Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hồ Mỹ Ngọc tức giận, tiến đến giơ tay định đánh Tô Lam thêm một bạt tai. 

Lúc này, một bóng người nhanh chóng bước tới, vươn tay nắm lấy cổ tay Hồ Mỹ Ngọc. 

Tô Lam không cảm thấy đau, hoàn hồn nhìn lại thì thấy Quan Khởi Kỳ đã đi đến trước mặt cô, anh ấy đẩy Hồ Mỹ Ngọc ra, Hồ Mỹ Ngọc lập tức ngã ngồi trên đất! 

“Ui da!” Hồ Mỹ Ngọc đập mông xuống đất, đau đến mức nhe răng trợn mắt. 

“Cô không sao chứ?” Quan Khởi Kỳ nhìn khóe miệng rướm máu của Tô Lam, hỏi với giọng điệu căng thẳng. 

“Không sao.” Tô Lam lắc đầu, cúi đầu nhìn xuống, cổ áo đã bị Hồ Mỹ Ngọc xé rách. 

“Anh là ai vậy? Có phải đàn ông hay không? Thế mà lại ra tay với phụ nữ.” Lúc này Hồ Mỹ Ngọc đã đứng dậy, chỉ vào Quan Khởi Kỳ buộc tội anh ấy. 

Bấy giờ Quan Khởi Kỳ mới quay đầu lại nhìn về phía Hồ Mỹ Ngọc ăn mặc hở hang gợi cảm, híp mắt hỏi: “Tôi còn chưa hỏi xem cô là ai đấy? Có biết ở đây là công ty luật chứ không phải nơi để cô đến ra oai không?” 

Hiện tại Hồ Mỹ Ngọc cũng cẩn thận quan sát Quan Khởi Kỳ, thấy anh ấy mặc quần tây đen, áo sơ mi trắng, khí chất nổi bật và vẻ ngoài đẹp trai. 

“Nhìn dáng vẻ đạo đức giả của anh, hẳn là ông chủ của công ty luật này nhỉ?” Hồ Mỹ Ngọc ngửa đầu khinh thường nói. 

“Đúng vậy, tôi chính là ông chủ của công ty luật này, hôm nay cô đến chỗ tôi gây rối, có biết rằng tôi có thể kiện cô không?” Quan Khởi Kỳ chống hông, thế nhưng Hồ Mỹ Ngọc không hề sợ hãi chút nào, cô ta giễu cợt: “Hừ, tôi thấy lãnh đạo ở đây cũng thiên vị nhân viên quả đó? Có phải hai người đã sớm lên giường với nhau rồi không? Chị kế của tôi có một sở thích, đó là thích leo lên giường của ông chủ, không biết ông chủ các người thích con điếm này ở chỗ nào.” 

Hồ Mỹ Ngọc còn chưa nói hết câu thì Quan Khởi Kỳ đã giơ tay lên tát cô ta liên tiếp hai bạt tai. 

Âm thanh cái tát vang vọng khắp hành lang, đánh Hồ Mỹ Ngọc nổ đom đóm mắt, khiến cho tất cả những người có mặt ở đây đều sợ ngây người! 

Bởi vì Quan Khởi Kỳ là luật sư, nhưng hôm nay anh ấy lại phạm phải một điều cấm kỵ, đánh người ở nơi công cộng là một chuyện không lớn cũng không nhỏ, huống chi anh ấy còn là luật sư, là luật sư vàng ở Giang Châu, nếu như chuyện này truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh tiếng của anh ấy. 

Tô Lam thấy thế vội vàng bước đến kéo Quan Khởi Kỳ lại thấp giọng nói: “Anh làm gì vậy?” 

Thế nhưng Quan Khởi Kỳ lại dửng dưng nói nhỏ vào tai cô: “Hôm nay tôi nhất định sẽ trút giận giúp cô!” 

“Đừng.” Tô Lam muốn ngăn cản, nhưng Quan Khởi Kỳ đã đi đến trước mặt Hồ Mỹ Ngọc còn chưa kịp hoàn hồn lại sau khi bị đánh. 

“Anh còn dám đánh người? Tôi sẽ lập tức báo cảnh sát!” Hồ Mỹ Ngọc che gương mặt sưng đỏ, buông lời uy hiếp. 

Quan Khởi Kỳ chế nhạo nói: “Cô có thể báo cảnh sát, muốn kiện cáo thể nào cũng được, tôi có mười mấy luật sư có tiếng ở đây có thể theo hầu cô, hơn nữa còn không phải tốn tiền!” 

“Làm luật sư thì giỏi lắm sao? Luật sư thì không cần pháp luật nữa à?” Hồ Mỹ Ngọc biết rằng phía đối phương người đồng thế mạnh, mặc dù vẫn tranh cãi như trước, nhưng rõ ràng khí thể đã kém đi rất nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK