Mục lục
Nhất Kiếm Phá Thiên (Hậu duệ kiếm thần) - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Quân nở nụ cười: "Cổ huynh, ngươi không sợ ta sẽ độc chiếm báu vật của nước Cổ Thần à?"

Cổ Bàn còn không quay đầu lại: "Đều là vật bên ngoài, có cũng được, không có cũng được."

Diệp Quân hơi ngạc nhiên, hắn nhìn thoáng qua Cố Bàn, sau đó quay đầu nhìn về phía ông lão áo trắng ở bên cạnh, ông lão áo trắng mỉm cười và nói: "Ta dẫn ngươi đi."

Diệp Quân gật đầu: “Được.”

Chẳng mấy chốc, hai người đã biến mất khỏi đây.

Khi hai người xuất hiện lại lần nữa thì đã ở trong một tòa đại điện cực kỳ rộng lớn, trong tòa đại điện này bày đủ loại thần vật, cấp thấp nhất cũng là tiên khí!

Ánh mắt của Diệp Quân sáng lên!

Đương nhiên là hắn cũng không để ý đến những thần vật này lắm, dù sao thì hắn cũng có Tháp gia và kiếm Thanh Huyên, hai thần vật này không phải là thứ mà đế khí có thể so sánh được.

Nhưng thế lực đằng sau hắn cần những thứ này!

Có những thứ này của nước Cổ Thần thì Toại Cổ Kim kia có thể tạo ra được một siêu thế lực cực kỳ khủng bố trong thời gian rất ngắn.

Hắn tin vào khả năng của Toại Cổ Kim, chỉ cần đưa tiền và tài nguyên cho cô ta, không bao lâu nữa, một siêu thế lực còn khủng bố hơn cả nước Cổ Thần sẽ xuất hiện trên thế gian.

Ông lão áo trắng bên cạnh Diệp Quân đột nhiên chỉ về phía xa: “Công tử, bên đó có một thanh kiếm, đó là đế khí, ngài muốn lấy không?"

Diệp Quân nhìn theo ngón tay của ông lão áo trắng, nơi tầm mắt rơi xuống là nơi có một thanh kiếm thần với ngọn lửa màu đen tỏa ra quanh thân đang trôi nổi.

Ông lão áo trắng nói: "Thanh kiếm này tên là 'Tiết Độc', trước đây là thanh kiếm của Sầm Âm, bậc thầy về kiếm đạo của nước Cổ Thần của ta, thanh kiếm này đã từng giết thần, nhưng sau khi giết thần thì nó bị ngọn lửa đen quấn quanh, linh lực của nó đã bị tản đi hết, bản thân linh hồn của kiếm cũng bị giam cầm trong kiếm không thể thoát ra được..."

Nói xong, trong mắt ông ta hiện lên một tia phức tạp: "Đây là cái giá của việc giết thần."

Diệp Quân hơi tò mò: "Giết thần còn có giá phải trả ư?"

Ông lão áo trắng gật đầu: "Có, hơn nữa còn rất nặng."

Diệp Quân đột nhiên cảm thấy hơi may mắn và nghĩ lại mà sợ, nếu lúc trước Ngụy Thần không đi trên chọc cha già thì bây giờ với khả năng của hắn, cho dù có thật sự liều mạng thì cũng không thể đánh bại được vị Ngụy Thần kia.

Cha già vẫn có bản lĩnh đấy!

Ông lão áo trắng nói: “Công tử, ngươi có muốn lấy thanh kiếm này không?”

Diệp Quân thu hồi ý nghĩ, ánh mắt dừng lại ở trên thân kiếm, hắn đi tới, mở lòng bàn tay ra, thanh kiếm này khẽ rung lên.

Ông lão áo trắng nói: "Công tử phải cẩn thận, bây giờ bên trên thanh kiếm này có 'thần lực' bám vào..."

Mà lúc này, thanh kiếm đã bay vào trong tay của Diệp Quân.

Ầm!

Trong khoảnh khắc Diệp Quân cầm kiếm kia, đôi mắt của hắn đột nhiên mở to, bởi vì một luồng thần lực cực kỳ khủng bố đã trực tiếp muốn xâm nhập vào cơ thể của hắn một cách mạnh mẽ.

Lúc này, Diệp Quân lập tức kích hoạt huyết mạch phong ma trong cơ thể, huyết diễm bùng cháy, trong nháy mắt đã đàn áp được luồng thần lực kia, không những vậy, huyết mạch phong ma hùng mạnh còn thuận tiện chảy vào bên trong thanh kiếm 'Tiết Độc' này, toàn bộ thanh kiếm trực tiếp bốc cháy, điên cuồng đốt cháy luồng thần lực kia.

Ông lão áo trắng ở bên cạnh lập tức hơi ngạc nhiên, bởi vì ông ta phát hiện, sức mạnh huyết mạch của Diệp Quân đang cắn nuốt thần lực kia.

Đây rốt cuộc là loại huyết mạch gì?

Thậm chí còn có thể cắn nuốt cả thần lực ư?

Chẳng bao lâu sau, thần lực trên thân của thanh kiếm 'Tiết Độc' này đã hoàn toàn bị huyết mạch phong ma của Diệp Quân cắn nuốt sạch sẽ.

Mà khí tức của Diệp Quân cũng được tăng lên rất nhiều!

Diệp Quân hít một hơi thật sâu, rồi khen ngợi: "Đúng là thần lực rất thuần khiết..."

Ông lão áo trắng: "..."

Trước mặt Diệp Quân, sau khi thần lực trên thanh kiếm ‘Tiết Độc’ này bị loại bỏ thì linh hồn của kiếm lại nhìn thấy ánh mặt trời, nó xoay quanh Diệp Quân, phát ra từng tiếng kiếm minh hưng phấn.

Ông lão áo trắng mỉm cười và nói: “Nó đang cảm ơn ngươi!”

Diệp Quân mở lòng bàn tay ra, thanh kiếm Tiết Độc này lập tức rơi vào trong tay hắn.

Hình như là nghĩ tới điều gì đó, Diệp Quân nhìn về phía ông lão áo trắng: "Tiền bối, chủ nhân bút Đại Đạo kia bây giờ đang làm gì?"

Ông lão áo trắng nhìn Diệp Quân: “Có hai tin xấu, ngươi muốn nghe tin nào trước?”


Diệp Quân: “…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK