Trong lúc Nghệ Phong đang sững sờ, nam tử vương tọa đánh một quyền lên người hung hồn. Hung hồn kia liền bắn về phía Nghệ Phong. Nghệ Phong thấy thế vội vàng thi triển năng lượng Phệ Châu khống chế thu vào trong bình ngọc.
Rất rõ ràng, sau khi hung hồn chịu đựng một quyền của nam tử vương tọa, lại không còn sức phản kháng. Nó bị Nghệ Phong thu vào trong bình ngọc dễ như trở bàn tay.
Cho dù là thực lực đạt được bát giai, thậm chí có vài hung hồn cửu giai đều đã bị nam tử vương tọa đánh một quyền, sau đó đã bị Nghệ Phong dễ như trở bàn tay thu vào trong bình ngọc.
Trong thời gian ngắn ngủi, hơn mười hung hồn gần như đã bị bọn họ hủy diệt. Tất cả đã bị Nghệ Phong dễ như trở bàn tay thu cả vào bình ngọc.
Nghệ Phong bình ngọc nhìn trong tay, dường như còn kịp thích ứng. Đây chính là hơn mười Tôn cấp. Với trợ lực như vậy, hắn lại có thể có được dễ như trở bàn tay? Vậy mang những hung hồn này ở trên người, có phải chẳng khác gì là mang cho một thế lực nhị lưu nhỏ ở trên người hay không? Về sau khi tấn công Kim Ưng Tông, vậy chẳng phải là...
Nghệ Phong hít một hơi thật sâu. Hắn nhớ tới Kim Ưng Tông. Nếu ném ra toàn bộ hung hồn nhận được lúc này, cục diện đó hẳn là rất hưng phấn đi?
Khóe miệng Nghệ Phong cười đầy tà mị. Trong lòng hắn nghĩ, nếu những hung hồn tạo thành trận, vậy không thể tốt hơn.
Khi con hung hồn cuối cùng tiến vào bình ngọc của Nghệ Phong, thân ảnh của nam tử vương tọa nhẹ nhàng xuất hiện trước mặt Nghệ Phong. Thấy Nghệ Phong thừ người ra, hắn tùy ý nói:
- Bản vương hiểu trận này hơn ai hết. Có lợi cũng có hại. Chỉ cần đánh vào con hung hồn ở tâm trận, là có thể đánh rơi hơn phân nửa thực lực của trận. Cho nên mới có thể giải quyết đơn giản như vậy.
Nghệ Phong nghe nam tử vương tọa nói như vậy, khẽ cười, không nói gì thêm. Nếu không có thực lực nhất định, cho dù có nhược điểm không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy, đánh bại hoàn toàn hơn mười hung hồn.
Bất quá, Nghệ Phong lại phát hiện sau khi tranh đấu một trận, khí tức nam tử vương tọa yếu đi rất nhiều. Điều này khiến Nghệ Phong không khỏi nhíu mày nói:
- Tiền bối, ngài không sao chứ?
Nam tử vương tọa lắc đầu nói:
- Bản vương là linh hồn thể. Tuy rằng dựa vào nhược điểm của trận giải quyết những hung hồn này. Nhưng dù sao thực lực chúng không kém. Bản vương tiêu hao thực lực rất lớn. Bất quá không sao, chậm rãi khôi phục là được.
Nam tử vương tọa thở khẽ một hơi. Linh hồn thi triển lực lượng với mật độ cao như vậy sẽ tiêu hao cực lớn.
Nghệ Phong cũng hiểu rõ. Nam tử vương tọa này mạnh thì mạnh, nhưng mỗi lần chiến đấu, sẽ phải tiêu hao hồn lực cực lớn. Xem ra, về sau vẫn ít để hắn ra tay thì tốt hơn. Cũng phải tìm cơ hội chế luyện nhiều đan dược khôi phục hồn lực.
- Tốt lắm, đừng lãng phí thời gian ở chỗ này. Nhanh lấy một nửa hồn thể khác của bản vương ra.
Nam tử vương tọa nói.
Điều này khiến Nghệ Phong vội phản ứng. Phủ đệ này lay động càng lúc càng lợi hại. Hiển nhiên không thể kiên trì được bao lâu nữa. Thậm chí đã xuất hiện từng khe rạn.
- Đi!
Nghệ Phong quát, thân ảnh mạnh mẽ chớp động, tới ngoài cửa cung.
- Nghệ Phong, dùng Phệ Châu mở ra!
Nam tử vương tọa nhìn cửa cung, hô lớn với Nghệ Phong.
Nghệ Phong từng có một lần kinh nghiệm. Hắn liền thi triển năng lượng Phệ Châu truyền vào cửa cung trong. Rất nhanh, cửa cung này mở ra một khe hở.
- Tiền bối, ngài nhanh tới người ta.
Nghệ Phong nhìn nam tử vương tọa nói.
Nam tử vương tọa hóa thành một làn khói nhẹ, quấn trên cánh tay Nghệ Phong.
Nghệ Phong nhìn cửa cung mở ra, vội vàng thi triển Thuấn Di tiến vào.
Nghệ Phong bước vào bên trong cung điện. Trong nháy mắt hắn cảm giác toàn thân giống như bị đốt cháy. Sóng khí khủng khiếp đánh vào người hắn. Nghệ Phong cảm giác toàn thân ướt đẫm mồ hôi.
Toàn thân giống như ở trong tử địa hỏa diễm. Nghệ Phong thậm chí cảm giác được hồn thể của hắn đang bị hỏa diễm thiêu đốt, đau đớn không thôi. Điều này khiến Nghệ Phong không thể không vội vàng thi triển năng lượng Phệ Châu và đấu khí bảo vệ chặt chẽ quanh thân.
Mà nam tử vương tọa lại kêu la không ngừng. Một làn khói đen xuất hiện trên người hắn. Điều này khiến Nghệ Phong vội vàng dùng Phệ Châu bảo vệ cả hắn.
- Cám ơn!
Nam tử vương tọa vô cùng suy yếu, gầm lên đầy giận dữ.
- Lão bất tử thật là quá tàn nhẫn, lại dẫn địa hỏa đến thiêu đốt ta.
Những lời này khiến Nghệ Phong sửng sốt. Hắn quay đầu nhìn về phía dưới chân. Quả nhiên dưới chân hỏa diễm bốc lên màu xanh đậm.
- Địa hỏa?
Nghệ Phong thoáng nghi hoặc nhìn nam tử vương tọa.
- Địa tâm chi hỏa. Chỉ có cường giả Thánh Cấp mới có thể nhận được thứ đó. Những địa hỏa này chỉ là phần còn sót lại. Nếu thật sự là địa hỏa, thực lực của ngươi không chống đỡ được bao lâu sẽ ngã xuống.
Nam tử vương tọa nói.
- Loại địa hỏa này tra tấn rất lớn đối với linh hồn.
- Dùng Phệ Châu bảo vệ ngươi và ta, tiến vào trong bên hông cung điện. Bản vương nghĩ, hẳn là hồn thể của bản vương bị thiêu đốt ở chỗ đó.
Nam tử vương tọa hít một hơi thật sâu.
Nghệ Phong gật đầu. Tuy rằng địa hỏa này khiến hắn có chút e dè, nhưng không thấy có gì phiền toái. Dưới sự thôn phệ của Phệ Châu, thứ còn sót lại của địa hỏa không làm gì được hắn.
Nghệ Phong di chuyển, nhanh chóng đến một không gian. Hắn nhìn kỹ lại. Trên một vương tọa, cũng có một người.
Nghệ Phong nhìn người kia. Hắn giống hệt với nam tử vương tọa. Chẳng qua khí tức hồn thể đối phương suy yếu hơn nhiều so với nam tử vương tọa.
- Lão bất tử, bản vương và ngươi thề không đội trời chung.
Nam tử vương tọa nhìn mình trên vương tọa, không nhịn được giận dữ hét lớn.
Nghệ Phong nhìn kỹ lại, không nhịn được thông cảm cho nam tử vương tọa. Dưới vương tọa lại có địa hỏa cao mấy thước. Loại địa hỏa này thiêu đốt, ngay cả hư không đều vỡ tan.
Lực thiêu đốt đáng sợ như vậy, năng lượng thuộc tính hỏa của Nghệ Phong tuyệt đối không thể sánh bằng. Thảo nào nam tử vương tọa nói, hắn tuyệt đối không thể chống đỡ. Uy lực của loại thiêu đốt này khiến ngay cả hư không đều vỡ tan. Hắn quả thật không thể chống đỡ.
Nhưng Nghệ Phong rất khó lý giải. Có thể biết được địa hỏa có hiệu quả thiêu đốt đối với hồn thể. Với hồn thể của Nghệ Phong, sợ là nhanh chóng bị thiêu đốt sạch sẽ. Tuy rằng nói nam tử vương tọa mạnh hơn hắn rất nhiều, nhưng hồn thể bị thiêu đốt lâu như vậy còn chưa bị thiêu đốt sạch sẽ? Điều này hẳn là Thánh Cấp cũng không thể làm được.
Nghệ Phong rất muốn hỏi nam tử vương tọa, nhưng thấy sắc mặt hắn giận dữ như vậy, chung quy Nghệ Phong không thể mở miệng.
- Ngươi đã đến rồi!
Ngay khi Nghệ Phong đang nghĩ làm thế nào để cứu đối phương cứu ra, nam tử đang bị hỏa diễm địa hỏa thiêu đốt mở to mắt, nhìn nam tử vương tọa bên cạnh hắn nói.
- Không thể tưởng tượng được lão bất tử kia lại nhẫn tâm như vậy.
Sắc mặt Nam tử vương tọa nhăn lại. Ngoài đau đớn ra, quan trọng hơn chính là tức giận. Đây vốn là một phần của hắn. Lúc này khoảng cách gần như vậy, đau đớn “hắn”, hắn có thể cảm thụ được.
Đều là hồn thể của một người, cho dù không nói lời nào, hai bên đều có thể cảm giác được ý niệm của đối phương.
- Nghệ Phong, giúp ta thôn phệ xiềng xích này.
Nam tử vương tọa hít một hơi thật sâu nói.
- A! Thôn phệ địa hỏa phía trên xiềng xích sao?
Nghệ Phong kinh hãi nói ra.