Mục lục
Mị Ảnh - Anh Giai Ngây Thơ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời nói miệt thị vang lên, khiến cho một võ giả quên đi sự chênh lệch giữa mình và Nghệ Phong. Hắn không chút nghĩ ngợi bay lên quyết đấu trường, muốn trực tiếp so đấu cùng Nghệ Phong.

Nghệ Phong nhìn thoáng qua võ giả mới đi lên phát hiện đối phương mới có thực lực Tôn cấp. Điều này khiến cho Nghệ Phong hừ một tiếng, ý tứ miệt thị hàm súc mười phần:

- Ta rất bội phục dũng khí của ngươi.

- Phải đánh thì mới biết được.

Điều này càng khiến võ giả tức giận bội phần, hắn không chút nghĩ ngợi đánh một quyền thẳng tắp vào mặt Nghệ Phong. Vừa ra tay chính là chiêu thức mạnh nhất mang theo ngàn quân lực, đấu khí tuôn trào.

Nghệ Phong thấy đối phương hung hăng như thế, ngay cả nhìn cũng không, trực tiếp vung cánh tay đánh một quyền.

Phụt...

Một quyền của Nghệ Phong lập tức đánh võ giả này phun máu bay ra ngoài. Không cần quan sát, chỉ tùy ý đánh một quyền đã khiến đối phương bay ra khỏi giác đấu trường. Võ giả vừa mới chuẩn bị công kích Nghệ Phong một lần nữa, thì phát hiện cơ thể bỗng đau nhức đành phải ngừng cước bộ, âm thầm điều tức.

Mọi người nhìn thấy một quyền hời hợt của Nghệ Phong dễ dàng đánh lui một võ giả, nguyên một đám hai mặt nhìn nhau, họ đều thấy được vẻ thận trọng trong mắt của đối phương. Rất hiển nhiên cường giả Tôn cấp này coi như cũng có chút danh tiếng trong đám người họ.

Tần Trấn nhìn võ giả ngồi xếp bằng điều tức, hắn lắc đầu. Dùng nhãn lực của hắn, tự nhiên biết được tuy Nghệ Phong đánh hắn tới mức phun máu, nhưng vẫn giữ lại lực lượng. Chỉ có một đạo lực lượng đánh vào trong cơ thể, khiến cho hắn không thể tiếp tục chiến đấu. Đấu khí khống chế tinh diệu tới mức này khiến cho Tần Trấn cảm thán không thôi.

- Như thế nào đây? Ngươi muốn ra tay hay không?

Tần Đường nhìn hai người Tần Trấn hỏi.

Tần Trấn lắc lắc đầu nói:

- Cho dù ta ra tay, cũng không có ba thành nắm chắc thắng hắn. Trước tiên để những người này đánh xa luân chiến, tiêu hao đấu khí của hắn rồi nói sau.

- Thế nhưng...

Tần Long nhìn Tần Trấn với vẻ lo lắng.



- Không cần lo lắng, bọn họ sẽ không gặp nguy hiểm, Nghệ Phong muốn theo đuổi tiểu thư, tự nhiên sẽ không dám động thủ giết người Tần gia trang. Bằng không đừng nói trang chủ gây khó dễ, mà cho dù tiểu thư cũng không đồng ý.

Tần Trấn cười nói.

Nghe thấy câu này, Tần Đường cùng Tần Long cũng cảm thấy an tâm. Xác thực là như thế, mặc dù Nghệ Phong có danh tiếng ma đầu. Nhưng đối với Tần gia trang quả thật có thể giúp thì giúp, từ những hành động dĩ vãng hắn làm là có thể nhận ra.

Nếu không phải Nghệ Phong muốn theo đuổi tiểu thư, bọn họ thật sự rất có hảo cảm với hắn.

- Cũng tốt! Trước xa luân chiến làm tiêu hao đấu khí của hắn, chúng ta lên sau thu thập hắn.

Tần Đường nói. Tuy làm như vậy có chút hèn hạ, nhưng chỉ cần có thể thu thập tên gia hỏa này cho hả giận, hèn hạ thì có sao?

Dưới sự ra lệnh ngầm của Tần Đường, nguyên một đám võ giả công kích về Nghệ Phong. Bọn họ phát huy ra thực lực mạnh nhất của mình, từng đạo đấu khí được bộc phát đến mức tận cùng.

Đối với công kích như vậy, Nghệ Phong tự nhiên sẽ không để ý. Cánh tay hắn huy động một cách tùy ý, từng đạo đấu khí mạnh mẽ tuôn ra, nguyên một đám võ giả phun máu bay ngược ra ngoài. Rồi sau đó tất cả đều âm thầm điều tức.

Nhìn Nghệ Phong đánh các huynh đệ trong trang tới mức phun máu, những đệ tử trong Tần gia trang càng thêm tức giận. Từng đám lại từng đám, một đội lại một đội, cuối cùng là toàn bộ đều xông lên.

Thế nhưng đều không ngoại lệ, dưới công kích của Nghệ Phong mặc kệ đối phương đến bao nhiêu người, tất cả đều bị chấn bay khỏi đấu trường, buộc phải ngồi xếp bằng điều tức.

Rất nhanh toàn bộ sân bãi đã lâm vào hỗn chiến, tràng diện này hấp dẫn vô số người tiến về trước quan sát. Rất nhiều người thậm chí không biết xảy ra chuyện gì. Chỉ là chứng kiến người trong trang bị Nghệ Phong đánh cho phun máu, không chút nghĩ ngợi liền tham dự vây công Nghệ Phong.

Thế cục này lan tràn càng lúc càng nhanh, đến cuối cùng cơ hồ toàn bộ người trong thành trì đều biết có một thanh niên điên cuồng đánh người của Tần gia trang. Sau đó tại bốn phía quyết đấu tràng, ngày càng nhiều người vây quanh và không ngừng có người tham gia công kích Nghệ Phong ở chính giữa. Trong đó đại đa số không biết mình vì sao công kích Nghệ Phong, chỉ là chứng kiến người khác đánh thì bọn họ cũng đánh theo.

- Kháo...

Nghệ Phong thấy người vây công hắn càng lúc càng nhiều, càng đánh càng đông, nhịn không được tức giận mắng một tiếng. Thầm nghĩ đám người Tần Trấn này thật đúng là không biết xấu hổ, vì tiêu hao đấu khí của hắn lại chơi trò xa luân chiến. Điều này khiến cho tất cả các võ giả ngay cả Sư cấp bên trong thành đều mơ mơ hồ hồ tham gia. Trình độ võ giả này có thể uy hiếp gì đối với hắn?

Từng quyền của Nghệ Phong đánh bay các võ giả oanh ra khỏi quyết đấu tràng, Nghệ Phong khống chế lực đạo cực kỳ tinh vi. Đại đa số những người này không biết phát sinh chuyện gì, chẳng lẽ Nghệ Phong có thể giết bọn họ? Nếu làm như thế, Tần Y đoán chừng sẽ cầm roi đánh hắn.

Biết rõ đám người Tần Trấn muốn tiêu hao đấu khí của mình, Nghệ Phong đối với công kích của các võ giả đều không cự tuyệt. Nếu các ngươi đã muốn chơi, vậy thì ta chơi cùng các ngươi. Đánh cho các ngươi phải sợ, đánh cho tâm khẩu phục rồi nói sau.

Coi như là toàn bộ người của thành trì cùng đánh thì như thế nào?



Đáy lòng Nghệ Phong nảy sinh ra một tia ác độc, tốc độ ra tay càng thêm mau lẹ. Từng đạo đấu khí tuôn ra bốn phía, đánh cho nguyên một đám võ giả văng ra ngoài.

...

Động tác lần này của Nghệ Phong, khiến cho đám người Tần Trấn hai mặt nhìn nhau. Cho dù là bọn họ cũng thật không ngờ sẽ phát triển loại tình huống này, nếu cứ đánh tiếp, sợ rằng toàn bộ võ giả ở chủ thành đều đến vây công Nghệ Phong. Mà nhìn tư thế của Nghệ Phong giống như muốn đánh bại toàn bộ võ giả ở chủ thành.

- Người này điên rồi sao?

Tần Trấn nhìn đám người Tần Đường cùng Tần Long hỏi.

- Hắc hắc, người này thật là biết hưởng thụ kích thích. Toàn bộ người ở chủ thành đã bị lửa giận bốc lên, chỉ cần đánh người, cũng có thể khiến hắn đau tay a.

Tần Đường cười hắc hắc, chứng kiến tràng diện như vậy khiến hắn rất thích ý. Dưới sự vây công này, đấu khí của Nghệ Phong sẽ nhanh chóng tiêu hao, đến lúc đó Nghệ Phong còn làm thế nào để ngăn trở ba người bọn họ.

...

Mà ở một chỗ bí mật của giác đấu trường, mấy trưởng lão có thực lực mạnh mẽ nhìn một màn này đều lộ ra thần sắc cổ quái:


- Tiểu tử Nghệ Phong này chẳng lẽ thật muốn đánh với tất cả võ giả ở trong chủ thành Tần gia trang hay sao?


- Tiểu tử này rất cuồng ngạo! Mấy tên Tần Trấn kia cũng thật hèn hạ, ngay cả những võ giả bình thường cũng lợi dụng.


- Thực lực của tiểu tử kia quá mạnh, không dùng biện pháp này, sợ là không có người nào đánh thắng được Nghệ Phong.


- Thế nhưng, ngược lại tiểu tử này ra tay rất khủng bố, giống như càng đánh càng mạnh hơn, không có xu thế đấu khí bị tiêu hao chút nào.


- Công kích dày đặc như vậy, nhưng lại không thể chém giết những người này, đồng thời cũng không làm tổn thương quá nặng họ. Nếu cứ đánh nhau như vậy cho dù Quân Cấp đỉnh phong cũng không thể kiên trì nổi a. Quân Cấp đỉnh phong muốn giết những người này rất dễ dàng, nhưng chỉ bức lui bọn họ, không thể nghi ngờ là gia tăng độ khó gấp trăm lần.


- Tiểu tử này xác thực là một thiên tài, tên gia hỏa Liễu Nhiên đương nhiên sẽ không thu đệ tử tài trí bình thường. Chỉ là đấu khí của hắn sao có thể kiên trì lâu như thế?


Một trưởng lão thở nhẹ một hơi, nhìn Nghệ Phong cảm thán tự hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK