Mục lục
Nhất Kiếm Phá Thiên (Hậu duệ kiếm thần) - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe xong, Diệp Quân đơ luôn.

Mẹ kiếp!

Hoá ra là đang truy nã mình!

Nghe xong, Bàn Lăng lập tức tỏ vẻ ngạc nhiên rồi nhìn Diệp Quân: “Ngươi bị Sáng Thế Đạo Điện truy nã à?”

Diệp Quân gật đầu.

Bàn Lăng cau mày.

Sáng Thế Đạo Điện!

Tuy thế lực này không ở vực Cửu Châu, nhưng vẫn rất nổi tiếng ở đây, nhất là Sáng Thế Đế Thần. Hệ thống cảnh giới ở vực Cửu Châu hiện giờ cũng do người này tạo ra.

Thức Kiếm Tiên lập tức dựng thẳng kiếm, sau đó đã có một đường kiếm vô hình bay đi, gã hoá thành một đường kiếm khổng lồ rồi tấn công nhóm Diệp Quân.

Bụp!

Đường kiếm này đã phá bỏ mọi thứ!

Uỳnh!

Tiểu Tháp bị trúng một kiếm nên rung lên dữ dội, nhưng ánh sáng không hề biến mất.

Thấy vậy, Diệp Quân thở phào một hơi rồi nói: “Tháp gia, còn trụ được không?”

Tiểu Tháp: “Gần… được!”

Diệp Quân: “…”

Thức Kiếm Tiên thấy một kiếm của mình không thể phá được Tiểu Tháp thì lại cau mày, gã nhìn Diệp Quân chăm chăm, đang định ra tay tiếp thì chợt cảm thấy điều gì đó nên ngẩng lên bầu trời. Ngay sau đó, gã đã giơ kiếm lên rồi biến mất.

Thức Kiếm Tiên vừa đi thì thời không phía sau nhóm Diệp Quân đã bị xé rách, ngay sau đó một ông lão mặc áo bào đen chầm chậm bước tới.

Nhìn thấy người này, Bàn Lăng và Khô Lão thở phào một hơi, đó chính là Bàn Cửu, một trong các cường giả đỉnh nhất của Bàn tộc.

Khi Bàn Cửu thấy Bàn Lăng và Lâm Lập không làm sao thì lập tức thở phào, sau đó ông ấy nghiêm mặt nói: “Binh đoàn đánh thuê Thức Thần đáng chết này, đến Bàn Châu chúng ta mà cũng dám động vào, đúng là hỗn xược!”

Bàn Lăng: “Ta cũng không ngờ họ dám động đến mình”.

Thực lực của mấy binh đoàn đánh thuê không thấp, sức ảnh hưởng cũng lớn, nhưng bình thường họ rất hiếm khi nhăm vào ba châu lớn, dẫu sao thực lực của ba châu cũng không đơn giản.

Bàn Lăng không ngờ lần này họ dám giết người một cách trắng trợn như vậy.

Không hề che giấu ý đồ luôn.

Bàn Lăng ngoảnh lại nói với Khô Lão: “Khô Lão, ông hãy về để báo cho các đệ tử của Bàn tộc đang ở bên ngoài, cho họ biết còn đề phòng”.

Khô Lão gật đầu: “Được”.

Dứt lời, ông ta lập tức đi ngay.

Bàn Lăng lại nói với Bàn Cửu: “Cửu thúc, giờ phiền thúc đi với chúng ta rồi”.

Bàn Cửu gật đầu: “Ừm”.

Nói rồi, ông ấy chợt nhìn sang Diệp Quân, hiện giờ hắn đã cất Tiểu Tháp đi rồi.

Bàn Cửu: “Thứ ban nãy là gì vậy?”

Diệp Quân: “Tháp tổ tiên nhà ta để lại”.

Tiểu Tháp: “…”

Tháp tổ tiên để lại.

Bàn Cửu: “Ta xem được không?”

Diệp Quân im lặng nhìn ông ấy.

Bàn Cửu cười nói: “Ta chỉ tò mò thôi, không có ý cướp giật đâu”.

Diệp Quân mỉm cười rồi lấy Tiểu Tháp ra đưa cho Bàn Cửu, nhưng hắn vẫn dặn Tháp gia ẩn nấp ở thế giới bên trong.

Bàn Cửu nhận lấy rồi quan sát với vẻ ngạc nhiên, sau đó nói với Diệp Quân: “Đây là vật tổ tiên nhà cậu truyền lại ư?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK