Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuối cùng, thậm chí những đồng nghiệp vô cùng tốt với cô trước đây cũng bắt đầu cô lập cô, vì họ đều nói cô có ô dù, nên mọi người lạnh nhạt với cô, tránh cô, khiến Tô Lam vô cùng khó chịu. 

Sau khi vài ngày đắn đo, Tô Lam quyết định làm đơn từ chức. 

Lúc Tô Lam đặt từ chức việc lên bàn làm việc của ông chủ, ông chủ hết sức lo sợ, vội đứng dậy hỏi: “Tô Lam, có phải có chế đãi ngộ chỗ chúng tôi không tốt không? Lương của cô thật sự không thấp, cô xem mỗi ngày Tiểu Trương đều vất vả dẫn đoàn cũng không kiếm nhiều tiền như cô.” 

Tô Lam vội ngẩng đầu giải thích: “Ông chủ, không phải đãi ngộ của công ty du lịch không tốt, là nguyên nhân cá nhân của tôi.” 

“Cô có nguyên nhân gì? Công ty du lịch chúng tôi thật sự không thể không có cô biết không? Sau khi lần trước người bạn kia của cô ra mặt, người của cục du lịch đã nhìn chúng ta với ánh mắt khác, cô biết bây giờ công ty du lịch khác ghen tị với chúng ta thế nào không? Nếu cô đi rồi, công ty du lịch của chúng ta phải làm sao đây?” Ông chủ mặt ủ mày ê gần như quỳ xuống xin Tô Lam đừng đi. 

Tô Lam hơi thấy phiền, nhưng tốt xấu gì thì ông chủ thật sự đối xử với cô rất tốt, nên chỉ có thể kiên nhẫn nói: "Ông chủ, tôi thật sự không thể làm ở đây, xin lỗi! Mong ông nhanh chóng tìm người, tuần sau tôi phải đi rồi.” 

Thấy Tô Lam không đi không được, ông chủ chỉ có thể cắn răng nói: “Nếu cô quyết muốn đi tôi cũng không thể ngăn cô, cô có thể liên hệ với người bạn kia của cô, để cậu ấy ra mặt giúp sắp xếp một chút, nói chúng tôi là bà con xa của cậu ấy không?” 

Nghe yêu cầu của ông chủ như vậy, Tô Lam cau chặt mày. 

Bảo cô nói chuyện này với Quan Khởi Kỳ thế nào đây? Với lại lần trước lúc Quan Khởi Kỳ đi, cố đã nói dứt khoát, đến cả làm bạn cũng không được, sao bây giờ mặt dày đến xin người ta? 

“Tô Lam, hai tháng nay chúng ta hợp tác rất vui vẻ, cô xem, tôi và bà chủ cô đối xử với cô đâu tệ, cô giúp chúng tôi đi!” Hình như ông chủ dùng giọng điệu cầu xin. 

Cuối cùng Tô Lam không còn cách nào, cũng muốn nhanh chóng thoát thân, chỉ có thể dối lòng gật đầu: “Tôi gọi điện cho anh ấy thử.” 

“Được, được.” Nghe Tô Lam đồng ý, ông chủ vô cùng phấn khởi. 

Ra khỏi phòng làm việc của ông chủ, mặt mày Tô Lam ủ ê, cúi đầu nhìn điện thoại mới toanh trong tay, không biết phải làm sao? 

Mấy ngày trước, đột nhiên cô nhận được một bưu kiện chuyển phát nhanh, vừa mở hộp ra xem, bên trong lại có một chiếc đồng hồ và một điện thoại kiểu mới rất thời trang. 

Bên trên bưu kiện chuyển phát nhanh không ghi địa chỉ gửi, Tô Lam không biết ai gửi đến, muốn bảo nhân viên chuyển phát nhanh trả thứ này lại, nhưng nhân viên chuyển phát nhanh không nhận, nói là không có biên bản nên không thể trả lại. 

Tô Lam phiền não về bưu kiện chuyển phát nhanh này mất hai ngày, cuối cùng cũng không nghĩ ra là ai gửi đến, đương nhiên trong lòng cô có nghi ngờ, là Quan Khởi Kỳ? Hay là Quan Triều Viễn? 

Quan Triều Viễn là không có khả năng rồi, bây giờ người ta với Phương Ngọc Hoan như keo sơn, nào nghĩ đến mình? 

Vậy Quan Khởi Kỳ là có khả năng nhất, chỉ có anh ấy biết điện thoại và đồng hồ mình bị hư trong lúc đánh nhau. 

Cô muốn gọi điện hỏi thử, nhưng số điện thoại của Quan Khởi Kỳ trong điện thoại cô bị xóa lâu rồi, vốn không thể liên lạc được. 

Đương nhiên cô có thể Tiểu Ninh xin số điện thoại của Quan Khởi Kỳ, nhưng cô không làm vậy, nhưng vậy không phải trá hình cố có liên hệ Quan Triều Viễn sao? 

Tới tới lui lại không chừng sẽ xảy ra chuyện. Với lại sẽ khiến Tiểu Ninh hiểu lầm quan hệ mình và Quan Khởi Kỳ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK