều gì đó. Sự hấp dẫn của Tru Tiên kiếm không ai có thể ngăn cản được, Nghệ Phong tin rằng nếu chuyện Tru Tiên kiếm bị lộ ra, điều mà hắn phải đối mặt chính là sự truy sát và công kích vô cùng tận.
Mặc dù đã đạt tới Thánh cấp, nhưng Nghệ Phong hiểu cường giả trong bí cảnh này mạnh hơn hắn không ít. Mà quan trọng nhất là theo lời của Hi Lâm đã nói, nơi này có cả viễn cổ chí tôn.
Thời gian nơi này gấp bảy lần ngoại giới, tuổi thọ Thánh cấp cũng tăng gấp đôi, tương đương với gấp mười bốn lần Thánh cấp đại lục. Như Hi Lâm đã nói, thực lực càng mạnh thì tuổi thọ càng tăng theo bội số. Lúc đó, tuổi thọ của các viễn cổ chí tôn sẽ gấp bao nhiêu lần đại lục, là hai mươi mốt, hai mươi tám hay là còn nhiều hơn nữa?
Điểm này Nghệ Phong không thể nào hiểu rõ, nhưng hắn mơ hồ cảm thấy, bí cảnh này vẫn còn Chí Tôn sống sót.
Dĩ nhiên, hiện giờ đối với điều này hắn cũng không muốn đi tìm hiểu. Không quản bọn họ sống được bao nhiêu lâu, tồn tại đó hắn căn bản chưa thể với tới. Lấy thực lực của hắn bây giờ còn chưa khiến họ để mắt.
Hắn cũng không có hứng thú tìm hiểu, hiện giờ hắn chỉ muốn ra khỏi bí cảnh. Nhưng lúc này không thể khống chế Tru Tiên kiếm phá vỡ quang màng vì thế không thể thoát ra được.
Nghệ Phong cũng cảm thấy lần này Tru Tiên kiếm dị biến là một cơ hội tốt. Chỉ cần có thể chủ động điều khiển Tru Tiên kiếm trong tay thì sẽ phá được quang màn ra khỏi bí cảnh.
- Xem ra, vẫn phải tìm kiếm cách huyết tế linh khí.
Nghệ Phong thở nhẹ thở ra một hơi, mặc dù Tru Tiên kiếm ở trong tay mình, nhưng lại không thể tìm thấy cảm giác linh khí cùng tâm linh tương thông.
Cho dù là linh khí cấp một, sau khi nhận chủ cũng có cảm giác tương thông với tâm linh, nhưng hắn lại không có cảm giác gì vì thế Nghệ Phong không ngốc tới nỗi cho rằng Tru Tiên kiếm đã nhận chủ.
Thần khí nhận chủ, sao có thể dễ dàng như vậy.
Bất quá, mặc dù không nhận chủ. Nhưng Nghệ Phong đã vì Tru Tiên kiếm tìm được năm viên linh châu, hơn nữa còn thôn phệ lực lượng của Thủy linh châu. Độ phù hợp của hắn mạnh hơn những người khác rất nhiều.
Điều khiến Nghệ Phong cảm thấy kinh dị chính là, thông qua Tru Tiên kiếm trên cánh tay, nơi có ngũ hành linh châu vận chuyển từng đạo năng lượng ngũ hành tiến vào cơ thể hắn. Mặc dù cỗ năng lượng này không mạnh, nhưng vẫn từ từ tăng thực lực của Nghệ Phong, so với việc hắn tự chủ tu luyện còn nhanh hơn một phần.
Tình huống như vậy khiến Nghệ Phong mừng rỡ, lực lượng bên trong linh châu, Nghệ Phong rất rõ ràng. Ban đầu là do hồn thể của hắn tình cờ tiến vào bên trong linh châu. Lực lượng khủng bố ở bên trong khiến hắn không thể nào phản kháng, cảm giác mênh mông vô bờ đó đến bây giờ vẫn khiến hắn cảm thấy kinh hãi. Lần trước nếu không phải vận khí tốt, hắn thật đúng là không thể nào ra khỏi Thủy Linh châu.
- Vẫn nên tìm biện pháp nhận chủ cho Tru Tiên kiếm trước đã. Sau khi chủ động nắm quyền điều khiển nó thì mới có thể phá giải phong ấn trong bí cảnh này.
Nghệ Phong thở nhẹ ra một hơi chậm rãi tự nhủ.
Một đường bay nhanh, vốn cho là cường giả trận doanh của đối phương có thể đuổi theo. Nhưng không ngờ sau một lúc lâu cũng không gặp một ai. Điều này khiến Nghệ Phong có cảm giác rất thú vị, thân ảnh hắn tiến về cung điện của Hi Lâm.
…
Không có cường giả của đối phương ngăn cản, Nghệ Phong rất nhanh đã tới nơi. Hi Lâm cùng Khải Nam thấy Nghệ Phong trở lại thì thở phào một hơi, đồng thời khinh bỉ cường giả trận doanh đối phương. Trong lòng họ thầm nghĩ ngay cả đuổi theo cũng không dám.
Bất quá khi thấy cánh tay của Nghệ Phong quấn vài đen, bọn họ không khỏi sửng sốt, nhìn Nghệ Phong hỏi:
- Ngươi bị thương?
Nghệ Phong đảo cặp mắt trắng dã nói:
- Có ai bị thương mà đi quấn vải đen hay không? Các ngươi không phát hiện khi ta quấn lên nhìn rất đẹp trai sao?
Nói xong, Nghệ Phong bày ra bộ dạng dương dương tự đắc, thiếu chút nữa vênh mặt đụng cả trời.
- Đẹp trai sao?
Hi Lâm nhìn một hồi lâu cũng chẳng thấy đẹp chỗ nào, bất quá thấy ánh mắt như muốn giết người của Nghệ Phong, hắn liền nói với vẻ rất chân thành:
- Đẹp trai. Con mẹ nó quá đẹp trai. Đúng không, Khải Nam Thánh cấp!
- Đúng! Đúng! Rất đẹp trai!
Khải Nam cố gắng nhịn cười, làm một bộ dạng rất nghiêm trang ra sức gật đầu.
Nghệ Phong không nhìn hai kẻ khẩu thị tâm phi nữa, hắn lấy một bộ vũ kỹ Thiên giai từ trong giới chỉ đưa cho Hi Lâm:
- Đây là thù lao của ngươi. Về phần Khải Nam Thánh cấp thì linh khí thuộc về ngươi.
Hi Lâm nhận lấy vũ kỹ từ tay Nghệ Phong, hắn hơi ngẩn ra rồi hơi xấu hổ nói:
- Lần này ngươi xuất lực nhiều nhất. Chúng ta cầm nhiều như vậy có chút xấu hổ.
Nghệ Phong lắc đầu nói:
- Chuyện đã qua thì không cần nhắc lại.
Đối với Nghệ Phong mà nói, bất kể là linh khí cấp năm hay là Công pháp Thiên giai cũng không bằng linh châu. Huống chi, trong giới chỉ của Ngưu Quý cũng có không ít đồ tốt. Thử nghĩ mà xem, một Thánh cấp sao có thể không cất giấu những đồ vật phong phú.
Những thứ này còn trân quý hơn Công pháp Thiên giai nhiều. Nghệ Phong đương nhiên sẽ không để tâm tới một bộ Công pháp Thiên giai. Huống chi, hắn cảm thấy công pháp đó, Tà Tông không thiếu.
- Bất quá, ta còn có một việc cần các ngươi hỗ trợ?
Nghệ Phong nhìn Khải Nam Hi Lâm nói.
Khải Nam cùng Hi Lâm liếc mắt nhìn nhau, ngay sau đó nhìn Nghệ Phong cười nói:
- Ha ha, ngươi nói đi. Chỉ cần chúng ta có thể làm được, tất sẽ giúp ngươi.
Người ta giúp mình đi đoạt đồ, lại còn khẳng khái đưa linh khí cấp năm và Công pháp Thiên giai ra, giúp lại cũng không thành vấn đề.
- Ta muốn biết, các ngươi có công pháp huyết tế luyện khí không?
Nghệ Phong nhìn hai người hỏi.
- Huyết tế luyện khí? Ngươi muốn để làm gì, võ giả có linh khí cao cấp mới cần tới nó.
Khải Nam nói.
Nghệ Phong nói:
- Ta có việc cần dùng.
Khải Nam cũng không hỏi quá nhiều, hắn lấy một quyển trục từ trong giới chỉ ra:
- Ta có một bộ công pháp huyết tế luyện khí trung giai. Nếu ngươi cần thì cầm lấy.
- Trung giai? Có cao giai hay không?
Nghệ Phong cau mày hỏi.
Khải Nam lắc đầu nói:
- Cao giai rất thưa thớt, ta biết nơi có, nhưng chưa chắc có thể tới tay.
- Ngươi biết ở đâu?
Hai mắt Nghệ Phong sáng lên.
- Một vị tiền bối cùng trận doanh với chúng ta có, nhưng không biết hắn có cho ngươi mượn không?
Khải Nam nói.
- Ha ha. Nếu vị tiền bối này có thì ngươi hãy dẫn ta tới gặp đi. Bất kể là có cho hay không vẫn phải thử mới biết được.
Nghệ Phong cười nói.