Chỉ bất quá vì nàng quá yêu thương, nên mọi chuyện đề tự mình cẩn thận chiếu cố Nghệ Phong, làm cho Nghệ Phong trìu mến đến cực điểm. Cho dù là Tần Y, đối với Liễu Mộng Nhiên cũng trìu mến tới cực hạn rồi. Nữ nhân như vậy, sợ là bất luận kẻ nào cũng sợ nàng bị thương tổn.
Nghệ Phong được Tần Y và Liễu Mộng Nhiên cẩn thận chiếu cố, rốt cục chậm rãi khôi phục. Chỉ cần Nghệ Phong có thể miễn cưỡng cử động, hắn liền có thể thi triển y thuật, thương thế nhanh chóng chuyển biến tốt.
Điều này làm cho Tần Y và Liễu Mộng Nhiên thở dài một hơi, đối với thể chất và y thuật của Nghệ Phong cũng kinh ngạc không thôi, nếu như người thường mà nói, có thể sống đã là quá tốt, thế nhưng như hắn quả thật là hiếm thấy.
Lúc Nghệ Phong khôi phục ba bốn thành, cũng không có quên đi phủ đệ Tam hoàng tử, đối với huynh đệ kết nghĩa này, đáy lòng của Nghệ Phong vẫn thập phần thưởng thức, người kiệt xuất như vậy, ở đế đô chỉ duy nhất một.
Tam hoàng tử được Nghệ Phong chữa thương, lúc này Tam hoàng tử rốt cục cũng đã biết câu nói kia của Nghệ Phong có ý tứ gì. Hắn cũng là lần đầu tiên biết Nghệ Phong cư nhiên là một Y Sư cao cấp, Tam hoàng tử triệt để dại ra. Nhớ tới cảnh Nghệ Phong dưới tình huống bị ba Vương Cấp vây công, lại có thể chém giết hai Vương Cấp, nhớ tới nhiếp hồn thuật của Nghệ Phong. Tam hoàng tử làm sao cũng không thể tin được, một người vì sao có nhiều tinh lực để đi học nhiều chức nghiệp như vậy, hơn nữa mọi thứ đều giỏi hơn người khác.
Tam hoàng tử nhìn Nghệ Phong giống như nhìn quái vật, khi Nghệ Phong thi châm xong, hắn như trước không có phản ứng qua đây. Ở thời điểm vây sát bị Nghệ Phong đả kích qua một lần, thế nhưng lần này lại bị đả kích tiếp.
Trước đây Tam hoàng tử vẫn tự ngạo, trong thiên hạ, người có thể so với hắn chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Thế nhưng ở trước mặt Nghệ Phong, hắn rốt cục cúi đầu cao ngạo xuống, huynh đệ vừa mới kết nghĩa này, cường đại hơn hắn rất nhiều.
Nghệ Phong tự nhiên không biết Y Sư cao giai của hắn làm cho Tam hoàng tử chấn động, Nghệ Phong không nhanh không chậm chữa thương cho Tam hoàng tử như trước, chỉ bất quá mặc dù hắn là Y Sư thất giai cao cấp, nhưng vẫn có chỗ trọng thương hắn không thể hạ thủ. Điều này làm cho hắn thụ đả kích rất lớn.
Khi tam hoàng tử giải thích, đây là di chứng khi thi triển bí kỹ, lúc này Nghệ Phong mới bừng tỉnh, nhớ tới bí kỹ kinh khủng kia của Tam hoàng tử, nếu như là nó tạo thành, vậy là rất bình thường, di chứng do bí kỹ kinh khủng như vậy tạo thành, y thuật của Nghệ Phong có cao hơn nữa cũng không giải quyết được, tựa như Nghệ Phong cũng không có thể dùng y thuật giải quyết di chứng khi hắn thi triển cấm pháp.
Mặc dù không thể trị liệu di chứng, thế nhưng những cái khác ở trong tay Nghệ Phong cũng không có tính khiêu chiến quá lớn, Tam hoàng tử được Nghệ Phong trị liệu, tốc độ khôi phục ít nhất nhanh gấp đôi.
Tam hoàng tử vốn tưởng rằng Nghệ Phong chỉ là Y Sư lục giai, lúc này Tam hoàng tử nghĩ hắn còn đánh giá cao Nghệ Phong, khi Tam hoàng tử hỏi đẳng cấp Y Sư của Nghệ Phong, Nghệ Phong cười cười nhưng không có nói cho hắn.
...
Thời điểm hai người chậm rãi khôi phục, đế đô cũng bình tĩnh dị thường, nguyên bản ba vị hoàng tử tranh đấu hừng hực khí thế, hình như đều biến mất không còn một mảnh. Toàn bộ đế đô hoàn toàn bình tĩnh, cho dù là các thế lực nhỏ của ba phương tiểu đả tiểu nháo cũng không có phát sinh.
Đương nhiên, bầu không khí quỷ dị như vậy làm cho các đại lão của đế đô này không có xả hơi, ngược lại tâm tư cả đám như lên dây cung. Bọn họ đều minh bạch đây là bình tĩnh trước cơn bão tố. Hầu như tất cả các nhân vật đứng đầu các thế lực trên mặt bàn của đế đô đều biết, Tam hoàng tử và Nghệ Phong ở dưới bốn Vương Cấp cùng mấy ngàn binh sĩ vây sát thoát được.
Chuyện tình Nghệ Phong chém giết hai Vương Cấp, đồng thời Tam hoàng tử đối kháng An Dịch cũng không thể dấu diếm được. Toàn bộ xã hội thượng tầng của đế đô đem ánh mắt ngưng tụ ở trên người Tam hoàng tử, bọn họ lần đầu tiên cảm giác được Tam hoàng tử rất kinh khủng.
Về phần Nghệ Phong, bọn họ kiến thức qua quá nhiều kỳ tích của Nghệ Phong, nên cũng không có quá nhiều lưu ý. Chỉ bất quá dưới đáy lòng có một quyết định, đó chính là không được đi trêu chọc Nghệ Phong.
Đương nhiên, Tần Y không thể tránh khỏi đi vào tầm mắt của mọi người. Thậm chí câu nói uy hiếp kia của Tần Y đối với hoàng đế Trạm Lam cũng truyền ra ngoài. Đáy lòng cả đám hoảng sợ, đồng thời cũng suy đoán thân phận của Tần Y, người dám uy hiếp đế vương, bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Đương nhiên không ai cho rằng câu uy hiếp này của Tần Y không có tác dụng, nếu như Tần Y không có uy thế nhất định, vậy hoàng đế Trạm Lam có thể dễ dàng tha thứ một người uy hiếp hắn sao? Đặc biệt nghe nói Tần Y chỉ dùng một chiêu đóng băng Vương Cấp, trong lòng cả đám càng kinh sợ không thôi, ý niệm Tôn Cấp xoay quanh trong đầu bọn họ không cách nào biến mất.
Đáy lòng cả đám cũng vì hai vị hoàng tử mà đồng tình lên, một Tôn Cấp đại biểu cái gì, bọn họ cũng không thể tưởng tượng, duy nhất có thể khẳng định chính là, hai vị hoàng tử cách ngôi vị hoàng đế rất xa.
Có chút người cũng bắt đầu đào móc quan hệ giữa Tần Y và Nghệ Phong, mặc dù biết Tần Y là dưỡng nữ của Lâm Hạo Nhiên, thế nhưng mọi người không tự giác ghép Nghệ Phong và Tần Y thành một đôi. Nhớ tới lúc đầu Tần Y rất thần bí, ngay cả chuyện nàng nhất chiêu đánh bại đối thủ, đám càng bắt đầu hoài nghi lên. Thân phận Nghệ Phong đế quân bọn họ đã biết, có thể làm đế quân, phía sau khẳng định có bí mật, nói không chừng người bịt mặt kinh khủng kia chính là nhân vật của thế lực phía sau Nghệ Phong.
Chỉ bất quá nhớ tới nam nhân của Tần Y và Nghệ Phong không có dung mạo giống nhau, cả đám lại rất nghi hoặc.
Cả đám nhớ tới dung mạo tuyệt mỹ khuynh quốc khuynh thành, điên đảo chúng sinh kia của Tần Y, trong lòng cũng cảm thán không thôi. Nữ nhân tuyệt sắc như vậy, sợ là tất cả nam nhân đều phải mộng tưởng.
Nghệ Phong đương nhiên không biết đế đô đang lưu truyền chuyện tình của hắn, Tần Y cùng với Tam hoàng tử, hắn chỉ để Kim Lâu thu liễm động tác, không đi trêu chọc các thế lực khác.
Nếu Nghệ Phong đáp ứng tặng hai vị hoàng tử cho tam hoàng tử, Nghệ Phong sẽ không có ý tứ nhúng tay, hắn tin tưởng Tam hoàng tử có thực lực này, hắn không tin hai vị hoàng tử sẽ là đối thủ của Tam hoàng tử. Nghệ Phong chờ Tam hoàng tử leo lên ngôi vị hoàng đế, chờ hứa hẹn của hắn, chờ hắn và mình cùng nhau trở thành đế quân.
Nghệ Phong không đi học viện Trạm Lam, thỉnh thoảng đi xem Linh nhi và Tử Âm, ở trong yêu thương cùng trách cứ của Tử Âm, đáy lòng Nghệ Phong cũng cảm giác vô cùng ấm áp. Chỉ bất quá có bóng đèn Linh nhi này, Nghệ Phong muốn làm cái gì cũng không được. Làm cho Nghệ Phong không khỏi nhẹ nhàng cắn mấy cái trên mặt Linh nhi.
Linh nhi không rõ nàng đắc tội Nghệ Phong nơi nào, thế nhưng Tử Âm lại rất rõ ràng, mặt đỏ tới mang tai, tức giận liếc mắt Nghệ Phong.
...
Nghệ Phong cứ hưu nhàn như vậy mấy ngày, thương thế của hắn rốt cục cũng khôi phục toàn bộ, thực lực cũng đạt được trạng thái đỉnh phong, có hồn lực Vương Cấp, Nghệ Phong cảm giác tiến vào Vương Cấp đã không bao xa.
Thế nhưng Nghệ Phong đã luyện chế ra đan dược mình cần, nhớ tới Phệ Châu ở trong sơn động kia, hắn làm sao có thể chống đối dụ hoặc như vậy. Hắn rốt cục cũng bắt đầu đánh chú ý tới Phệ Châu.
Thời điểm Nghệ Phong nghiên cứu bút ký của Phệ Châu, Tần Y tiến đến hướng Nghệ Phong nói:
- Thiên Nghịch tới!
Nghệ Phong sửng sốt, lập tức đại hỉ, từ lúc Thiên Nghịch bế quan vẫn không gặp hắn, hầu như có cảm giác quên đi, nếu không phải mỗi ngày có thể nhìn thấy người của Sát Lâu ở trong phủ đệ, Nghệ Phong cũng cho rằng hắn chết rồi. Thật không ngờ lúc này Thiên Nghịch lại xuất quan, Nghệ Phong rất muốn biết, hắn bế quan thực lực đề thăng tới trình tự nào.