Mục lục
Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại - tác giả: Bồ Đề (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những người bạn của hắn sợ hãi, vội vàng lấy điện thoại ra gọi …

Trong phòng, Phương Kiển Niếp và Trần Lạc Thần kể về một số chuyện đã xảy ra khi họ đến Mạch Đảo ba tháng trước. (mịa trong phong vs nhau mà k múc ta, rõ chán thật) 😀

Hóa ra Phương Di, em gái của Phương Kiển niếp,một năm trước, vì tìm kiếm mình, cũng chính là tên câm điếc A Tam, đã xảy ra tai nạn xe cộ.

Trở thành một người thực vật.

Lão Phương gia tưởng rằng tai ương đã qua, lão và con gái đã giảng hòa rồi, lại còn giảng hòa với Trần gia, mọi chuyện đã thay đổi tốt hơn, có thể an hưởng tuổi già.

Không ngờ Phương Di lại xảy ra chuyện như vậy.

Đang lo lắng thì sáu tháng trước ông cụ lại đổ bệnh.

Phương Kiển Niếp vội vàng đi tìm Tả thần y, trên thực tế một năm này, Tả thần y một mực không hề từ bỏ trị liệu Phương Di.

Thêm nữa lão thái gia lại ốm.

Tả thần y theo đơn thuốc mà anh đưa, bắt đầu tìm biện pháp điều trị.

Cuối cùng,trị liệu hai người 2 đơn thuốc để điều trị cho cả hai đã được tìm thấy, nhưng cả hai đơn thuốc đều thiếu một 1 vị thuốc nữa.

Vị thuốc có tên Tử Đằng.

Tuy nhiên, không có trong nội địa, rất khan hiếm khắp nơi.

Được biết Mạch Đảo sản xuất Tử Đằng, Tử Đằng này sau khi hái chỉ có hạn sử dụng ba ngày.

Dù vận chuyển bằng cách nào thì cũng không được.

Vì vậy, ba tháng trước, Phương Kiển Niếp đã đề xuất đưa ông nội và em gái của mình đến Mạch Đảo, và để Tả đại sư đi cùng.

Về phần sự tình phía sau, Vân gia này có liên quan.

Sau khi đến Mạch Đảo, cô đã nộp tiền gấp nhiều lần, nhưng chủ nhân của Vân gia chẳng biết tại sao, nhất định phải lưu lại phương kiển niếp

Nói là cái gì thiếu Thánh Chủ nhìn trúng chính cô.

Vân gia làm mai mối.

Phương Kiển Niếp nhất định không muốn, bởi vì chuyện này mà nảy sinh mâu thuẫn với Vân gia, thế lực của Phương gia cũng đến, kết quả là đi được nửa đường thì chìm xuống đáy biển.

Vân gia bắt cóc ông nội, chị gái và Tả thần y.

Buộc Phương kiển niếp phải đồng ý.

Vì vậy, mới có hoàn cảnh hiện tại.

Trần Lạc Thần nghe xong, trong lòng thoáng hiện lên một tia tự trách, bởi vì nghe kỹ, nguyên nhân chuyện này hình như có chút liên quan đến mình.

Cũng có một trách nhiệm không thể trốn tránh.

“Trần Lạc Thần, Vân Lãng này là con trai duy nhất của Vân Lâm, bị thương nặng như vậy, nhất định sẽ không buông tha cho ngươi.là ta không tốt! Thừa dịp còn có thời gian, ngươi đi nhanh đi! ”

Phương kiển niếp giữ chặt Trần Lạc Thần cánh tay nói.

“Vân gia có một vị đại sư, uy lực rất lớn, đội tàu của Phương gia chúng ta đã bị hắn chặn lại. Hắn thân thủ cao thâm, hình như có quan hệ với Thánh giáo ấy, Trần Lạc Thần,ngươi mau đi!”

Phương Kiển niếp nói một lần nữa.

“Đi? Tại sao lại đi? Hiện tại đã biết ngươi xảy ra chuyện gì, ngươi đừng lo lắng, ta sẽ cứu lão gia cùng bọn họ!”

Trần Lạc Thần cười khổ.

Phương Kiển niếp trong lòng rất cảm động, nhưng càng làm như vậy càng không thể hại Trần Lạc Thần.

“Đi thôi, ta tin tưởng không bao lâu nữa người của Vân gia sẽ trở lại. Như ngươi đã nói, tiểu tử của Vân gia đều ở trong tay ta, nếu không muốn con trai hắn không gặp rắc rối, đại khái có thể giao dịch! ”

Đường Trần Lạc Thần lạnh lùng.

Sau đó, anh bước ra ngoài.

Ở bên hồ bơi suối nước nóng, giờ phút này mọi người đã vây kín.

Lần lượt chỉ vào Vân Lãng đang hấp hối.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK