Mục lục
Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại - tác giả: Bồ Đề (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Có thể nhanh chóng vươn lên ở khu Thiên Thành trong thời gian ngắn như vậy, chắc hẳn ông chủ này không hề tầm thường!”

Úc Kim Hương nói.

“Lần này con về nước, đúng là cũng đã được nghe nói đến chuyện của tập đoàn Thiên Long, chỉ là nghe nói ông chủ của tập đoàn Thiên Long rất trẻ, cấp dưới đều là người hung dữ, về phần lai lịch của anh ta ra sao thì không biết được, không biết mẹ có biết không?”

Úc Kim Phi cũng có chút hiếu kỳ nói.

Đặc biệt là khi nghe nói đến ông chủ của Thiên Long cùng tuổi với mình, Úc Kim Phi càng thêm hiếu kì, rốt cuộc người trẻ tuổi này trông như thế nào, tại sao có thể có bản lĩnh lớn như vậy, để nhiều người cam tâm tình nguyện đi theo mình như thế? Không thể nghi ngờ, đa số các cô gái đều cực kì sùng bái nhân vật cấp bậc anh hùng như thế này.

Ngay cả Úc Kim Phi cũng không ngoại lệ.

“Mẹ cũng không biết rõ lắm, chỉ là hôm tập đoàn bọn họ khánh thành, nhà họ Úc chúng ta cũng phái người đến chúc mừng, chỉ là ông chủ Thiên Long lại không có có mặt!”

Tô Hồng nói.

“Nhưng lần này mẹ tin chắc cậu ta sẽ đến, dù sao sức hấp dẫn của sâm vương, có rất ít người có thể chống đỡ được, đến lúc đó người của Thiên Long đến, hai chị em các con phải thể hiện tốt một chút, nhỡ may cạu ta nhìn trúng ai đó trong số hai chị em các con, vậy sau này nhà họ Úc chúng ta sẽ thật sự là bá chủ Thiên Thành, cái gì mà nhà họ Ngụy chứ, tất cả đều cút đi!”

Tô Hồng khoanh tay cười nói.

“Mẹ, con đã kết hôn rồi!”

Úc Kim Phi khẽ nhíu mày nói.

“Nói bậy, kết hôn cái gì chứ, đừng cho là mẹ không biết con kết hôn với đồ bỏ đi kia là muốn làm gì, vô dụng thôi, hoạt động lần này vừa kết thúc, hai đứa lập tức ly hôn, thật sự là mất mặt!”

Tô Hồng tức đến mức mặt mũi trắng bệch.

“Dì Tô, thầy của chúng cháu rất tốt, còn từng cứu chị Hương nữa mà!”

Đương nhiên mấy người bọn mắt kính đứng ra giúp đỡ.

Lập tức ở bên cạnh nói.

“Thôi thôi thôi, trẻ con trẻ cái biết cái gì chứ, ân tình và tình yêu, đây là hai chuyện khác nhau!”

Tô Hồng nói.

“Thầy, thầy đến rồi ạ!”

Mà Trần Lạc Thần thì sao, nghe theo lời dặn dò của Úc Kim Phi, anh ra phòng khách sắp xếp trước.

Lúc này mới đi tới.

“Ừmi”

Trần Lạc Thần cười gật đầu: “Vừa vặn mấy ngày nay trường học được nghỉ, các em có thể tới đây chơi!”

“Vâng thưa thầy!”

Đám mắt kính cười nói.

“Hừ, một tên vô dụng, ở chỗ này giả trang sói già vẫy đuôi cái gì chứ, cũng không nhìn xem mình trông như thế nào, nếu như không phải nhờ Tiểu Phi nhà tôi, cậu có thể được chứng kiến trường hợp này sao?”

Tô Hồng vừa đâm chọt Trần Lạc Thần, vừa nói.

Nói trắng ra là dựa theo yêu cầu trong lòng Tô Hồng, con rể của mình, ít nhất phải là người có máu mặt mới được, kết quả lại là một người vô dụng như thế.

Đương nhiên trong lòng bà ta không thích rồi.

“Chào bà, bà Tôi”

Đúng lúc này, một đoàn người đi tới.

Cầm đầu là một cô gái có mái tóc xõa ngang vai, mặc bộ đồ công sở, cô gái này trông rất xinh đẹp.

Khi cô ta đến, cũng hấp dẫn không ít ánh mắt.

Chỉ là hiển nhiên tiếng Việt của cô ta có chút không đúng tiêu chuẩn.

“Hóa ra là cô Takena, thật sự là xấu hổ quá, không thấy được cô tới!”

Vẻ mặt Tô Hồng lập tức chuyển biến, cưỡi nói.

“Không có việc gì bà Tô, vừa rồi tôi có nhìn thấy bà, hình như bà đang bận rộn, nên không dám quấy rầy bà!”

Miko cười nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK