Mục lục
Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại - tác giả: Bồ Đề (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy nhiên, cơ thể hơi yếu, và gần như không trụ vững.

“Huh!”

Trần Lạc Thần thở một hơi dài.

“CMN! Làm sao mà đứt dây! Tốt, hóa ra tiểu tử này giấu dao găm. May mà nhị thiếu gia sai chúng ta tăng thêm vài người,. Bằng không, thật sự đã để cho tiểu tử này trốn thoát!”

Có bảy người của thánh giáo

Họ nhìn Trần Lạc Thần và chế nLạc Thần.

Trần Lạc Thần đã cất kỹ Phà Quân.

Mặc dù tiếp theo là thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn, nhưng là vì đột phá phong ấn, Trần Lạc Thần cũng không còn cách nào.

“tiểu tử, ngươi tự trói mình lại? Hay là để chúng ta đi trói lại? Ta thấy ngươi, thật ngứa ngáy, muốn trốn đi sao!”

Người đứng đầu vội vàng đi đến.

Hắn muốn vỗ mặt Trần Lạc Thần, dạy dỗ Trần Lạc Thần.

Liền nhìn Trần Lạc Thần vận chuyển tâm pháp, rồi đột ngột ngẩng đầu lên, nắm đầu người này rồi một cái rồi ngã chỏng soài.

Bụp!

Một tiếng động bất thường phát ra.

Chỉ nhìn thấy điều này, như thể bị hút sạch, da thịt cả người đều dâng trào héo khô.

Hơn nữa, má còn hóp sâu vào xương mặt.

Hắn ta đau đớn hét lên.

Nước da của hắn ta chuyển từ nhợt nhạt sang màu tím và đen nhanh chóng, và cơ thể anh ta đang co lại.

Cuối cùng, nó biến thành một khối tro cốt, bị Trần Lạc Thần nghiền nát,

“A!”

Sáu người còn lại, tất cả đều trông ngớ ngẩn, hét lên kinh hoàng …

Chiêu thức của tà ác này được gọi là phệ hồn thuật, dựa vào sinh lực của một người, có thể nhanh chóng hút sạch luồng năng lượng trong cơ thể một con người đến tro tàn.

Càng hút nhiều, sẽ càng mạnh lên 1 cách cách tự nhiên. (hắc tinh đại phap bày đặt phệ hồn thuật)

Mà đám tiểu tử này hiển nhiên không ngờ Trần Lạc Thần lại ra tay tàn độc đến vậy, trốn cũng đã muộn, theo tâm pháp cũ bị Trần Lạc Thần hút thành một đống bụi đen.

Trần Lạc Thần nhìn vào màn đêm sâu thẳm phía xa, trong mắt hiện lên một tia dữ tợn.

Bây giờ, sức mạnh của anh ấy đã hồi phục 3 phần công lực.

Trong lòng cũng hiểu rõ, cho dù là trạng thái đỉnh cao, cũng tuyệt đối không phải là đổi thủ của Vân Tình.

Ưu tiên hàng đầu bây giờ là tìm người phụ nữ áo trắng, vì vậy phải thoát khỏi đây trước tiên.

Mà Vân Tình thần thông quảng đại, đối phó với hắn cũng không phải một chuyện dễ dàng, một sớm một chiều.

Trần Lạc Thần đã nghĩ rồi, liền đi hỏi ý kiến của Quỷ tính tử.

Các tính toán của ông ta luôn ứng nghiệm.

Ngày đó hắn từng nói, mình còn có một đoạn nhân duyên chưa thể chấm dứt.

Mà Vân Tình này rất có thể chính là nhân duyên.

Quỷ tính tử có thể tính đến bước này, vậy nhất định liền có phương án!

“Cứu ra Phương gia gia bọn hắn, cấp tốc rời đi đã!”

Trần Lạc Thần trong mắt lóe lên một tia sáng, không ngừng mà đi vào thánh địa.

“Dừng lại, làm gì? vu cổ Thánh giáo, ngươi làm sao có thể tùy tiện xông vào?”

Trần Lạc Thần chạy tới chân núi, lập tức bị thị vệ chặn ở cửa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK