Mục lục
Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại - tác giả: Bồ Đề (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thế là Mã Nam nói chuyện làm sao hại Tô Lệ Hàm ra.

Đại khái là, Mã Nam cảm thấy cơ hội của đài truyền hình lần này rất quan trọng đối với bản thân, thậm chí Dương Hoa Lệ lấy chức vụ công việc sau này làm điều kiện dụ dỗ.

Trái lại, nếu như Mã Nam không phối hợp, cô ta sẽ khiến Mã Nam ngay cả cơ hội thực tập cũng không có.

Mã Nam không còn cách nào, cuối cùng chỉ đành đồng ý.

Còn về Tô Lệ Hàm, tuy là hơi giận Mã Nam, nhưng chuyện đã đến nước này, cũng không còn giận cô nữa.

Dù sao cũng không thể trách Mã Nam hết, nếu như bản thân mất đi chức vị này, sau này ảnh hưởng đến công việc, về lại Kim Lăng, còn có gia tộc của mình và Trần Lạc Thần.

Mà Mã Nam nếu như mất đi, cô sẽ không còn gì cả.

Nếu là bản thân, cũng sẽ làm như thế đúng không?

Mà kẻ chủ mưu, là Dương Hoa Lệ.

Nếu như nói hận, người để hận nên là Dương Hoa Lệ.

“Lệ Hàm, tôi luôn nghĩ, tôi đấu với Dương Hoa Lệ, cũng không muốn để cô ta đối phó cô như vậy!”. Nha𝑛h‎ mà‎ khô𝑛g‎ có‎ q𝐮ả𝑛g‎ cáo,‎ chờ‎ gì‎ 𝑡ìm‎ 𝑛gay‎ {‎ 𝑡𝙧ùm𝑡‎ 𝙧𝐮yệ𝑛.𝖵𝑛‎ }

Mã Nam giận dỗi nói.

“Không cần, tôi không có ý trách cô, tôi cũng biết cô có nỗi khổ riêng, đây là chuyện giữa tôi và Dương Hoa Lệ, tôi không trách ai cả!”

Tô Lệ Hàm liền nói.

“Hừ, hai người các cô, còn dám ăn nói bậy! Đứng dậy cho tôi!”

Vào lúc này, Dương Hoa Lệ bước ra, đắc ý nói.

“Tô Mông Mông, còn có Ngô Văn Văn, hai người các cô cũng đứng qua đó đi, người tiếp khách không thể quá ít, nên tôi đã xin thêm hai người!”

Liếc nhìn Tô Mông Mông và Ngô Văn Văn một cái, Dương Hoa Lệ cũng đứng ngay cửa, lúc này lãnh đạo đã bắt đầu bước ra, chuẩn bị làm công việc nghênh đón.

“Ông Từ, cậu Từ của Yến Kinh tới!”

Vào lúc này, tuy là một tiếng kêu gọi, một vị đại thiếu gia, nguyên một đám người vây quanh đi qua đây.

Hơn nữa còn tặng một lá cờ.

Mỗi ông lớn đến đây, nhất định phải thể hiện một chút chứng minh thân phận của mình hoặc là doanh nghiệp.

Cảnh tượng lớn như thế, người đến từ bốn bể năm châu, lại là những thương gia giàu có, cho nên lúc này lộ mặt làm quảng cáo cho doanh nghiệp của mình hoặc cá nhân bản thân, là vô cùng thích hợp!

“Ông Vương của Ma Đô tới!”

“…..”

Lần lượt từng người tới, các ông lớn càng ngày càng nhiều.

Còn Dương Hoa Lệ, may mắn đứng ở cuối đoàn đón tiếp lãnh đạo, bắt tay giao lưu với từng ông lớn.

Trên thảm đỏ trải dài, chỉ trong phút chốc, đã có rất nhiều thương gia giàu có đi qua đó.

Còn Tô Lệ Hàm, cũng không biết tại sao lúc này cực kì kích động.

Bởi vì có không ít ông lớn của tỉnh Giang Nam đều đến đây.

Kích động gì chứ?

Có khi nào, anh ta cũng tới…

Mà ở bên ngoài, các phóng viên đã bao vây lấy khu vực thảm đỏ.

Các thương gia giàu có, trừ việc lộ mặt ra, các siêu xe càng không ít, lấy đó để thể hiện thực lực bản thân.

“Lệ Hàm Lệ Hàm!”

Vào lúc này, Tô Mông Mông đứng bên cạnh Tô Lệ Hàm nói.

Không cần nghĩ cũng biết, nhất định là Dương Hoa Lệ lợi dụng việc công để trả thù cá nhân, gài bẫy tất cả họ.

“Cậu nói, Trần Lạc Thần có tới không? Nếu như Trần Lạc Thần tới đây, vậy thì hôm nay có thể đánh vỡ mặt Dương Hoa Lệ rồi, dù sao với mối quan hệ của cô ta, cho dù cộng lại hết, cũng không bằng một phần ngàn của Trần Lạc Thần.”

Tô Mông Mông kích động nói.

“Tôi…tôi không biết!”

Tô Lệ Hàm lắc đầu.

“Aiya, cậu cũng thật là, quá bướng bỉnh đi, nếu tôi có bạn trai nhiều tiền như vậy, sớm đã đi theo anh ta khoe khoang khắp nơi rồi, cũng chỉ có cậu, bướng bỉnh chứng minh bản thân, chúng ta làm con gái, bị người khác nói là bình hoa thì có sao đâu, chồng có tiền là được thôi!”

Trước đó Tô Mông Mông còn ủng hộ Tô Lệ Hàm tự lập tự cường.

Nhưng mà bây giờ, sau khi bị Dương Hoa Lệ làm khó, trong lòng khó chịu.

Nghĩ rằng, nếu như Trần Lạc Thần là bạn trai của mình.

Bây giờ nếu như bản thân bị ăn hiếp, trực tiếp đánh vào mặt của Dương Hoa Lệ, cô ta ngay cả một chữ cũng không dám nói.

Còn Ngô Văn Văn đứng ở đối diện, rõ ràng rất trông mong Trần Lạc Thần tới.

Như vậy, cô ta cũng có thể nở mày nở mặt.

“Hừ, các cô nói gì đó!”

Vào lúc này, Dương Hoa Lệ đi qua đây, nói chuyện lạnh lùng với Tô Lệ Hàm và Tô Mông Mông đang thì thầm to nhỏ với nhau.

“Dương Hoa Lệ, cô đắc ý cái gì chứ, nói cho cô nghe, làm người phải để lại đường lui, ngày sau còn gặp mặt nhau, tôi đã nói cho cô nghe, bạn trai của Lệ Hàm rất lợi hại, là cậu cả của nhà họ Trần ở Kim Lăng, nói không chừng hôm nay anh ta sẽ tới, nếu như cậu cả Trần tới đây, cô hãy đợi đấy!”

Tô Mông Mông nói.

“Ha ha ha, tôi sợ quá, cậu chủ nhà giàu tôi quen biết không ít, chưa từng nghe nói qua có cậu Trần ở Kim Lăng!”

Dương Hoa Lệ châm biếm nói.

“Vậy thì cô đợi đấy!”

Tô Mông Mông nói.

Vào lúc này, liền nghe thấy tiếng kêu la kinh ngạc.

Từng chiếc siêu xe từ từ chạy qua đây.

Rõ ràng mọi người đã bị những chiếc siêu xe này làm cho choáng ngợp.

Ngay cả Dương Hoa Lệ, cũng kinh ngạc đến nỗi không thốt lên lời.

Nói thực thì, Dương Hoa Lệ đã từng nhìn thấy không ít siêu xe rồi, nhưng mà giống như vậy, các siêu xe tập hợp lại thành đội hình siêu xe, quả thật đây là lần tiên nhìn thấy.

“Cậu Trần ở Kim Lăng, của tập đoàn Mộng Tưởng Gia tới!!!”

Còn chưa đợi xe dừng hẳn, thì nhìn thấy vài người nhân viên mặc áo vest vừa la vừa chạy về hướng đoàn tiếp đón lãnh đạo.

Đầu tóc cũng thẳng cả lên.

“Nhanh nhanh nhanh, chuẩn bị! Chuẩn bị! Cậu Trần ở Kim Lăng tới rồi!!!”

“Cái gì! Tới nhanh như vậy sao!”

Đoàn lãnh đạo cùng nhau kinh ngạc, sau đó lễ phép chạy từ cầu thang xuống, dùng khoảng cách gần nhất để đón tiếp.

Dù gì cũng là cậu Trần, hôm nay trừ người tai to mặt lớn kia, là người quan trọng nhất.

Mà không ít các cậu chủ thương gia giàu có, sau khi nghe nói, đều từ bên trong đi ra ngoài đón tiếp.

“Cái gì? Có cậu Trần ở Kim Lăng thật sao!?”

Còn Dương Hoa Lệ, mặt mũi trắng bệch đi, tim đập thình thịch.

Hơn nữa nhìn thấy cảnh tượng này, rõ ràng cậu Trần ở Kim Lăng chính là một trong những nhân vật quan trọng ngày hôm nay.

Vào lúc này, có chút ghen tị nhìn Tô Lệ Hàm.

“Cậu Trần ở Kim Lăng, thật sự là bạn trai của cô? Sao có thể?”

Dương Hoa Lệ không thể tin được nói, không lẽ bản thân, thật sự không thể có gì bằng Tô Lệ Hàm sao.

Tại sao cô ta luôn may mắn như vậy.

Tìm một người bạn trai, lại lợi hại đến như vậy.

“Ha ha, ngạc nhiên lắm đúng không, còn có thể giả sao, Lệ Hàm của chúng tôi là người bạn gái trăm phần trăm của cậu Trần!”

Tô Mông Mông phấn khích.

Lần này xem Dương Hoa Lệ cô còn có thể tác oai tác oái sao!

Còn Tô Lệ Hàm, toàn bộ sự tập trung, đều dừng lại nơi đoàn xe đó.

Tuy là cô ta không muốn nhờ sự giúp đỡ nào từ Trần Lạc Thần, nhưng mà, lần này về Kim Lăng, cũng chưa nói với Trần Lạc Thần, thì bản thân đã về đây rồi.

Nói không có chút hối hận về tính cách trẻ con của mình, vậy đó là nói dối.

Má ơi, đây là đoàn xe xịn nhất hôm nay đúng không?

Mọi người kinh ngạc nói lớn.

“Đúng vậy, mỗi chiếc gần như từ 60 tỷ trở lên, có 10 chiếc xe trong đoàn bảo vệ, mấy trăm tỷ, trời ạ!”

Mọi người kinh ngạc lần nữa.

Và xe cũng dừng lại hẳn.

Một người hét lớn: “Cậu Trần tới!”

Ngay sau đó, tầng thượng của đài truyền hình, pháo hoa nở tung, lập tức trời không tràn ngập màu sắc.

Mà hồ nước lớn hai bên, nước phun lên cao.

Cảnh tượng vô cùng hùng vĩ.

Có thêm một lá cờ lớn, được nhân viên cẩn thận đón lấy.

Còn Tô Lệ Hàm, thì ngẩng đầu lên, căng thẳng nhìn qua bên đó…..

– ——————

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK