Mục lục
Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại - tác giả: Bồ Đề (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trực tiếp xuất thủ.

Trần Lạc Thần nhanh hơn, thân ảnh nhoáng một cái, trực tiếp nắm đầu của hắn

bùm!

Chỉ cần một cái vung tay, cái đầu này đã bị Trần Lạc Thần bóp nát vứt sang một bên, máu phun ra ngay lập tức. (skill cửu âm bạch cốt trảo đã thất truyền đây sao)

Trên đầu vẫn còn nguyên biểu hiện kinh ngạc đến vô cung của thanh niên ngáo đá này. (bú đá lắm mới ngáo như vậy)

“Cái gì?!”

Về phần Thiết Hồng Tường và những người khác đang chơi bài, họ bị sốc.

Nhất là Thiết Hồng Tường, trong lòng vừa cảm thấy bạo phát, vừa đau khổ vô cùng.

“Con trai!”

Thiết Hồng Tường cả người run lên, chấn động mãnh liệt đồng thời, vô cùng đau lòng.

Hắn chưa từng nghĩ tới Trần Lạc Thần trước mắt không có thực lực, lại có thực lực như vậy?

Đã quá muộn để hối hận, đứa con trai duy nhất của ông đã bị ông hại chết.

“cái gì!”

Cảnh tượng đẫm máu này khiến các cô gái nhảy nhót sợ hãi chạy tán loạn.

Thanh niên bên cạnh Trần Lạc Thần quay đầu bỏ chạy, hắn biết rõ thực lực của Trần Lạc Thần. (thanh niên gác cổng)

Nhưng sau khi chạy ra ngoài hơn mười mét.

Trần Lạc Thần vươn tay hít một hơi.

Phụt!

Máu trong toàn thân người này nổ tung ngay lập tức, mặc dù người đó đang đứng tại chỗ nhưng máu đã tràn ra khỏi cơ thể, tạo thành một màn sương máu kỳ lạ trong không khí, bao phủ xung quanh.

Và cả con người anh ta đã trở thành một cái xác đen tối!

Kinh hoàng, tàn khốc, mọi người bắt đầu tê tái trước cảnh tượng này.

Chạy!

Và một số người chơi mạc chược trong sảnh, khi nhìn thấy cảnh này, trong đầu họ chỉ có một suy nghĩ, đó là chạy.

Mọi người có thể thấy hắn đến tìm Thiết Hồng Tường để trả thù, tuy là bạn bè nhưng không cần thiết phải cùng Thiết Hồng Tường cùng nhau chết.

Và đó là một cái chết bi thảm.

Ngay lập tức, những người này phân tán rời khỏi như đàn chim vở tổ.

Nhưng cũng vô dụng, đêm nay Trần Lạc Thần đã định không để một ai sống sót.

Kẻ hại chết Thiết Thành đã ở ngay trước mặt.

Cái chết của Thiết Thành khiến Trần Lạc Thần vừa buồn vừa tự trách, Thiết Thành chết để cứu mình.

Mặc dù không liên quan gì đến những người này.

Nhưng không biết tại sao, Trần Lạc Thần chỉ muốn bọn họ chết cùng nhau, đơn giản vậy thôi.

Một tên không lọt thoát!

Phá Quân từ trong tay Trần Lạc Thần bay ra.

Bọn họ chạy nhanh, nhưng Phá Quân còn nhanh hơn.

Trước khi đến cửa, đầu của những người này đã rơi xuống đất.

Thiết Hồng Tường rùng mình.

Sự tức giận của đứa con trai hắn bị giết vào lúc này đã được thay thế hoàn toàn bằng sự hoảng loạn.

Đứng ở trước mặt hắn, dường như không phải người, mà là Tử thần, Tử thần, giết người không chớp mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK