Mục lục
Mị Ảnh - Anh Giai Ngây Thơ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời điểm Quái lão đầu và Thiên Xà đều đau nhức nội tâm, một thanh âm nhàn nhạt từ trong đó truyền ra:

- Đáng tiếc a, lực tự bạo của ngươi vẫn quá yếu một chút. Chỉ bất quá, hồn thể một Quân Cấp bị lãng phí, nhưng cũng không có quan hệ, còn có con của ngươi.

Vừa dứt lời, một đạo nhân ảnh từ trung tâm tự bạo bước nhẹ tại chỗ đi ra.

Quái lão đầu chăm chú nhìn đạo nhân ảnh bước ra kia, vẫn tiêu sái như trước, ngay cả quần áo cũng không có một điểm mất trật tự. Quái lão đầu thấy một màn này, nuốt một ngụm nước bọt, nguyên bản con mắt huyết hồng trong nháy mắt tiêu tán hết, ngược lại lộ ra nụ cười khoái ý.

Một Quân Cấp tự bạo, đồng thời đẳng cấp không thấp. Lại ngay cả làm rách quần áo đối phương cũng không được, này có phải là chuyện nực cười không? Lão gia hỏa này thực sự mạnh đến tình trạng này sao? Hắn rốt cuộc là cấp độ gì?

Quái lão đầu hít sâu một hơi, hiện tại rốt cục minh bạch vì sao Liễu Nhiên đối với việc đến đập Thiên Xà cung cũng không để trong lòng một chút. Thực lực như vậy, đập chỉ là một Thiên Xà cung, quả thực là đại tài tiểu dụng.

- Lão gia hỏa, ngươi rốt cuộc mạnh tới cỡ nào?

Quái lão đầu nuốt nước bọt, rốt cục nhịn không được hỏi.

Liễu Nhiên mỉm cười, không trả lời Quái lão đầu, quay đầu nhìn về phía Thiên Xà cười nói:

- Nếu như ngươi không động thủ, ta đây động thủ!

Câu nói này khiến Quái lão đầu như bị dẫm phải đuôi, nhanh chóng che ở trước mặt Liễu Nhiên, bóng ma năm đó, nhất định phải do hắn tự mình thanh trừ.

Lúc này Thiên Xà đã triệt để bị kinh hãi vỡ mật, hắn biết Liễu Nhiên rất mạnh, cũng biết Liễu Nhiên là đệ nhất nhân trong đồng lứa bọn hắn. Thế nhưng lại nghĩ không ra hắn mạnh đến loại tình trạng này. Phụ thân mình mạnh bao nhiêu hắn biết rõ, thế nhưng phụ thân tự bạo, lại ngay cả góc áo của người ta cũng không động được, điều này làm sao có thể để hắn chịu nổi.

Quái lão đầu thấy dáng dấp Thiên Xà thất thần, trong lòng đại hỉ, từng đạo nhiếp hồn thuật đánh ra, thẳng tắp đánh tới Thiên Xà.

Mà Liễu Nhiên nhìn phương hướng Thiên Thiếu tự bạo, nhịn không được thở dài một hơi, hồn thể một Quân Cấp a, nếu như đưa cho tiểu tử Nghệ Phong kia, hơn nữa thứ mình định đưa cho hắn, vậy lực lượng tự bảo vệ của tiểu tử cũng sẽ tăng thêm rất nhiều. Đáng tiếc, tự bạo hủy diệt rồi.

Liễu Nhiên thấy không chiếm được hồn thể Quân Cấp, ánh mắt chuyển hướng về phía đám võ giả vừa mới bị hắn đánh thương nặng. Tuy rằng chướng mắt với những người này, thế nhưng đối với Nghệ Phong cũng uy hiếp lớn lao.

Nếu muốn đập Thiên Xà cung, đơn giản nên làm thịt toàn bộ những người này. Nghệ Phong vẫn còn quá trẻ, cần thời gian tích lũy, hơn nữa trong những người này, không thiếu Tôn Cấp cao giai, hồn thể cũng có tác dụng đối với Nghệ Phong.

Nghĩ vậy, Liễu Nhiên một bước hạ xuống hư không, đi về phía những người này. Mặc dù bởi vì Thiên Thiếu tự bạo tiêu diệt rất nhiều, thế nhưng còn sống cũng không ít. Mà những người còn sống này, nhãn thần nhìn Liễu Nhiên tựu như nhìn Ma Thần. Lão cung chủ như thần nhân ở trong mắt bọn họ, bị buộc phải tự bạo. Thế nhưng lại không thể làm gì đối phương, có thể thấy được đối phương cường hãn cỡ nào.

Liễu Nhiên đối với những võ giả khác ngay cả nhìn cũng không liếc mắt nhìn, thẳng tắp đi tới trước mặt mấy Tôn Cấp cao giai, ngón ta điểm nhẹ. Hồn thể mấy Tôn Cấp cao giai này bị rút ra, lập tức cất vào trong bình ngọc.

Xử lý hết mấy Tôn Cấp cao giai này, Liễu Nhiên nhìn mấy võ giả khác bị doạ mất mật, bàn tay mạnh mẽ phất lên, lập tức hung hăng đè ép xuống phía dưới. Cử động vừa ra, thủ ấn trống rỗng xuất hiện khắp bầu trời, sau đó mỗi một đạo thủ ấn đều đặt ở những trên người võ giả này.

Chỉ chốc lát, nguyên bản những võ giả kia còn sống sờ sờ, trong nháy mắt cả đám bị cắt đứt sinh cơ.

Một màn này, đồng dạng khiến Thiên Xà tức giận phun ra một ngụm máu. Ánh mắt nhìn Quái lão đầu vô cùng hung ác, đấu khí trong cơ thể cũng mạnh mẽ tăng vọt.

- Tự bạo? Phải xem ta có đồng ý hay không đã.

Quái lão đầu cười nhạt một tiếng, người khác sợ tự bạo, thế nhưng đối với hắn sở hữu Phệ Châu mà nói, đã đủ đối phó rồi.

Trong thủ ấn của Quái lão đầu, năng lượng Phệ Châu dâng trào tuôn ra. Nếu như Nghệ Phong thấy, tất nhiên sẽ ước ao không thôi. Bởi vì khả năng vận dụng năng lượng một viên Phệ Châu của Quái lão đầu, so với hắn có hai viên còn mạnh hơn vô số lần.

Dưới lực thôn phệ của Phệ Châu, nguyên bản Thiên Xà muốn tự bạo, lập tức bị ngăn cản lại. Hơn thế, Quái lão đầu mạnh mẽ thi triển nhiếp hồn thuật, một đạo nhiếp hồn thuật trực tiếp đánh vào trong thức hải của đối phương.



- A...

Theo tiếng kêu thảm thiết của Thiên Xà, thủ ấn Quái lão đầu kết nhẹ, vài đạo liên hoa mạnh mẽ bạo tạc trên thân thể Thiên Xà. Thiên Xà cư nhiên bị tạc nát bấy. Mà một hồn thể nho nhỏ cũng bị bắn ra, muốn chạy trốn.

Thế nhưng, lại bị Liễu Nhiên cười lạnh, tóm nhẹ thu vào trong bình ngọc!

Quái lão đầu giải quyết xong Thiên Xà, hắn cũng cảm giác uể oải dị thường, Liễu Nhiên nhìn Quái lão đầu như vậy, cười hắc hắc nói:

- Quái lão đầu, lúc này nên vui mới phải chứ?

Quái lão đầu trừng mắt, xem thường nhìn Liễu Nhiên nói:

- So với ngươi còn kém một bậc.

Chỉ là, đáy lòng Quái lão đầu lại hưng phấn dị thường, theo Thiên Xà ngã xuống. Đồng thời là hắn đích thân chém giết, bóng ma đã bị diệt, Thiên Xà thông qua bí pháp để lại sợ hãi trong đầu hắn lập tức triệt để biến mất.

Liễu Nhiên khẽ cười cười nói:

- Giết bọn hắn, ta một chút khoái cảm cũng không có. Nếu không phải vì tiểu tử Nghệ Phong kia, ta còn lười động thủ.

Những lời này khiến mặt Quái lão đầu mạnh mẽ co quắp lên, hận không thể đá chết Liễu Nhiên. Đáy lòng lại không khỏi bội phục thực lực của Liễu Nhiên, nhớ tới vừa rồi Liễu Nhiên dường như không có việc gì bước ra từ trung tâm tự bạo, hắn nhịn không được thở nhẹ một hơi, không biết lão gia hỏa này cường đại đến loại trình tự nào.

- Tiểu tử kia còn quá trẻ tuổi. Nếu như tiếp qua mấy năm, có thể sẽ không cần ngươi chống đỡ nữa.

Quái lão đầu thở dài một hơi nói:

- Chỉ là ngươi làm như vậy, sẽ đẩy ngươi và Thánh địa đưa lên trước sân khấu.

- Thì tính sao? Không có nguyên do khai chiến, bọn họ nhiều nhất chỉ dám tìm ta gây phiền phức mà thôi. Ta rất muốn nhìn, có bao nhiêu người không sợ chết. Hừ, giết nhiều một người, tiểu tử Nghệ Phong kia sẽ an toàn một chút.

Liễu Nhiên nói.

Một câu nói này, khiến Quái lão đầu thở dài một hơi, tuy rằng Liễu Nhiên mạnh, thế nhưng muốn ngăn cản tất cả những áp lực này, cũng là rất khó. Hắn vì Nghệ Phong mà nhọc lòng a.

- Tiểu tử Nghệ Phong kia trưởng thành cũng không chậm, nếu như cho hắn thời gian, đạt được trình tự như ngươi không khó.

Quái lão đầu lo lắng nói:

- Chỉ là, sợ rằng đám gia hỏa kia sẽ không cho hắn sống tới lúc đó.

- Nếu như tiểu tử kia chỉ có thể đạt được trình tự như ta, ta hiện tại phải đi bóp chết hắn. Miễn cho mất mặt xấu hổ.

Liễu Nhiên hừ một tiếng, điều này khiến sắc mặt Quái lão đầu cực kỳ khó coi, thầm nghĩ ngươi đối với tiểu tử kia cũng quá tự tin rồi.

- Hắn càng có tiềm lực, nguy hiểm lại càng lớn.

Quái lão đầu thở nhẹ một hơi nói.

- Nên ta mới đến đối phó một Thiên Xà cung nho nhỏ. Chính là nói cho một ít người đáy lòng không an phận, ngươi muốn động hắn, có thể, nhưng ngươi phải xem ngươi có đủ cho ta giết hay không?

Liễu Nhiên âm lãnh nói:



- Ta cũng không tin, những lão gia hỏa này sẽ không sợ chết.

- Đây có phải là chủ ý của một mình ngươi không, hay là chủ ý của Thánh địa? Bằng không lấy thực lực một mình ngươi, không có khả năng ngăn cản toàn bộ thế lực phía sau bọn họ.

Quái lão đầu liếc mắt liền biết then chốt trong đó.

Liễu Nhiên không phủ nhận:

- Chung quy không ai hi vọng khai chiến lần thứ hai.

Nghe thế, trong lòng Quái lão đầu bừng tỉnh. Tuy rằng lúc này Liễu Nhiên nói là thù riêng, thế nhưng xác thực khiến rất nhiều người nhìn. Ý tứ rất rõ ràng, ngươi muốn đối phó đồ đệ ta, có thể, chỉ cần ngươi chống đỡ được lửa giận của Thánh địa và ta. Các ngươi xuất thủ, đó chính là phá hư ước định, chúng ta tự nhiên sẽ ra tay, khiến trận doanh hai phương khai chiến, không phải lỗi của chúng ta.

- Thế nhưng cho dù như vậy, các ngươi cũng chỉ có thể cảnh cáo những lão gia hỏa tham dự ước định này. Còn thủ hạ của bọn hắn thì không có hạn chế. Đến lúc đó xuất thủ với Nghệ Phong, thực lực hiện tại của Nghệ Phong, coi như là những lão gia hỏa kia không tự mình xuất thủ, cũng cực khó đối phó.

Quái lão đầu có chút lo lắng nói, tuy rằng Liễu Nhiên và Thánh địa biểu thị như vậy có thể đè xuống những lão gia hỏa này. Thế nhưng không thể phủ nhận, thực lực của Nghệ Phong vẫn còn quá yếu, mà có rất nhiều người nguyện ý lấy lòng những lão gia hỏa này.

- Này ta không xen vào, đó là vấn đề tiểu tử kia. Ta có thể trợ giúp như vậy là quá nhiều, nếu như chút khó khăn ấy hắn cũng không qua được. Vậy chết là đáng đời!

Liễu Nhiên chẳng hề để ý nói.

Những lời này, khiến Quái lão đầu câm miệng. Không khỏi nhớ tới Liễu Nhiên lúc trước, tựa hồ nguy hiểm năm đó Liễu Nhiên đối mặt cũng không thiếu. Chỉ bất quá, cuối cùng Liễu Nhiên bị những người đó cưỡng bức ép lánh đời.

- Cũng không biết các ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì! Không muốn nói cho ta, các ngươi chưa giao nhiệm vụ cho Nghệ Phong.

Quái lão đầu nói.

Liễu Nhiên khẽ cười nói:

- Nếu như ta nói cho ngươi, thực chưa giao nhiệm vụ cho Nghệ Phong ngươi tin sao? Ta chỉ là hi vọng hắn có thể đứng đến cao độ chưa từng có, ngươi tin sao?

- Ha ha, người khác không tin. Nhưng mà những người điên như các ngươi nói, ta thật ra lại tin!

Quái lão đầu cười to.

Liễu Nhiên mỉm cười, cũng không nói lời vô ích, nhìn về phía tòa cung điện kia, cũng không nói nhiều, năng lượng trong cơ thể bạo phát, sau đó đập mạnh tới.


Nguyên bản cung điện đồ sộ sụp đổ toàn bộ, chỉ khoảng nửa khắc hóa thành phế tích. Nguyên lai thế lực nhất lưu tiếng tăm lừng lẫy Đại lục, dưới hai người công kích không đến một ngày, toàn bộ bị diệt.


Quái lão đầu nhìn Thiên Xà cung trở thành phế tích trước mặt, thở nhẹ một hơi. Hắn chưa từng nghĩ tới, chỉ cần hai người, một thế lực nhất lưu triệt để tiêu tan thành mây khói.


Quái lão đầu không chút nghi ngờ, không lâu sau. Tin tức này sẽ truyền khắp toàn bộ đại lục. Bởi vì tuy rằng Liễu Nhiên giết rất nhiều người, thế nhưng cũng không có ý tứ diệt khẩu, rất nhiều võ giả cấp thấp đều từ trong cung điện sụp đổ trốn ra, chạy thoát tứ tán.


- Đại lục! Tựa hồ sẽ không bình tĩnh nữa!


Quái lão đầu cảm thán một câu.


...


Mà Nghệ Phong cũng không biết những chuyện này, lúc này cùng Trữ Huyên ở một chỗ, toàn lực trợ giúp Trữ Huyên đột phá bát giai. Tuy rằng một chân đã đi vào cửu giai, thế nhưng muốn bước vào, độ khó không ít.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK