Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không ai dám nói chuyện, Tôn Ngọc Như nhìn lướt qua đống hỗn độn trên mặt đất, lạnh lùng nói: “Đây là chỗ làm việc, không phải chỗ để mấy người đánh nhau, nếu muốn đánh thì cút xéo chỗ khác mà đánh!”

 

Lúc này Lam Dịch Bân bước tới, chỉ vào hai vết cào trên mặt mình, kẻ xấu tố cáo trước: “Jessica, cô nhìn xem, Tô Lam quyến rũ tôi, tôi không làm theo cô ta nên cô ta cào tôi thành thế này!”

 

“Anh nói bậy! Rõ ràng là anh muốn sàm sỡ tôi…” Tô Lam lập tức phản bác lại.

 

Tuy cô biết chắc chắn Tôn Ngọc Như sẽ không đứng về phía mình, nhưng cô cũng phải làm sáng tỏ, dù sao tất cả đồng nghiệp đều ở đây, cô không thể để Lam Dịch Bân ăn nói bừa bãi, chỉ hươu bảo ngựa.

 

“Cô cũng không tự soi gương nhìn mình thử xem, tôi lại đi sàm sỡ cô? Vợ của tôi xinh đẹp như hoa như ngọc, không biết mạnh hơn cô bao nhiêu lần, tôi lại đi sàm sỡ cô sao? Cô có lầm hay không?” Bản lĩnh cãi nhau của Lam Dịch Bân còn mạnh hơn cả phụ nữ.

 

Lúc này Tôn Ngọc Như không kiên nhẫn nhấc tay ngăn bọn họ: “Câm miệng hết cho tôi!”

 

Tôn Ngọc Như ra lên một tiếng, cả hiện trường đều yên lặng, không ai dám lắm miệng. Ánh mắt Tôn Ngọc Như thoáng nhìn qua Lam Dịch Bân và Tô Lam, dùng giọng điệu khinh thường nói: “Tôi không cần biết ai quyến rũ ai, đây đều là chuyện riêng tư của mấy người, đây là công ty, ở công ty hai người phải tuân theo nội quy cho tôi, làm tốt công việc của mình, không được gây ra chuyện gì rắc rối, nếu ai dám tái phạm tôi sẽ lập tức cho người đó gánh tay nải mà cút đi! Hiểu rõ chưa!”

 

“Hiểu rồi.” Lam Dịch Bân gật đầu.

 

Tuy Tô Lam rất tức giận, nhưng cũng không nói gì thêm.

 

Sau đó Tôn Ngọc Như giơ tay chỉ vào đống bẩn thỉu trên mặt đất nói: “Ai làm chỗ này thành như thế thì quét sạch sẽ ngay!”

 

Nói xong, cô ta xoay người rời đi.

 

Nhất thời mọi người cũng đều giải tán.

 

Lam Dịch Bân liếc nhìn Tô Lam một cái, cũng xoay người định rời đi.

 

Thấy vậy, Tô Lam lập tức bước lên chặn đường anh ta.

 

Tôn Ngọc Như phía trước vẫn chưa đi xa, biểu cảm Lam Dịch Bân không khỏi có chút khó coi nói: “Chị hai à, làm phiền cô có thể dừng lại một chút được không? Nếu không bát cơm của cả hai cũng không cầm được nữa đâu.”

 

Lúc này, Tô Lam đã nhìn ra Lam Dịch Bân rất sợ mất công việc này.

 

Cho nên, sau đó cô cười lạnh nói: “Tôi nói này Lam Dịch Bân, bây giờ tôi vẫn trong giai đoạn thử việc, anh thì không phải, anh chính là nhân viên cũ rồi, hơn nữa bây giờ là trợ lý của Jessica, tiền lương và đãi ngộ rất tốt nhỉ?”

 

“Cô có ý gì?” Nghe được lời này, sắc mặt Lam Dịch Bân tái mét.

 

Nhìn thấy vẻ mặt của anh ta, Tô Lam khoanh hai tay trước ngực: “Tôi đang nghĩ nếu cả anh và tôi cùng mất công việc này, anh nói xem là tôi tổn thất nhiều hơn hay là anh nhiều hơn?”

 

Lúc này Lam Dịch Bân có chút sốt ruột, tay nắm chặt thành nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đồ đàn bà thúi, cô muốn thế nào?” “Không muốn thế nào cả, sau này anh đừng làm phiền tôi thì tôi cũng không gây chuyện với anh, nếu sau này anh dám ăn nói bừa bãi, đừng trách tôi khiến anh không làm việc được ở Khải Hàng, tôi đã từng ly hôn, hơn nữa bây giờ còn có hai đứa con, dù sao tôi cũng không có danh tiếng tốt gì, thanh danh cũng không quan trọng đối với tôi, nhưng với anh thì khác, nếu anh còn dám làm phiền tôi một chút nào nữa, tôi sẽ tới chỗ Linda Lâm báo cáo, sau đó tìm người vợ xinh đẹp như ngọc như hoa kia của anh, nói anh quấy rầy tôi, để cô ấy quản anh thật tốt!” Tô Lâm độc ác nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK