Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tay của Quan Triều Viễn muốn đẩy Linda ra, thế nhưng cô ấy càng ôm chặt lấy anh không buông, anh lại không thể thô lỗ quá, dù sao nếu không có Linda Lâm giúp đỡ, lần này chuyện của Tô Lam sẽ không thuận lợi như vậy. 

Tô Lam đứng bên ngoài thấy cảnh này, tâm trạng rất phức tạp, cô vốn vô tình nghe được người khác nói chuyện, cho nên cô bèn lùi về sau một bước, cô vừa định xoay người rời khỏi, không ngờ phía sau đã truyền tới một giọng nói: “Quản lý Tô, tìm Linda Lâm sao?” 

Tổ Lam vừa quay đầu lại nhìn, là thư ký Sophia của Linda Lâm. 

Giọng Sophia có hơi cao, hơn nữa cửa phòng họp khép hờ, người bên trong khẳng định cũng nghe được, trong lúc nhất thời tay chân Tô Lam có hơi luống cuống. 

“À, Linda Lâm đang nói chuyện với người ta nên tôi chờ một chút…” Lời Tô Lam còn chưa nói hết, cửa sau lưng đã bị người ta mở ra, người đến mở cửa chính là Linda Lâm, ánh mắt cô ấy có hơi đỏ, vừa nhìn chính là vừa mới khóc 

Xong. 

Linda Lâm nhìn thấy Tô Lam đứng bên ngoài thì sửng sốt một chút, sau đó cô ấy lập tức đưa tay sờ gò má của mình một lát rồi hỏi: “Có chuyện gì không?” 

“Tôi… có một phần tài liệu cần có ký tên” Tô Lam nhanh chóng lấy tài liệu trong tay mình ra, thế nhưng vẻ mặt có hơi không tự nhiên. 

Lúc này Quan Triều Viễn cũng đi tới cửa, nhìn thấy Tô Lam, ánh mắt anh trông có vẻ tìm tòi. 

Lúc này trong lòng Tô Lam rất khó chịu. Bây giờ ánh mắt Quan Triều Viễn và Linda Lâm giống như bản thân cô là kẻ nghe trộm vậy, xin đó, bọn họ nói 

được không? 

Nhưng rõ ràng là như vậy, thế nhưng tình hình bây giờ cô vẫn chưa thể giải thích, dù sao cô nghe được việng riêng tư cá nhân của người ta. 

Hơn nữa cô nhìn thấy và nghe thấy một mặt yếu đuối nhất của Linda, nhìn thấy cô ấy cầu xin tình yêu của Quan Triều Viễn, trời ạ, dường như không có gì làm cho phụ nữ cảm thấy mất mặt hơn việc này. 

Cho nên Tô Lam chỉ có thể cúi thấp đầu, tỏ vẻ cái gì cũng không biết. 

Chờ đến khi Linda Lâm ký tên lên tài liệu, sau đó trả tài liệu lại cho cô, Tô Lam mới lập tức đưa hai tay nhận lấy tài liệu rồi mỉm cười lại nói: “Cảm ơn Linda Lâm, tôi đi về làm việc.” 

Tô Lam nói xong, không đợi Linda Lâm đáp lại thì cô đã xoay người rời khỏi. 

Trở về phòng làm việc của mình, Tô Lam đóng cửa lại, bỗng cô có chút vô lực không đứng vững mà tựa trên ván cửa. 

Vừa nãy cô nghe được cái gì? Quan Triều Viễn không có ý với Linda Lâm? Là Linda Lâm yêu đơn phương? 

Tận mắt đến, chính tại cô nghe được sự thật này, trong lòng cô sao còn đắc chí được? 

Tô Lam đưa tay gãi mái tóc dài của mình, cô biết mình không thể thoát khỏi sự ảnh hưởng của Quan Triều Viễn đối với cô, tâm trạng lập tức suy sụp. 

Anh luôn có thể trong nháy mắt ảnh hưởng tâm trạng của mình, Tô Lam ném tài liệu lên bàn làm việc, cảm thấy vô cùng phiền muộn. 

Cho dù anh và Linda Lâm không phải đùa thật thì sao? Vậy cũng không có nghĩa anh sẽ có gì với mình. 

Sau đó Tô Lam ép bản thân ngồi trước máy vi tính tiếp tục công việc… 

Buổi chiều trước khi tan làm, Tô Lam nhận được thông báo, để ăn mừng Khải Hàng và Thịnh Thế ký kết, tổng giám đốc đãi tiệc chúc mừng, nhân viên từ quản lý chi nhánh, trợ lý trở lên của công ty đều phải tham gia, Tô Lam đương nhiên cũng không thể may mắn thoát khỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK