Mục lục
Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại - tác giả: Bồ Đề (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hàn Phi Yên xảy ra chuyện? Xảy ra chuyện gì?”

Nhìn biểu cảm của Tiểu Vũ, Trần Lạc Thần vội hỏi.

Tiểu Vũ che miệng, vừa khóc vừa nói chuyện nửa năm trước, sau khi Trần Lạc Thần xảy ra chuyện không lâu, đã có một việc xảy ra

Hoá ra…

Chuyện Trần Lạc Thần thoát ly khỏi gia tộc, ngay lập tức lúc ấy đã bị nhà họ Trần phong tỏa tin tức.

Nhưng giấy không thể gói được lửa.

Mặc dù tình huống thật sự đã phong tỏa.

Nhưng không thể ngăn cản được lời đồn.

Có người nói là cậu chủ Trần bị hại, còn có người nói cậu chủ Trần bị người ta bắt cóc mất tích các kiểu.

Tóm lại chậm rãi liền truyền đến tai của những người như Hàn Phi Yên có quan hệ gần gũi với Trần Lạc Thần.

Thử nghĩ đi, Hàn Phi Yên là người Trần Lạc Thần một tay nâng lên, đương nhiên thuộc về phe phái Trần Lạc Thần.

Hàn Phi Yên lúc đó, trong lòng đã sớm thích Trần Lạc Thần.

Khi vừa nghe vậy, đều đặc biệt sốt ruột với Mã Tiểu Vũ.

Đang tốt đẹp, tại sao Trần Lạc Thần lại làm ra loại chuyện này chứ!

Lúc ấy hai người đều hoảng hồn.

Nhưng cuối cùng Hàn Phi Yên quyết định, cùng Tiểu Vũ đi Nam Dương.

Sau đó sai người hỏi thăm một chút tình huống cụ thể.

Bởi vì từ sau khi Trần Lạc Thần xảy ra chuyện, Lý Chấn Quốc cũng trở lại Nam Dương.

Sau khi đến Nam Dương.

Hai cô gái Hàn Phi Yên và Tiểu Vũ đã tìm được công ty của Lý Chấn Quốc.

Mới biết được Sếp Lý- Lý Chấn Quốc đã ra khỏi nhà.

Không có cách nào, Hàn Phi Yên cố gắng dùng khả năng lớn nhất của mình để móc nối quan hệ.

Nhưng vào ngày hôm đó, thời điểm Hàn Phi Yên và Mã Tiểu Vũ chờ đợi một quản lý cao tầng ở công ty của Lý Chấn Quốc.

Gặp phải một thanh niên ở đại sảnh.

Thanh niên kia nhìn thấy dung mạo của Phi Yên xinh đẹp, liền mưu đồ làm loạn.

Chuyện sau đó thì có thể nghĩ ra.

Thanh niên kia lấy cớ hẹn Phi Yên và Mã Tiểu Vũ ra ngoài.

Sau đó liền phái người cưỡng ép Phi Yên và Mã Tiểu Vũ đến khách sạn.

Muốn cưỡng gian Phi Yên và Mã Tiểu Vũ.

Nhưng hai người đánh chết cũng không nguyện ý.

Dưới tình thế cấp bách, Hàn Phi Yên hung tợn cắn một cái vào cánh tay của thanh niên kia, cắn đến mức máu thịt mơ hồ.

Mà thanh niên kia cũng nóng giận.

Đẩy Phi Yên từ trên lầu xuống.

Chuyện này lúc đó huyên náo rất lớn, kinh động đến nhà họ Trần.

Đến cả Sếp Lý- Lý Chấn Quốc Lý cũng chạy về.

Thế nhưng, thế lực của thanh niên kia quá mạnh, anh ta cũng không bị trừng phạt gì cả, chỉ là đáng thương Phi Yên, trải qua một đêm cứu giúp mới cứu được, nhưng đã trở thành người thực vật, cả đời đều nằm ở trên giường.

Về phần công ty của Phi Yên, cũng theo đó mà giải tán…

“Người kia là ai?”

Trần Lạc Thần ngẩng đầu lên, lạnh lùng hỏi.

Bởi vì nghe như vậy, trong lòng Trần Lạc vô cùng tự trách.

Từ sau khi làm cậu chủ Trần,

Có thể nói là anh đã phụ lòng quá nhiều người, cũng không để ý đến quá nhiều người.

Hàn Phi Yên chính là một trong số đó.

Thật không nghĩ đến, sau khi anh xảy ra chuyện, Tiểu Vũ và Hàn Phi Yên đều nhớ nhung anh đến vậy.

Mà Hàn Phi Yên, vì tìm hiểu tin tức của mình, mà gặp phải xui xẻo đến như vậy.

Mã Tiểu Vũ lau đi nước mắt nói: “Người kia, tôi nghe người ta gọi anh ta là cậu chủ Mạc Kiếm, nhưng, tôi đã hỏi Sếp Lý, vì sao cậu chủ Mạc Kiếm này lại không cần phải chịu trách nhiệm, nhưng Sếp Lý không nói gì với tôi cả, bảo tôi tranh thủ thời gian về Kim Lăng!”

“Mạc Kiếm?”

Mí mắt của Trần Lạc Thần hung hăng nhảy một cái.

Lúc trước anh đã tìm hiểu, Mạc Trường Không có ba người con trai.

Một trong số đó, hình như tên là Mạc Kiếm.

Lại là người nhà họ Mạc- Mạc Trường Không!

Trần Lạc Thần nắm chặt nắm đấm.

Nếu như không phải anh bị Mạc Trường Không làm cho có nhà nhưng không thể trở về, thì làm sao Hàn Phi Yên có khả năng biến thành như vậy!

Sự hận thù xông lên trong lòng Trần Lạc Thần.

Nhưng nhìn xem Tiểu Vũ, đau lòng thảm thiết thế này, Trần Lạc Thần cũng rất đau lòng, cưỡng ép sự hận thù này lại.

“Vậy còn cô, Tiểu Vũ, cô đã xảy ra chuyện gì? Mẹ cô bị bệnh gì?”

Trần Lạc Thần hỏi.

“Sau đó, tôi được Sếp Lý bảo vệ, quay về Kim Lăng, nhưng sau đó không lâu mẹ tôi lại gặp phải bệnh lạ, chúng tôi đã đưa mẹ đi khắp nơi tìm bác sĩ giỏi xài hết cả gia sản, một tháng trước, không có cách nào khác, tôi đành đi tới Tây Nam, dựa vào chú họ, tôi nghe nói Tây Nam có một vị danh y là đại sư Tả, nhưng chúng tôi không có tiền, đến cả cửa của đại sư Tả cũng không vào được!”

Mã Tiểu Vũ khổ sở nói.

“Haiz, kéo theo cả một đoàn người, chính mình vừa xảy ra chuyện, liên lụy đến những người lúc trước đi theo tôi đều không ổn!”

Trần Lạc Thần tự trách trong lòng nói.

Lập tức nói: “Không có việc gì, khối ngọc vòng tay này không cầm nữa, dù sao người này cũng đang gạt cô, vòng tay này của cô ít nhất cũng có giá trị hàng trăm triệu, chuyện của mẹ cô, tôi giúp cô là được rồi!”

Mã Tiểu Vũ cũng không biết vì sao Trần Lạc Thần lại nói như vậy, nhưng Mã Tiểu Vũ biết, xưa nay Trần Lạc Thần đều không lừa gạt mình.

Mà Trần Lạc Thần nói xong, ông chủ kia không làm được gì nữa.

“Mẹ kiếp, anh em, anh có biết anh đã phá hư quy củ hay không, phá hỏng chuyện làm ăn của tôi hả?”

Ông chủ tức giận nói.

Mà Vương Tiểu Hoa chỉ hừ lạnh một tiếng, tiến đến bên tai ông chủ, nói nhỏ vài câu gì đó.

Liền thấy ông chủ trở nên kính trọng hơn.

Vội vàng ngậm miệng.

Trần Lạc Thần liền đem chuyện ở đây giao cho Vương Tiểu Hoa, mình thì kéo tay Mã Tiểu Vũ đi ra ngoài.

“Mẹ cô ở chỗ nào?”

Trần Lạc Thần hỏi.

“Ở phía bắc ở huyện, trong khách sạn dưới Mông Sơn! Lạc Thần, anh biết đại sư Tả sao?” Mã Tiểu Vũ hỏi.

“Hừm… Xem như quen biết đi!”

Trần Lạc Thần không khỏi cười khổ một tiếng.

“Với lại Trần Lạc Thần, nửa năm trước, đến cùng là anh làm sao? Đã xảy ra chuyện gì? Anh có biết hay không, đều rất lo lắng cho anh!”

Mã Tiểu Vũ hỏi.

“Đến, lên xe trước đã, chúng ta đi tìm mẹ cô trước, trên đường tôi sẽ từ từ nói chuyện với cô!”

Trần Lạc Thần đối với Mã Tiểu Vũ không có kiêng kị gì.

Nói cho cô một chút chuyện, điều này cũng không có gì cả.

Ra cửa, Trần Lạc Thần liền ngồi lên xe ba bánh.

Mà Mã Tiểu Vũ trực tiếp ngồi vào bên cạnh Trần Lạc Thần.

Hai người cùng chạy đến Mông Sơn.

Lấy quan hệ của anh và Mã Tiểu Vũ, không thể so với người bình thường, cô có chuyện, Trần Lạc Thần cũng không có khả năng buông tay mặc kệ.

“Ấy, không phải là Tiểu Vũ sao, làm sao lại đi chiếc xe này chứ?’

Mà chờ đến khi Trần Lạc Thần chở Mã Tiểu Vũ đến cửa khách sạn.

Đúng lúc thấy mấy nam nữ thanh niên đi từ khách sạn ra, đang chuẩn bị mở cửa xe Audi A6 rời đi.

Nhìn thấy Trần Lạc Thần cùng Mã Tiểu Vũ, mấy người không khỏi che miệng cười lên.

“Lạc Thần, bọn họ là người nhà chú họ của tôi.”

Mã Tiểu Vũ thấp giọng nói.

“Ừ!”

Trần Lạc Thần nhàn nhạt khẽ gật đầu.

“Sao mọi người lại đến đây?”

Mã Tiểu Vũ đi xuống xe cùng với Trần Lạc Thần, hỏi.

“Còn tại sao lại đến đây? Chúng tôi là đến trả phòng, còn chuẩn bị điện thoại cho cô tới, cha tôi nói, cô cũng không thể góp được tiền tìm đại sư Tả chữa bệnh cho mẹ cô, dựa vào cái gì khiến khách sạn dựa vào mặt mũi nhà họ Lưu chúng tôi, để cho nhà các cô ở? Chờ tới cuối cùng, đến cả phí ăn ở cũng không trả nổi, ngay cả mặt mũi nhà họ Lưu chúng tôi cũng ném đi!”

Một cô gái mặc quần áo hoa lệ cười lạnh nói.

“Đúng vậy, tôi nói này Mã Tiểu Vũ, thực sự không được thì cô đưa mẹ cô trở về đi, cô nhìn xem những người đi tìm đại sư Tả, đều là các nhân vật có mặt mũi cả nước, chỉ bằng cô, chút tiền này còn không đủ đi đến sườn núi!”

Một chàng trai cũng khinh bỉ nói.

Nhà họ Lưu là nhà chú họ của Tiểu Vũ, lúc trước, nhà của Tiểu Vũ ở Kim Lăng cũng coi như giàu lớn, cũng thường xuyên lui tới với nhà họ Lưu ở Tây Nam.

Nhưng về sau, chính là như vậy.

Mình tới đây cầu xin bọn họ một hai ngày thì được, nhưng thời gian lâu, khó tránh khỏi bọn họ cũng thể hiện thái độ.

Cho tới bây giờ, nhà họ Lưu sợ Mã Tiểu Vũ lại dựa vào nhà họ Lưu bọn họ, cho nên mới có một màn này.

“Đúng vậy, trước đó cha tôi có lòng tốt tìm nhà chồng ở đây cho cô, cô còn không vui, không phải do nhà trai là người thiểu năng thôi sao, điều này có gì chứ, tối thiểu là người ta có tiền!”

Cô gái khinh thường nói.

“Đúng vậy, trách không được không đồng ý, thì ra là đã có bạn trai sao, chậc chậc chậc, đi xe điện ba bánh, mẹ nó tôi đã lớn như vậy thật sự là lần đầu thấy đấy!”

Một cô gái khác im lặng nói.

Mà Trần Lạc Thần đâu, nghe các cô trào phúng, nếu là lúc trước, đã sớm đi lên đánh mặt, nhưng bây giờ, chỉ lắc đầu cười khổ một tiếng.

Không đáng chấp nhặt cùng với bọn họ…

– ——————

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK