Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe thấy câu nói này, Tô Lam lùi lại một bước, nhìn mẹ với ánh mắt đau lòng mà hỏi: “Mẹ, 

mẹ cũng tin lời Tô Yên? Mẹ cũng cho rằng con mua một chiếc vòng tay giả để tặng cho Chi Chi?” 

Thấy Tô Lam không chịu thừa nhận, Sở Thanh Diên càng giận tím mặt: “Chẳng lẽ Yên Yên lại lấy chuyện này ra để vu oan cho con sao? Chuyện như này con bé giấu còn không giấu được, con bé vẫn cần mặt mũi ở bên nhà chồng.” 

Lúc này, nhìn thấy dáng vẻ khóc lóc của Tô Yên ở trong lòng mẹ, Tô Lam cảm thấy vô cùng buồn cười, 

Giây phút này, Tô Lam thực sự muốn khóc mà không ra nước mắt. 

Tô Yên đổ oan cho cô như vậy cũng thôi đi, dẫu sao cô cũng biết rõ tính tình của Tô Yên. Nhưng đến ngay cả mẹ cô cũng chọn tin tưởng cô ta khiến bản thân cô thực sự cảm thấy rất thất vọng và đau lòng. “Đúng vậy, em vẫn cần mặt mũi ở bên nhà chồng, sao có thể hãm hại chị bằng chuyện này được? Mẹ, hiện tại con thực sự không còn mặt mũi quay trở về, mấy cô bác của Trịnh Hạo chắc chắn đều đang bàn tán về chuyện này. Mặc dù ba mẹ chồng con văn minh tiến bộ, nhưng chắc chắn cũng rất tức giận. Con sợ họ sẽ làm liên lụy đến con, cuối cùng ảnh hưởng đến tình cảm của con và Trịnh Hạo” Tô Yên càng nắm chặt lấy tay của Sở Thanh niên mà khóc. 

Vừa nghe thấy ảnh hưởng đến tình cảm của con gái và con rể Sở Thanh Diên vội vàng nói: “Vậy phải làm sao? Ảnh hưởng đến tình cảm của đôi vợ chồng các con là không được.” 

“Bây giờ vẫn còn có một cách khắc phục, chỉ là chị có đồng ý hay không? Do dự một lát, Tô Yên nhìn về phía của Sở Thanh Diên và nói. 

Nghe vậy, Sở Thanh Diên liền hỏi: “Rốt cuộc là cách gì, con mau nói đi? Từ nhỏ chị con đã rất 

thương con. Lần này cũng là do áp lực kinh tế, nhất thời hồ đồ mới làm như vậy. Chỉ cần có thể khắc phục, con bé nhất định sẽ làm” 

Tô Lam lạnh lùng nhìn Tô Yên, không biết cô ta lại định giở trò gì. 

Mặc dù không biết cô ta định làm gì, nhưng Tô Lam biết rõ mục đích của cô ta chắc chắn là khiến cô mất mặt và bị xúc phạm. Tô Yên càng nắm chặt lấy tay của Sở Thanh Diên, ngẩng đầu lên đáp: “Mẹ, ba mẹ chồng của con không hề biết hiện tại chị đang mang theo một đứa trẻ về nhà mẹ ở. Con nghĩ nếu như chị có thể mang quà đến cửa xin lỗi ba mẹ chồng con, con sẽ ở bên cạnh nói những lời hay ý đẹp, nói ra những khó khăn của chị. Con nghĩ ba mẹ chồng con đều là những người tốt văn minh, họ nhất định sẽ chấp nhận lời xin lỗi của chị, sẽ không trách móc gia đình chúng ta.” 

Không ngờ lại nghe thấy Tô Yên bảo cô đến nhà ba mẹ chồng cô ta xin lỗi, Tô Lam nhìn chằm chằm Tổ Yên bằng ánh mắt kinh hãi. Hóa ra mục đích của Tô Yên chính là đánh cô đến thương tích đầy mình, để cô thừa nhận mình mua vòng tay giả cho Chi Chi, điều này cũng chứng minh Tô Lam cô là một người phụ nữ quá quắt, chuyện đã thăng đến cấp độ phẩm chất đạo đức, như vậy không chỉ khiến Trịnh Hạo xem thường cô, mà cũng khiến cho ba mẹ của Trịnh Hạo và tất cả bạn bè thân thích xem thường có. 

Có thể thấy được Tô Yên có tâm cơ sâu bao nhiêu, lòng dạ ác độc đến cỡ nào, cô ta không chừa thủ đoạn nào mà dùng những phương pháp thấp hèn này để đối phó với chị ruột của mình, lòng dạ của Tổ Yên thật là độc ác! 

"Đây cũng là một cách, Lam Lam, ngày mai mẹ chuẩn bị cho con chút quà, con hãy đến nhà chồng Yên Yên xin lỗi đi." 

Lúc này, Tô Lam kiên quyết nói với Sở Thanh Diên: "Mẹ, vòng tay con mua cho Chi Chi là đồ thật, con không sai chút nào, con sẽ không xin lỗi đầu!" 

"Mẹ, mẹ xem thái độ của chị kìa? Tự mình làm sai còn nói chuyện như thế." Tô Yên ở bên cạnh thêm dầu vào lửa. 

Lần này Sở Thanh Diên tức giận khiển trách: "Lần này dù thế nào con cũng phải đi!" 

"Con không sai, tuyệt đối sẽ không đi." Loại chuyên sỉ nhục mình như vậy, sao Tô Lam có thể đi chứ? 

Nhất thời Sở Thanh Diện tức giận, giơ tay đánh Tô Lam một cái bạt tai! 

Một cái tát vang dội vang lên trong phòng khách, bỗng chốc khiến Tô Lam ngơ ngác. 

Tô Lam bụm mặt, ủ rũ mà tổn thương nói với Sở Thanh Diên: "Mẹ, trong lòng mẹ con chính là loại người tặng vòng tay giả cho cháu gái mình ư? Tại sao mẹ không tin tưởng con chút nào?" 

Sở Thanh Diên cũng chỉ là nhất thời nóng nảy, sau khi đánh Tô Lam thì vô cùng hối hận, cúi đầu nhìn tay mình và con gái đang đau lòng. Bà cũng rất không nỡ những hiển nhiên là bây giờ bà càng tin tưởng Tô Yên hơn, chỉ có thể dằn lòng nói: "Nếu con còn nhận người mẹ này thì ngày mai phải đi xin lỗi nhà họ Trịnh!" 

Nghe vậy, Tô Lam bụm mặt lùi về sau một bước, không thể tin được mẹ lại không tin tưởng cô, cảm giác thất vọng lập tức bao phủ lấy cô. 

Lúc này, Tô Yên tiến lên đỡ lấy Tô Lam rất đúng lúc, có lòng tốt mà nói: "Chị, chị đừng làm mẹ tức giận nữa, lần này xem như là chị thương em, chuyện vòng tay em cũng không trách chị, cứ coi như là chị thương cô em gái này, đi nhà chồng em một chuyến được không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK