Thấy động thái của những người này, Nghệ Phong mới hiểu được Tần Y có địa vị như thế nào trong suy nghĩ của họ, có lẽ nàng không xê xích với nữ thần bao nhiêu.
Đương nhiên, Nghệ Phong cũng không tỏ ra yếu thế. Một luồng khí thế quét ngang, chấn nguyên một đám thanh niên tài tuấn Tần gia trang lui ra ngoài, tất cả mang vẻ mặt hoảng sợ không dám tin.
Đối với hành động cường thế như vậy, một đám trưởng lão cùng Trang chủ Tần gia đều coi như không biết. Sau khi an bài Tần Phong tại một cung điện xa hoa, bởi vì mọi người còn muốn giải quyết Địa Hỏa nên đều rời đi.
Trước khi đi Tần Đường nhìn Nghệ Phong ý tứ hàm xúc rất rõ ràng nói:
- Hảo hảo hưởng thụ sinh hoạt tại Tần gia trang.
Thấy Tần Đường nói xong, Nghệ Phong nhún nhún vai, không chút yếu thế đáp:
- Chính là đang muốn lĩnh giáo.
Tần Đường không tiếp tục nói chuyện mà ly khai khỏi nơi này.
Thấy Tần Đường rời đi, Nghệ Phong cũng không để tâm quá nhiều, hắn sớm đã biết một khi đến Tần gia trang sẽ không được yên tĩnh. Dù là ai cũng sẽ không muốn nhìn thấy Nữ Thần trong suy nghĩ của mình bị người ngoài đoạt đi. Ngay cả Tần Đường mười phần có hảo cảm đối với Nghệ Phong thì giờ phút này cũng xuất hiện địch ý. Nghệ Phong tin tưởng nếu hắn có thể đánh thắng được mình, có lẽ sớm đã nhào lên rồi.
- Thật đúng là một hồng nhan họa thủy, còn chưa gặp mặt nàng đã chọc phải vô số tình địch rồi.
Nghệ Phong cười cười, nhớ tới bộ dáng tuyệt mĩ của Tần Y, khóe miệng không khỏi nhếch lên.
Nghệ Phong ở bên trong chủ thành ba ngày, trong thời gian này hắn đều đi nghiên cứu Ngũ Hành. Đối với Nghệ Phong mà nói, càng luyện tập Ngũ Hành thuần thục, thì những sự việc hắn muốn tiến hành cũng càng có thêm phần nắm chắc.
Bất quá, ba ngày này cũng không được yên tĩnh. Nghệ Phong có thể phát giác được thỉnh thoảng có người vụng trộm lẻn vào cung điện của hắn, hơn nữa thực lực của người lẻn vào càng ngày càng mạnh.
Tại ngày thứ tư, không thể tiếp tục ở trong cung điện. Người ta đã ra chiêu rồi, vậy sao hắn còn không tận lực bồi tiếp? Trong đám thanh niên cùng lứa tuổi, hắn còn chưa sợ một ai.
Nghệ Phong xuất hiện bên ngoài cung điện khiến đám người dừng lại, tất cả đều im lặng một cách đáng sợ. Ánh mắt họ nhìn chằm chằm vào Nghệ Phong mang theo địch ý rất rõ ràng.
Nghệ Phong không hề để ý đến những người này, tiếp tục đi về một phương hướng.
Thấy hành động của Nghệ Phong như thế, mọi người hai mặt nhìn nhau. Không biết Nghệ Phong muốn làm gì. Nhưng rất nhanh, bọn họ bắt đầu giận dữ. Nghệ Phong cũng không nói gì mà đi thẳng vào bên trong giác đấu trường.
- Khiêu khích! Đây là khiêu khích trắng trợn. Khiêu khích những người ngưỡng mộ tiểu thư.
Sắc mặt mọi người tái nhợt, nguyên một đám hận không thể đánh Nghệ Phong thành đầu heo, chỉ là cố kỵ thực lực hắn, không ai dám lên đài mà thôi.
Ánh mắt bốn phía mang theo luồng khí tức nóng như lửa không ngừng quét qua người Nghệ Phong. Nghệ Phong có thể cảm giác được mỗi một cỗ khí thế đều tập trung trên người hắn.
Khí thế phần đông võ giả chồng chất, Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng. Một luồng khí thế mạnh mẽ của Tà Đế tuôn ra, quét ngang bốn phía.
Phanh...
Sau khi khí thế của Nghệ Phong quét ngang, một số võ giả có thực lực yếu một chút liên tục lùi lại phía sau. Ánh mắt họ nhìn Nghệ Phong bỗng biến đổi, trong nội tâm dâng lên một sự sợ hãi.
Ngay khi khí thế của Nghệ Phong chuẩn bị quét ngang thêm một lần nữa thì một vài đạo thanh âm vang lên. Ba cỗ khí thế mạnh mẽ đồng thời tuôn ra, ngăn cản uy áp của hắn:
- Ha ha, đường đường Tà Đế, chẳng lẽ còn chấp nhặt với bọn họ hay sao?
Tiếng nói vừa ra dứt thì có ba người từ trên không trung nhảy xuống, nhìn ba người này, tất cả mọi người hưng phấn hô to:
- Tần Trấn, Tần Đường, Tần Long Tam công tử.
Nghệ Phong nhìn ba người trước mặt, niên kỷ của họ đều không khác nhau lắm. Trong số các thiên tài mà Nghệ Phong đã gặp thì ba người bọn họ có thể coi là ưu tú nhất. Cho dù là nhị đệ tử của Đế Thích Thiên, cũng chỉ hơn được Tần Long, vẫn còn kém Tần Đường nửa bậc.
- Hắc hắc! Lúc này có trò hay để xem rồi. Tam công tử được xưng là thanh niên ưu tú nhất Tần gia trang. Bọn họ đều tập trung lại một chỗ đủ để đánh tên hỗn đản này rồi.
- Đúng vậy a, nghe nói Tần Trấn công tử trước ba mươi tuổi đã đạt tới Quân cấp, hiện tại mới ba mươi lăm tuổi đã là Quân Cấp ngũ giai. Chậc chậc, thiên phú thật là khủng khiếp.
- Hắn cũng là người luôn truy cầu tiểu thư, tiểu tử này dám tranh đoạt tiểu thư, đoán chừng Tần Trấn công tử sẽ không bỏ qua.
- Đúng thế. Truy cầu người Tần gia trang chúng ta là sự tình nội bộ. Hắn là một ngoại nhân, làm sao xứng đôi với tiểu thư.
- Đánh gãy răng hắn!
- Đúng, đánh hắn thành đầu heo.
Mọi người cực kỳ hưng phấn nhìn ba người Tần Trấn, chờ bọn họ ra tay đánh Nghệ Phong thành đầu heo. Đối với ba vị thanh niên thiên tài của Tần gia trang, bọn họ có tuyệt đối lòng tin.
- Ngươi là Nghệ Phong?
Tần Trấn nhìn Nghệ Phong hỏi, trong mắt mang theo sự dò xét.
Nghệ Phong hừ một tiếng, rất bất mãn với ánh mắt của đối phương:
- Sao hả?
Tần Trấn nhìn người thanh niên trước mặt, trong lòng nổi lên sóng gió ngập trời. Với thân phận và địa vị của hắn, chuyện của Nghệ Phong cùng Tần Y tự nhiên hiểu rõ hơn những người bình thường nhiều. Mà không phải là những tin tức vỉa hè như những võ giả khác, hắn đã xác nhận tiểu thư đã tư định chung thân cùng tiểu gia hỏa trước mặt.
Đương nhiên, đối với thực lực của Nghệ Phong tuy hắn đã nghe Tần Đường nói qua, nhưng hiện tại đáy lòng vẫn rung động không thôi. Đường đường là Tà Đế, tự nhiên không thể đối đãi như những người bình thường. Nhớ tới yêu nghiệt ở Tiên Phủ kia, nếu như Tà Tông cũng không yêu nghiệt thì hai phái làm sao có thể đấu với nhau lâu như vậy?
Tần Trấn nhìn thanh niên trước mặt, niên kỷ không đến ba mươi đã đạt tới Ngũ giai. Hắn thở dài một hơi, đây đã là lần thứ hai bị đả kích. Trong toàn bộ siêu cấp thế lực, những người trước ba mươi lăm tuổi đạt tới Ngũ giai, tuyệt đối quá năm người.
- Đi vào Tần gia trang thì phải dựa theo quy củ của Tần gia trang.
Tần Trấn nhìn Nghệ Phong nói:
- Đã đi vào giác đấu trường, ngươi muốn lập lôi đài đúng không?
- Trong mắt của bản đế không có cái gì gọi là quy củ.
Nghệ Phong không thèm để ý tới lời nói của Tần Trấn chút nào, hắn ngạo nghễ nhìn Tần Trấn nói. Thời điểm khi đám người Tần Trấn chuẩn bị nổi giận thì Nghệ Phong tiếp tục nói:
- Bất quá, các ngươi muốn Bản đế lập lôi đài, bản đế tiếp là được.
- Cho dù có lập lôi đài. Các ngươi cũng không chịu nổi một kích!
Ngữ khí trào phúng ngạo nghễ của Nghệ Phong, lập tức khiến cho mọi người như có cùng mối thù. Nguyên một đám người phẫn nộ trừng mắt nhìn Nghệ Phong, từ trước tới nay thanh niên tài tuấn của Tần gia trang nào ai bị miệt thị như thế. Người này thật đúng là cuồng vọng, chẳng lẽ hắn thực cho rằng không ai có thể thu thập được hắn.
- Kháo. Lão mà mạnh như hắn, cũng phải đi lên cho hắn hai bạt tai.
Một võ giả tức giận hô lớn.