*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau đó, sau khi chạy trốn, bọn họ chậm rãi suy nghĩ, chỉ nhớ lại được một số chi tiết.
Trần Lạc Thần hoàn toàn không thể điều khiên được ngọc bội.
Mà một số người cũng đang dần hồi phục.
Từng nghĩ đến lấy ngọc bội trước.
Rồi đem Trần Lạc Thần đi sau.
Bởi vậy tại rên núi Vân đỉnh.
Không nghĩ tới trên đường lại đụng phải.
Đó là một cuộc đấu tranh khác trên đường đi.
“Lão vu bà, đụng phải ngươi thật sự là gặp vận đen xui tám kiếp, Trần Lạc Thần cùng ngọc bội, chúng ta nhất định phải thắng!” Sau khi nói chuyện về một vài người, họ bắt đầu động thủ.
Một mực đánh lên phía bên của khu vực cấm của núi Vân đỉnh.
Thiết Thành nắm chặt tay: “Trần Thiếu gia đã cho ta cơ hội được báo thù!” Thiết Hồng ở trước mặt ta, tuy rằng là bà nội của anh ta, thê nhưng bà ta, bà ta chưa bao giờ từng coi anh ấy là cháu nội.
Trong mắt bà ấy, Thiết Thành chỉ là một con chó.
Từ đầu đến cuối, nó chỉ coi là một con chó không hơn không kém.
Bà ta không thương tiếc hại chết anh, mà lại còn biến anh ta thành một con quái vật không phải người ma không ra ma.
Thiết Thành căm hận! “Hừ, báo thù? Thiết Thành, ngươi không sợ sau khi đi theo Trần Lạc Thần, đầu óc của ngươi cũng giống hắn rồi à? Muốn báo thù ta sao?”
“Tốt, ta sẽ đem trùng cổ biến ngươi thành con rối, sẽ để ngươi trở lại thành công cụ cho ta sai khiến, còn dám phản bội ta nữa, ta sẽ giết ngươi,sẽ ngũ mã phanh thây!” Đôi mắt Thiết Hồng lạnh lùng.
“Đánh không lại củng phải đánh, cho dù có chết, hôm nay các ngươi đừng mơ tưởng bước vào được nửa bước!!” Thiết Thành không chút sợ hãi đứng lên.
“Hahaha, lão vu bà Thiết Hồng, muốn chúng ta giup ngươi thanh lý môn hộ không,như vậy, Trần Lạc Thần hiện tại sẽ thuộc về ngươi, ngọc bội sẽ thuộc về chúng ta? Như thế nào? Xem ra Trần Lạc Thần là đang dưới lòng đất trong hang động phía trước! ” Người đàn ông cười nói.
“Đừng mơ tưởng,hôm nay, Trần Lạc Thần và ngọc bội, và cuộc đời của kẻ phản bội này, ta muốn có tất cả!” Thiết Hồng cười đặc một tiếng.
bùm! Bà ta nói chưa hết lời.
Đột nhiên, khuôn mặt bà ta trở nên vô cùng dữ dằn.
Bóng người lóe lên, lao vào tấn công Thiết Thành.
Thiết Thành chỉ có thể chống cự được vài hiệp.
Đặc biệt là ngọc bội của Trần Lạc Thần, đã ép ra quá nhiều tà khí.
Nên hiệu quả chiến đấu của Thiết Thành không còn tốt như trước.
Không chút thủ đoạn, Thiết Hồng đã đánh vào ngực thiết thành.
Khiến anh ta dội mạnh vào một tảng đá lớn, bị vỡ vụn, miệng nôn ra máu,.
Thiết Thành mặt đầy máu chậm rãi từ trên mặt đất đứng dậy.
Với 1 chưởng này, Thiết Hồng đã hạ thủ lưu tình.