Trần Lâm cùng tiến vào Quỷ Khốc Lĩnh với Nghệ Phong, xem ra có chút thoải mái hơn Nghệ Phong, chỉ hơi nhíu nhíu mày. Lần này trước khi hắn vào Quỷ Khốc Lĩnh, học viện đã cho hắn rất nhiều đan dược chống lại tử khí và sát khí. Đồng thời cũng nhiều lần nhắc nhở hắn, chỉ có thể trải qua một tháng này ở bên ngoài Quỷ Khốc Lĩnh, tuyệt đối không nên tiến sâu vào bên trong.
Thế nhưng, khiến Trần Lâm kinh ngạc chính là, Nghệ Phong dường như căn bản không quan tâm những thứ này, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn hắn, cứ đi thẳng một mạch vào bên trong…
- Ngu ngốc! Đợi tới khi ngươi khóc không ra nước mắt… Hừ! Lúc đó ta sẽ không ngại bỏ đá xuống giếng!
Trần Lâm nhìn theo bóng lưng Nghệ Phong bằng ánh mắt dữ tợn nói thầm. Hiển nhiên cực kỳ khinh bỉ hành động này của Nghệ Phong.
Mà lúc này, Nghệ Phong đang toàn tâm chạy vào bên trong, đáy lòng lại cực kỳ hưng phấn. Hắn phát hiện, càng đi sâu vào trong, tử khí cảm nhận được càng tinh thuần. Tử khí tinh thuần khiến nguyên hồn chứa tử khí cũng rục rịch, tựa hồ muốn thu nạp bọn chúng vào trong. Điều này làm Nghệ Phong hoảng sợ không thôi, vội vã dùng năng lượng Phệ Châu phong tỏa nguyên hồn. Lúc này mới cắt đứt đường đi của tử khí dũng mãnh tiến về nguyên hồn.
Nghệ Phong cứ đi như vậy tròn hai ngày. Hắn sớm đã phát hiện ra linh khí thiên địa nơi đây cực kỳ nồng hậu. Thế nhưng, mê hoặc của tử khí tinh thuần khiến hắn không ngừng thâm nhập vào bên trong… Suốt dọc đường, Nghệ Phong không phát hiện linh hồn thể hung tàn nào. Điều này khiến hắn hoài nghi có phải Quái lão đầu thích nói chuyện giật gân hay không?
Tiếp tục tiến nhập vào bên trong thêm một ngày đường, nhận thấy chỉ cần hô hấp cũng có thể thu nạp linh khí nồng nặc, lúc này Nghệ Phong mới hơi dừng lại. Tử khí kia cũng tinh thuần không gì sánh được. Nghệ Phong suy đoán một chút, đại khái tử khí nơi đây cũng đã có ngoài trăm năm.
Nhìn Quỷ Khốc Lĩnh mênh mông vô bờ phía trước, trong lòng Nghệ Phong cũng hơi chấn động. Lẽ nào trong di chỉ này còn có thể hội tụ tử khí tinh thuần đã ngoài nghìn năm? Nhưng suy nghĩ một chút lại thấy không có khả năng. Tử khí đã ngoài nghìn năm không phải chỉ tồn tại nghìn năm, mà còn phải trải qua tự nhiên rèn luyện nghìn năm.
Tuy nhiên, Nghệ Phong cũng biết không thể quá tham lam. Huống chi lúc này Phệ Cốt Tà Quyết của hắn nếu hấp thu tử khí tinh thuần quá mức cần thiết cũng sẽ có phiền phức nhất định. Dù sao tử khí càng tinh thuần thì càng kinh khủng. Lúc này lực nắm giữ Phệ Cốt Tà Quyết trong tay hắn cũng không nhất định có thể khống chế tử khí quá mức tinh thuần.
Mà vị trí này, bất kể là linh khí hay tử khí cũng đều đủ thỏa mãn hắn. Điều này khiến trong tâm Nghệ Phong cũng yên ổn hơn.
- Trước tiên cứ đề thăng thực lực tới Tôn Cấp. Khi đạt được thực lực Tôn Cấp, cho dù khống chế tử khí tinh thuần hơn nữa cũng sẽ không có nguy hiểm gì.
Nghệ Phong thì thào tự nói, sau đó ngồi xếp bằng xuống.
Năng lượng nồng đậm như vậy, vấn đề năng lượng đột phá Tôn Cấp đã được giải quyết. Hiện tại yêu cầu lớn nhất chính là tìm được cơ hội đột phá. Nghĩ vậy, Nghệ Phong hơi có chút đau đầu. Thứ này quả thực có chút khó tìm. May mắn chính là, lần trước bởi vì đột phá y sư bát giai, hắn đã tìm được cơ hội kia. Điều này giúp hắn tìm kiếm dễ dàng hơn rất nhiều. Bằng không, trong thời gian một tháng, Nghệ Phong thực sự hoài nghi không biết mình có tìm được hay không…
Tuy nhiên, cho dù như vậy, đã ba ngày trôi qua, dù hắn cảm nhận được lực lượng trong cơ thể đang chậm rãi tăng lên, nhưng vẫn không có một chút dấu hiệu đột phá. Điều này khiến Nghệ Phong không khỏi nhíu mày, không ngờ sự tình vẫn phiền phức như vậy.
- Lẽ nào cơ hội lần này cũng sẽ trôi qua?
Nơi có năng lượng nồng đậm như vậy, nếu bỏ lỡ, thật sự là vô cùng đáng tiếc.
Cảm nhận được tử khí xung quanh, trong đầu Nghệ Phong bỗng nhiên linh quang chợt lóe: Có thể dùng tử khí làm năng lượng đột phá bình cảnh hay không?
Nghĩ tới loại khả năng này, Nghệ Phong cũng không dừng lại, từng đạo năng lượng Phệ Châu dũng mãnh tràn vào trong thức hải, khiến nguyên hồn vững vàng bao bọc lấy, vĩnh viễn cắt đứt sự tiếp xúc của tử khí với thế giới bên ngoài.
Đồng thời, Phệ Cốt Tà Quyết cũng được Nghệ Phong thi triển ra, dưới sự dẫn dắt của âm dương Phệ Châu, tử khí trong hư không nhất thời như thủy triều cuồn cuộn tiến vào trong cơ thể Nghệ Phong…
Điều này khiến tử khí yên lặng tuân theo sự dẫn dắt của Phệ Cốt Tà Quyết, vận hành trong kinh mạch Nghệ Phong theo quỹ tích đặc thù. Nhìn từng đạo tử khí thông qua kinh mạch đưa vào trong khí hải, khóe miệng Nghệ Phong hơi chút mỉm cười. Quái lão đầu chỉ biết hắn có thể dựa vào trình độ y sư bát giai mà không chế tử khí, e rằng lão trăm triệu lần cũng không ngờ rằng, hắn còn có thể hấp thu tử khí. Tử khí đối với võ giả bình thường mà nói đều là thứ vô cùng kinh khủng, không ai nguyện ý tùy tiện trêu chọc, càng đừng nói tới việc lợi dụng.
Rất hiển nhiên, Lăng Thần Quyết cũng không bài xích bất kỳ loại năng lượng nào, cho dù là tử khí cũng bị Nghệ Phong điên cuồng hấp thu vào năng lượng châu. Năng lượng châu nhất thời từ màu trong suốt vốn có, chậm rãi xuất hiện một tia màu đen âm hàn.
Cùng với tử khí tiến nhập vào trong khí hải, năng lượng trong âm dương Phệ Châu cũng mạnh mẽ tràn ra, bao bọc xung quanh Phệ Châu. Tử khí tinh thuần lúc này không khác gì đấu khí tinh thuần. Nghệ Phong có thể cảm nhận được, tử khí bị Phệ Châu thôn phệ dần trở nên tinh thuần với tốc độ ngay cả hắn cũng không tưởng tượng được...
Tình huống như vậy khiến Nghệ Phong càng thêm điên cuồng thôn phệ tử khí. Tử khí và linh khí ở xung quanh trong nháy mắt cấu thành một dòng xoáy, điên cuồng lao về phía Nghệ Phong. Cùng lúc đó, năng lượng Phệ Châu trong cơ thể Nghệ Phong cùng mạnh mẽ tràn ra. Lực thôn phệ kinh khủng của Phệ Châu nhất thời khiến toàn bộ năng lượng trong diện tích hơn một nghìn mét vuông nhanh chóng lao đến. Năng lượng khổng lồ nhất thời ngưng tụ thành một cơn lốc năng lượng kinh khủng cấp tốc hướng về phía Nghệ Phong.
Năng lượng phong khiếu khủng bố ở trên hư không hình thành thực chất, mà Nghệ Phong vốn đang ngồi dưới đất cũng từ từ trôi nổi trên hư không, thẳng tắp bay vào trung tâm vòng xoáy. Lấy Nghệ Phong làm trung tâm, năng lượng xung quanh thông qua dòng xoáy giống như tưới điên cuồng đưa vào trong cơ thể Nghệ Phong…Quần áo của Nghệ Phong, dưới sự tràn vào dũng mãnh của các đạo năng lượng đã hoàn toàn bị hủy hoại. Nghệ Phong toàn thân trần trụi ngồi xếp bằng trên hư không.
Linh khí xung quanh theo thời gian trôi qua ngưng tụ càng lúc càng kinh khủng. Đến cuối cùng, lấy Nghệ Phong làm trung tâm, toàn bộ không gian đều bị dòng xoáy bao trùm, ngay cả bằng mắt thường cũng có thể thấy dòng năng lượng kinh khủng kia.
Từng đạo năng lượng thông qua Phệ Châu lập tức hóa thành những tia cực nhỏ dung nhập vào trong cơ thể Nghệ Phong. Nghệ Phong bị vây vào giữa hiển nhiên không biết những điều này. Ấn kết trong tay hắn vẫn điên cuồng kết lên. Cùng với hành động càng lúc càng nhanh của hắn, năng lượng dũng mãnh tràn vào cũng càng lúc càng kinh khủng.
Với tình huống như vậy, thực sự chỉ cần thời gian nửa tháng, trong nửa tháng, linh khí và tử khí xung quanh đã bị Nghệ Phong thôn phệ mỏng đi một nửa. Tuy nhiên, duy chỉ có dòng xoáy kia càng lúc càng nồng đậm…
- Phá…
Nghệ Phong vẫn bị dòng xoáy bao vây, sau nửa tháng, rốt cục lần đầu tiên có cảm ứng, hét lớn một tiếng. Ngay khi hư không bị chấn động nổi lên từng hồi rung động, thân thể Nghệ Phong mạnh mẽ bắn về phía chân trời. Sau đó, dòng xoáy kia giống như hóa thành cự long xông thẳng lên trời, bay theo Nghệ Phong.
Khi cỗ năng lượng này đuổi tới chỗ Nghệ Phong đang chắp tay mà đứng liền hoàn toàn dung nhập vào trong cơ thể hắn. Dòng xoáy năng lượng bị cự long nắm giữ, cũng thông qua cự long như nước về nguồn, thu nạp toàn bộ tiến vào trong cơ thể Nghệ Phong.
Khi đạo năng lượng cuối cùng tiến vào cơ thể hắn, lúc này Nghệ Phong mới mở mắt, hơi vặn vẹo thân thể một chút, nắm chặt nắm tay, một quyền hung hăng đấm thẳng xuống mặt đất.
Ầm…
Âm thanh như sấm sét vang lên, mặt đất lõm xuống một hố to, bùn đất văng tung tóe khắp bầu trời, cao tới hơn mười trượng, khiến toàn bộ không gian xung quanh như bị che lấp đi…
- Đây là thực lực của Tôn Cấp sao?
Nghệ Phong sững sờ nhìn nắm tay của mình. Mặc dù hắn đã giao thủ với rất nhiều cường giả Tôn Cấp, nhưng lực lượng như vậy vẫn khiến hắn có chút hoảng hốt. Nghệ Phong hoàn toàn tự tin, nếu như lúc này đối quyền với Trần Lâm, trong vòng ba quyền nhất định có thể khiến hắn phun máu.
Cảm thụ được lực lượng dâng trào trong cơ thể, Nghệ Phong hít sâu một hơi, trên mặt lộ vẻ tươi cười:
- Tôn Cấp, rốt cục tới rồi!
Cố gắng kìm nén niềm vui sướng vì tấn cấp, tâm thần Nghệ Phong cũng bị dung nhập vào trong cơ thể. Khí hải Nghệ Phong lúc này đã rộng không gì sánh được. Cầu năng lượng vốn trong suốt lúc này đã phủ kín một tầng màu đen nhàn nhạt.
Cố năng lượng màu đen xám này khiến tim Nghệ Phong có cảm giác đập nhanh hơn vài phần… Nghệ Phong không khỏi nhớ tới tử khí mà lúc trước Quỷ động chủ thi triển. Nếu như so sánh với Nghệ Phong hiện tại, quả thực là khác nhau một trời một vực.
- Tử khí! Phệ Châu! Tà Đế lực! Thuộc tính năng lượng!
Nghệ Phong thử dò xét năng lượng châu trong cơ thể đã có chút đặc dính, trong miệng chậm rãi nhắc tới, loại năng lượng này trong khí hải cũng không thiếu, hơn nữa lực lượng của mỗi một loại đều khiến người khác ước ao.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong thở nhẹ một hơi, thầm nghĩ nếu mấy cỗ năng lượng này cùng đồng thời phóng ra, không biết uy thế sẽ mạnh đến mức nào.
Bỏ qua khí hải, Nghệ Phong lại dò xét kinh mạch một chút. Đúng như Nghệ Phong dự liệu, kinh mạch trở nên rộng rãi và kiên cố dị thường. Ngay khi Nghệ Phong vô cùng mừng rỡ, chuẩn bị rời khỏi tâm thần, trong lòng hắn bỗng run lên mãnh liệt, lập tức tràn đầy vẻ khiếp sợ. Nghệ Phong đột nhiên phát hiện lỗ chân lông của hắn rõ ràng đã hấp thu năng lượng. Tuy rằng số năng lượng mỗi lỗ chân lông hấp thu không nhiều lắm, nhưng nhiều lỗ chân lông cùng hấp thu một lúc cũng là rất lớn.
Như vậy cũng không đủ khiến Nghệ Phong kinh ngạc, mà thực sự khiến hắn kinh ngạc chính là, hắn rõ ràng phát hiện trong cơ thể mình có nhiều hơn hai kinh mạch chủ. Nghệ Phong có thể khẳng định, hai kinh mạch chủ này tuyệt đối là mới thêm. Trước khi hắn đột phá, trong cơ thể cũng không có hiện tượng này.
- Nhiều hơn hai kinh mạch?
Trong lòng Nghệ Phong vô cùng chấn động:
- Đây lẽ nào là thuộc tính thứ hai của Lăng Thần Quyết? Trời ạ! Kinh mạch a! Đây chính là kinh mạch đó!
Nghệ Phong thiếu chút nữa ngửa mặt lên trời cười to. Nhiều hơn hai kinh mạch, hơn nữa là kinh mạch chủ, đối với võ giả mà nói, chính là một tòa bảo khố khổng lồ. Cho dù dùng công pháp Địa giai đổi lấy cũng không một ai nguyện ý đổi.