Mục lục
Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại - tác giả: Bồ Đề (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vừa rồi sao cô cứ nhìn chằm chằm vào lá cờ thi đua này thế?”

Người phụ nữ thấp giọng hỏi.

Tô Lệ Hàm cúi đầu không nói gì.

Về phần người phụ nữ, lần này cô ta để ý đến vết tát trên má Tô Lệ Hàm, lập tức đưa tay véo cằm Tô Lệ Hàm.

Lúc này, cô ta có chút ngậm ngùi nói: “Xinh đẹp như vậy mà lại bị một cái tát vào mặt, thật đáng tiếc. Cô là người ở đâu?”

“Kim Lăng!”

Tô Lệ Hàm trả lời.

Cô không nói cho người phụ nữ này biết vừa nãy cô đang nghĩ về việc của bạn trai Trần Lạc Thần.

Bởi vì cô vẫn chưa biết rõ thân phận của người phụ nữ này là ai.

“Cô ấy là sinh viên thực tập được Đại học Kim Lăng tiến cử, thành tích xuất sắc nhất!”

Người phụ nữ không nói gì.

Trưởng đài truyền hình sau khi vừa tự đánh mình xong thì nói thêm.

Mắt của người phụ nữ hơi nhướng lên, liếc nhìn Tô Lệ Hàm mấy lần.

Cô ta xoay người đi vào, nhưng khi vừa đi tới cửa, cô ta lại quay đầu chỉ vào Tô Lệ Hàm nói:

“Cô, đi theo tôi!”

Nói xong thì đi thẳng vào trong.

“A? Lệ Hàm, sao lại ngẩn người như thế? Đi theo Trần Tổng nhanh lên!”

Trưởng đài truyền hình vội vàng nói.

“Ồ, tôi biết rồi!”

Tô Lệ Hàm vô cùng ngạc nhiên, nhưng vẫn bước vào theo người phụ nữ.

Dương Hoa Lệ nhìn đến ngây người ra, tại sao vậy?

Tại sao người phụ nữ này khi nghe tin cô đến từ Đại học Kim Lăng thì lại vô cùng quan tâm, thậm chí còn không truy cứu hành vi thô lỗ vừa rồi?

Một sự đố kị lóe lên trong mắt cô ta lúc này.

Hội nghị cũng sắp được tổ chức rồi.

Sau đó Tô Lệ Hàm mới biết họ của người phụ nữ này, chỉ nghe có người gọi cô là Trần Tổng.

Cô ta cũng họ Trần.

Mà cũng là bởi vì Trần Tổng đã chỉ tên gọi Tô Lệ Hàm đi theo cô ta.

Vì vậy, các nhân viên ban đầu không thể không cho Tô Lệ Hàm vào.

Dương Hoa Lệ và Tô Lệ Hàm cùng lúc di chuyển trên đài.

Bởi vì ghen tị, ánh mắt Dương Hoa Lệ nhìn Tô Lệ Hàm đã thay đổi từ lâu.

Lúc này, Tô Lệ Hàm đang rót trà cho từng người một.

Về phần bản thân Dương Hoa Lệ, cô ta đi ngang qua Tô Lệ Hàm.

Dương Hoa Lệ lạnh lùng liếc nhìn Tô Lệ Hàm, sau đó đụng nhẹ vào phía sau cô.

“Ầm!”

Tô Lệ Hàm có chút không cầm vững được, hất đổ ly nước.

Mà người bị đổ ly nước trước mặt không phải ai khác mà chính là Hoàng Hiên.

Nước đổ bắn tung tóe khắp người anh ta.

“Mẹ kiếp, cô làm việc kiểu gì thế!”

Hoàng Hiên cau mày một cái, trừng mắt nhìn Tô Lệ Hàm đầy giận dữ.

“Tôi… tôi xin lỗi!”

Tô Lệ Hàm vội vàng xin lỗi.

Trong lòng cô hết sức căm ghét Dương Hoa Lệ.

Đúng vậy, chỉ vì đố kị với bản thân mình, cô ta đã thay đổi luật muốn khiến cô tự chuốc lấy rắc rối.

Tuy rằng Hoàng Hiên này thay thế vị trí của Trần Lạc Thần.

Tô Lệ Hàm cũng rất muốn biết mối quan hệ của anh ta với Trần Lạc Thần, với cả vị Trần Tổng này nữa, rốt cuộc bọn họ có mối quan hệ như thế nào

Ngay cả một kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra được rằng cậu Hoàng tên Hoàng Hiên này gọi là Trần Tổng là chị, dễ dàng nhận thấy Trần Tổng cũng rất thích anh ta.

Nhưng mà Trần Lạc Thần có mối quan hệ gì với bọn họ?

Bản thân cô cũng nghĩ đến việc to gan lớn mật hỏi bọn họ, nhưng nghĩ lại thì bây giờ cô cũng chỉ là nhân viên thôi, mà người ta thì sao, đều là những khách quý cấp cao.

Nếu như cô hỏi một cách lỗ mãng, bọn họ sẽ nghĩ cô như thế nào chứ.

“Xin lỗi? Xin lỗi là xong sao? Tôi…”

Nói xong, Hoàng Hiên giơ lòng bàn tay đẩy Tô Lệ Hàm một cái..

Lực của Hoàng Hiên mạnh đến mức nào?

Tô Lệ Hàm đứng không vững liền ngã xuống đất.

Điện thoại rơi sang một bên.

Hôm nay, có vẻ như là sân nhà của Trần tổng, dễ dàng thấy được rằng nó không phải của Hoàng Hiên.

Suy cho cùng thì cũng là Trần Lạc Thần để anh ta thay thế anh đến đây.

Trước đây, đối với một số sự kiện lớn, nếu anh Trần Lạc Thần không có thời gian thì đều sẽ gọi điện thoại cho Hoàng Hiên kêu anh ta hoặc Bạch Tiểu Phi dùng tên của anh để đến tham gia.

Hiện tại Trần Lạc Thần không có thời gian, Lý Chấn Quốc cũng không biết ý cậu Trần, nên là ứng phó cho qua chuyện, để Hoàng Hiên dùng tên tuổi của anh mà đến là được rồi.

Trên thực tế, bản thân Hoàng Hiên vốn dĩ là con cái xuất thân từ một gia đình giàu có đầy kiêu ngạo hống hách.

Anh ta cư xử trước mặt Trần Lạc Thần rất ngoan ngoãn, rất biết điều, thế nhưng điều đó không có nghĩa anh ta là loại người hay cười toe toét trước mặt người khác.

Ngược lại hoàn toàn, với Bạch Tiểu Phi cũng là loại người vô cùng thô bạo ngang ngược.

Bây giờ thực tập sinh này lại tiếp đón láo xược như vậy, Hoàng Hiên không tức giận thì không phải là Hoàng Hiên.

Nhiều người ở phòng họp cũng kinh ngạc.

Bao gồm cả Tô Mông Mông, tất cả đều thương xót nhìn Tô Lệ Hàm bị đẩy ngã trên cao xuống.

Không cần phải nói, vẻ mặt của Dương Hoa Lệ đầy thỏa mãn cùng với sự chế giễu.

Về phần Trần Tổng, có người đang cẩn thận xoa bóp vai cho cô ta, hành động như thể không nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.

“Hừ, ngay cả cậu Trần cô cũng dám xúc phạm, nếu không dạy cho cô một bài học thì sau này sẽ không nhớ!”

Hoàng Hiên vung tay lên muốn đánh.

Bất thình lình.

Anh ta dừng lại.

Tô Lệ Hàm ngã sang một bên, anh ta bị bức ảnh màn hình khóa trên điện thoại thu hút.

“Hả? Ôi mẹ kiếp!”

Hoàng Hiên kinh ngạc.

Bởi vì bức ảnh màn hình khóa điện thoại của cô rõ ràng là ảnh của cậu Trần-Trần Lạc Thần.

“Cô quen cậu Trần sao?”

Hoàng Hiên cầm điện thoại lên, hiện tại anh không rõ chuyện này, vì anh anh ta cũng không dám xuống tay.

“Trả điện thoại cho tôi!”

Tô Lệ Hàm giật lấy điện thoại của mình.

“Tôi hỏi cô, sao cô lại có được ảnh của cậu Trần Lạc Thần?”

Hoàng Hiên ngờ vực tra hỏi.

Còn Trần Tổng đang nhắm mắt lắng nghe, ra hiệu cho người đang xoa vai ở phía sau lùi lại, bản thân cô ta cũng liếc nhìn Tô Lệ hàm có chút ngạc nhiên.

Trần Tổng nhìn từ đầu đến chân Tô Lệ Hàm.

“Đây là chuyện của tôi!”

Tô Lệ Hàm cầm điện thoại trên tay cẩn thận.

“Cô tên là gì?”

Hoàng Hiên vò đầu, như nhận thức được chuyện gì, anh ta vội vàng hỏi.

“Tô Lệ Hàm!”

“A…”

Hoàng Hiên trợn tròn mắt.

Tô Lệ Hàm, cái tên này quen sao lại quen như vậy, hình như đã nghe ở đâu rồi.

Hơn nữa, Tiểu Phi hay là ai đã nói với anh ta là bạn gái của cậu Trần dường như đang thực tập ở Nam Dương nhỉ?

“Không phải cô từ đại học Kim Lăng đến đấy chứ?”

Hoàng Hiên ngạc nhiên nói.

“Ừ!”

Tô Lệ Hàm gật đầu.

“Chết tiệt!” Vẻ mặt của Hoàng Hiên càng ngạc nhiên hơn.

“Vậy cô chắc chắn biết anh trai Trần Lạc Thần của tôi, màn hình điện thoại của cô bây giờ là ảnh của anh ấy, chẳng lẽ cô là bạn gái của anh ấy sao? Cô biết Bạch Tiểu Phi với Lý Chấn Quốc đúng không?”

Tô Lệ Hàm gật đầu: “Tôi biết!”

“Cái gì?”

Hoàng Hiên giật nảy lên.

Thật sự là chị dâu.

Bản thân anh ta đã làm gì vậy chứ? Thiếu chút nữa là xuống tay đánh cô rồi!

Tiêu rồi tiêu rồi.

Hoàng Hiên căng thẳng nhìn về phía Trần Tổng.

Mà người phụ nữ này dĩ nhiên cũng đã nghe thấy cuộc nói chuyện vừa rồi giữa hai người.

Lúc này cô ta đứng thẳng lên.

Đi tới trước mặt Tô Lệ Hàm, cô ta cũng vô cùng bất ngờ.

“Cô thực sự là bạn gái của Trần Lạc thần sao?”

Người phụ nữ hỏi.

“Đúng vậy, cô ấy là bạn gái của Trần Lạc Thần, Tô Lệ Hàm!”

Lúc này Tô Mông Mông đứng lên, vội vàng trả lời.

Tô Lệ Hàm cắn môi, lúc này mới gật đầu.

Vốn dĩ bản thân chỉ muốn dựa vào năng lực của chính mình thay vì Trần Lạc Thần.

Vì vậy, cô ấy phải tự mình chống chọi với rất nhiều chuyện, suy cho cùng, để trở thành bạn gái của Trần Lạc Thần, cô ấy không thể chỉ làm bình hoa đơn giản như vậy.

Mà cũng chính cảnh này đã khiến mọi người có mặt ở đây không khỏi bàng hoàng.

“Mẹ kiếp, cô ấy là bạn gái của cậu Trần sao?”

“Nhan sắc trông thật đẹp, nhưng vấn đề là bạn gái của cậu cả Trần sao lại ở đây tiếp khách vậy chứ?”

Mọi người thảo luận sôi nổi.

“Trần Tổng, tôi…”

Nhìn thấy người phụ nữ trước mặt nhìn chằm chằm chính mình, Tô Lệ hàm cũng bị khí chất của cô ta làm ảnh hưởng.

“Haha, đừng gọi là Trần Tổng nữa, nếu em là bạn gái của Lạc Thần thì nên gọi là chị!”

Người phụ nữ khẽ cười.

“Chị… chị là chị gái của Lạc Thần-Trần Bạch Lan sao?”

Cuối cùng thì Tô Lệ Hàm cũng biết Trần Tổng trước mặt mình là ai.

– ——————

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK