Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

"Anh làm gì vậy?" Sững sờ mất một giây, Tô Lam trừng mắt nhìn Lam Dịch Bân. 

Ngay sau đó, có lẽ là nghe thấy có tiếng nói chuyện trong phòng trà, mấy người phụ nữ trong văn phòng đứng dậy, đi tới gần. Lúc này, ngay trước mặt các đồng nghiệp nữ, Lam Dịch Bân đột nhiên chỉ vào Tô Lam, giận dữ nói: "Tô Lam, tuy rằng Lam Dịch Bân tôi chẳng phải chính nhân quân tử gì nhưng không phải loại bẩn thỉu như cô nghĩ, cô cũng không tự nhìn lại mình xem, tuổi cũng không còn trẻ, ăn mặc thì cổ hủ, cô tưởng vừa rồi vén váy lên là có thể thành công cầu dẫn tôi sao? Tôi nhổ vào!" 

Lam Dịch Bân nhổ nước bọt về phía Tô Lam. 

Nghe Lam Dịch Bân nói vậy, Tô Lam tức giận đến mức ngực phập phồng, anh ta đúng là đổi trắng thay đen mà lại dám nói cô câu dẫn anh ta? 

Lúc này, mấy nhân viên nữ tới xem đều hướng ánh mắt về phía Tô Lam, trên mặt là biểu cảm cười trên nỗi đau khổ của người khác. 

"Lam Dịch Bân, giờ tôi đã biết tại sao cha mẹ anh lại đặt cho anh cái tên này rồi." Tô Lam lạnh lùng nhìn Lam Dịch Bân chằm chằm, nói. 

"Cô có ý gì?" Đột nhiên nghe được câu như vậy, Lam Dịch Bân liếc mắt nhìn Tô Lam đầy vẻ nghi hoặc. 

Tô lập tức cười chế nhạo: "Anh chính là đồ thối tha!" 

Dứt lời, Tổ Lam xoay người chuẩn bị rời đi. 

Lam Dịch Bân phản ứng lại, bước tới gây gổ với Tô Lam: "Cô là con đàn bà hôi hám, cô nói lại rõ ràng xem, dám mắng ông đây hả?" 

Tô Lam quay đầu không chút sợ hãi nhìn chằm chằm Lam Dịch Bân, nói: “Tôi vừa mắng anh đấy thì làm sao? Anh chính là đồ cầm thú đội lốt người!" 

"Cô là con đàn bà dâm đãng, đừng tưởng tôi không biết gì về cô, vì tiền cô có thể lên giường với ai cũng được, nhưng ông đây coi thường cô, nói thẳng là ông đây chê cô bẩn!" Lam Dịch Bân dùng những lời lẽ vô cùng độc ác để xúc phạm Tô Lam. 

Tô Lam không thể nhịn được nữa, tiến lên đánh tay đối với Lam Dịch Bân, tuy cô biết mình là phụ nữ không đánh lại anh ta, những nỗi uất hận trong lòng vẫn thôi thúc cô lấy trứng chọi đá. 

"Anh muốn đánh nhau đúng không?" Tô Lam tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi. 

Thấy cả hai chuẩn bị lao vào đánh nhau, cốc và bình nước đã bị xô đổ xuống đất, mấy đồng nghiệp nữ sợ chuyện bé xé ra to, vội vàng tiến tới khuyên can. 

Có lẽ là Lam Dịch Bân cũng sợ làm mọi chuyện trở nên trầm trọng, cho nên lúc này bắt đầu ngừng công kích, dù sao anh ta vẫn còn muốn giữ lại bát cơm. 

Tô Lam ngược lại không đếm xỉa đến, lợi dụng lúc hỗn loạn bước tới, dùng móng tay sắc nhọn cào vào mặt Lam Dịch Bân, trong nháy mắt, trên mặt anh ta xuất hiện hai vệt máu đỏ. 

Dù sao cô cũng không còn hy vọng gì với việc được lên nhân viên chính thức nữa, cho nên không muốn nuốt hận vào trong, nhất là với cải người Lam Dịch Bân này, ức hiếp người quá đáng, người đầu têu rõ ràng là anh ta nhưng lại đổ nước bẩn vào người khác. 

Nếu sự việc thành lớn, cùng lắm cô sẽ tự mình rời đi, dù sao hiện tại cô cũng chỉ là nhân viên thời vụ, nhưng Lam Dịch Bân thì khác, anh ta đã làm việc ở Khải Hàng được vài năm, hiện tại là trợ lý của Tôn Ngọc Như, tiền lương và đãi ngộ đều không thấp. 

Đột nhiên bị Tô Lam cào mặt, Lam Dịch Bân đưa tay sờ lên khuôn mặt nóng rát, trong lòng không kiềm chế được lửa giận, anh ta chỉ tay vào mặt Tô Lam mắng: "Con đàn bà chết tiệt, dám cào ông đây, ông đây không dạy cho cô một bài học, cô lại không biết ông đây là người ghê gớm!" 

Vừa dứt lời, Lam Dịch Bân ba máu sau cơn, đẩy các đồng nghiệp nữ đang chắn trước mặt mình ra, bước tới muốn đánh Tô Lam. 

Giờ phút này, Tô Lam cũng đã chuẩn bị tâm thể thấy chết không sờn, chỉ cần Lam Dịch Bân dám đánh cô, cô nhất định sẽ liều mạng với anh ta, tưởng cô là người dễ bắt nạt sao. 

Ngay lúc cái tát của Lam Dịch Bân sắp hạ xuống, Tô Lam còn chưa kịp né tránh thì một giọng nói đã vang lên sau lưng Tô Lam. 

"Các người đang làm gì vậy?" 

Nghe thấy giọng nói này, mọi người nhìn lại thì thấy Tôn Ngọc Như đang đứng trước cửa. 

Thấy Tôn Ngọc Như, mọi người đều đứng sang một bên không dám nói chuyện. Ngay cả Lam Dịch Bân cũng buông tay xuống, Tô Lam biết Tôn Ngọc Như chưa chắc đã làm chủ công đạo cho mình, nhưng ít nhất Lam Dịch Bân sẽ không dám đánh người trước mặt Tôn 

Ngọc Như, cho nên cô không phải chịu cảm giác đau đớn về thể xác nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK