Mục lục
Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại - tác giả: Bồ Đề (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hồ Tuệ Mẫn thấy Trần Lạc Thần căn bản không để ý đến mình, lập tức có chút nóng nảy gọi Trần Lạc Thần.

Anh là có ý gì, thấy mà làm như không thấy.

“Làm gì?”

Trần Lạc Thần đối với Hồ Tuệ Mẫn có một tâm trạng phức tạp, dứt khoát không để ý đến cô ấy là tốt nhất, cũng hiểu bây giờ mình giàu có rồi, trong lòng cô ấy có chút tâm trạng không công bằng.

Cũng không làm chuyện này quá khó coi.

“Không phải cậu có tiền sao, ha ha, thế mà còn giả vờ không biết với tôi, tôi tìm cậu cũng chả để làm gì, chỉ là muốn biết tiền của cậu là từ đâu đến?”

Hồ Tuệ Mẫn nhìn Trần Lạc Thần hỏi.

“Thật xin lỗi, đây là vấn đề cá nhân của tôi!”

Trần Lạc Thần lạnh lùng nói.

“Ngay cả cậu cũng có vấn đề cá nhân rồi, ha ha, có tiền đúng là khác biệt, đức hạnh trước kia của cậu, bây giờ lại nhìn lại đức hạnh của cậu bây giờ, nói cho cậu biết Trần Lạc Thần, cậu nhiều nhất cũng chỉ là một tên nhà giàu mới nổi hiểu không? Hơn nữa còn là một tên nhà giàu mới nổi tâm tình quá nồng! Thật là, cậu cũng thiếu thành thục và chững chạc như bọn Vương Kiện!”

Hồ Tuệ Mẫn nói.

“Tùy cô nói thế nào, tôi và Tiểu Hoa phải đi xem địa chỉ công ty mới mở, trước hết xin lỗi không tiếp được!”

Trần Lạc Thần lắc đầu cười.

Dù sao cũng không phải lần đầu tiên mình bị người phỉ nhổ như vậy, nhưng phỉ nhổ thì phỉ nhổ thôi, mình cũng chẳng muốn giải thích dư thừa.

“Mở công ty? Cậu muốn mở công ty rồi sao?”

Không biết vì sao, nhìn Trần Lạc Thần từng bước tốt hơn như vậy, trong lòng Hồ Tuệ Mất thật sự không có vị gì.

“Đúng thế, Trần Lạc Thần ra tiền, chúng tôi hùn vốn mở một công ty du lịch!”

Vương Tiểu Hoa lần đầu tiên kích động hưng phấn như vậy nói.

Sau đó lại cùng Trần Lạc Thần tiến vào.

Thật sự, buổi chiều hôm qua, Trần Lạc Thần đã điện thoại nói chuyện này rồi.

Tình hình sức khỏe của bà nội mình gần đầy không ổn, tình cảm cũng không thuận lợi, kỳ thật áp lực của Vương Tiểu Hoa rất lớn.

Mà đầu tư mưa đến đúng lúc của Trần Lạc Thần, trực tiếp giúp Vương Tiểu Hoa vượt qua tất cả nguy cơ.

Cho nên bây giờ, Vương Tiểu Hoa đến nằm mơ cũng muốn gọi tên anh Trần, anh Trần, anh Trần, gọi còn thân thiết hơn cả anh ruột của mình.

Mà nhìn bóng lưng hai người đi vào.

“Đúng là không biết người này dẫm phải vận cứt chó gì!”

Thẩm Quân Văn có vẻ không cam lòng nói.

“Ai biết được, nhưng mà, ngay cả loại người như Trần Lạc Thần cũng muốn mở công ty rồi, hơn nữa lại còn ra tay xa xỉ như vậy!”

Hồ Tuệ Mẫn nhanh chóng dậm chân, rõ ràng một chút biện pháp cũng không có.

“Hừ, nhìn anh ta lăn lộn, chờ đến khi anh ta lăn lộn đến hết tiền, xem anh ta còn có cái gì!”

Thẩm Quân Văn ê ẩm nói, sau đó lại nói: “Đừng nghĩ đến Trần Lạc Thần nữa, đi thôi, hôm nay trong trường muốn mở trận đấu Taekwondo mở rộng, tất cả hoạt động trường, thì tôi có hứng thú với cuộc thi đấu này!”

Hồ Tuệ Mẫn nói: “Đúng thế, trước khi anh đến trường này, đã từng nhận được giải vô địch Teakwondo toàn tỉnh Giang Nam cho cấp ba, loại trận đấu mở rộng này, anh có thể dạy dỗ một chút những hậu bối người mới rồi?”

Hai người vừa nói, cũng vừa đi vào.

Mà Trần Lạc Thần và Vương Tiểu Hoa sau khi đến lớp báo cáo.

Do hôm nay chỉ có một lớp tư tưởng, cho nên hai người dứt khoát xin nghỉ.

Trần Lạc Thần giúp Vương Tiểu Hoa, thứ nhất, là vì trên người Vương Tiểu Hoa, ít nhiều cũng có bóng dáng của mình, trong khoảng thời gian này, Trần Lạc Thần vẫn luôn đối xử với Vương Tiểu Hoa như anh em.

Cậu ta không thuận lợi, mình có thể tiện thể giúp một tay, thì giúp một tay thôi, đây cũng là việc không sao cả.

Thứ hai, Vương Tiểu Hoa người này rất hiếu thuận, hiếu thuận với ba mẹ cậu ta, ông nội bà nội của cậu ta.

Điều này làm cho Trần Lạc Thần thấy phẩm tính của Vương Tiểu Hoa rất tốt, cũng nguyện ý ủng hộ cậu ta.

Cho nên cùng nhau mở một công ty du lịch thì có gì.

Chuyện đầu tiên, đương nhiên là chọn vị trí công ty.

Địa điểm xác định ở khu vực phụ gần trường đại học, một văn phòng ở khu Đại Thương Hạ xa hoa.

Ở đây bản thân là xây dựng kề núi gần sông, có nhiều ngành sản xuất, độ biết tới cũng cao.

Mà công ty du lịch, chỉ là vì có thể có được quyền sắp xếp tổ chức những buổi teambuilding, họp hàng năm của rất nhiều công ty khác, cho nên, đương nhiên không thể chọn ở nơi thâm sơn cùng cốc.

Hai người đến trung tâm đầu tư Đại Thương Hạ.

“Không phải trên điện thoại đã nói xong rồi sao, người đón tiếp chúng ta đâu?”

Mà sau khi Trần Lạc Thần đi vào, hỏi Vương Tiểu Hoa.

“Tôi cũng không rõ lắm Trần Lạc Thần, tôi gọi điện thoại cho người nọ, điện thoại của người nọ đang bận!”

“Được rồi, trung tâm đầu tư nhiều như như vậy, chúng ta chờ một lát đi!”

Trần Lạc Thần nhìn đồng hồ.

Không hỏi bất đắc dĩ lắc đầu cười.

Đột nhiên, Trần Lạc Thần nhìn thấy Vương Tiểu Hoa ngơ ngác sững sờ nhìn về phía cửa.

Cũng lập tức quay đầu nhìn lại.

Lại nhìn thấy lúc này, có mấy người nam nữ trẻ tuổi, cùng nhau bước xuống xe, cũng đi về phía trung tâm đầu tư.

Một nữ sinh trong đó, thân mật kéo cánh tay của cậu con trai trẻ tuổi từ vị trí tài xế xuống, hai người đang cười cười nói nói cùng với hai nữ sinh sau lưng đi vào.

“Noãn, hôm nay tất cả tổ thi đấu của lớp học, cậu đều không tham gia sao?”

Hai nữ sinh hỏi.

“Cấp tổ thi đấu quá thấp rồi, ha ha, Noãn Noãn chính là cao thủ Taekwondo, trực tiếp có thể tham gia trận chung kết buổi chiều, đương nhiên không cần tham gia! Cậu nói đúng không?”

Nam sinh cười nói.

“Cũng đúng, ai, Noãn Noãn bây giờ đúng là quá hạnh phúc, bây giờ có Lý Tường, đã có thể mở lớp huấn luyện của mình huấn luyện học viên rồi!”

Các nữ sinh hâm mộ ghen tị nói.

“Cái này thì có gì chứ, chỉ là một đơn vị huấn luyện mà thôi, tớ chỉ là một chút việc muốn làm, anh nói đúng không anh Tường?”

Mà Tần Noãn thì, lại có chút lúng túng buông tay Lý Tường ra.

Đúng thế, lúc trước chính mình nói với Vương Tiểu Hoa, hai người nên tách ra một thời gian, trong lúc này, cho Vương Tiểu Hoa có đủ không gian để thể hiện.

Đồng thời, cũng để mình chuyên tâm huấn luyện.

Cho nên Vương Tiểu Hoa mới đồng ý hai người tạm xa một thời gian.

Nhưng mà sau đó, thái độ của Tần Noãn đối với Vương Tiểu Hoa quá rõ ràng.

Bâu giờ thì, còn ngang nhiên cùng nhau đi với nam sinh khác.

Vương Tiểu Hoa cuối cùng cũng hiểu, mọi thứ là tại sao, Tần Noãn nói đều là dối trá.

Mà Tần Noãn cũng là vì chột dạ, cho nên lúc này nhìn thấy Vương Tiểu Hoa, cô ta rất khó chịu.

“Thì ra em vẫn luôn gạt anh!”

Tay Vượng Tiểu Hoa run lên, tài liệu xin đầu tư trong tay, cũng không khỏi rơi xuống đất.

– ——————

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK