Diệp Quân chỉ lắc đầu: "Không cần".
Nói xong, hắn dẫn Đế Lăng xoay người rời đi.
Đạo Trí thấy thế cũng bối rối.
Ông ta nghĩ rằng sở dĩ Diệp Quân làm như thế chẳng qua là vì muốn thu phục các gia tộc Đại Đế và Tiên tông bọn họ, nhưng Diệp Quân lại dứt khoát từ chối!
Đây là trò gì nữa vậy?
Diệp Quân ở đằng xa quay sang nhìn Đế Lăng đang vô cùng đề phòng xung quanh, hắn cười nói: "Đừng lo, bọn họ không có gan động thủ đâu".
Đế Lăng do dự một chốc rồi nói: "Diệp thiếu, sức hấp dẫn của đế nguyên quá lớn, bọn họ có thể chó cùng rứt giậu".
Diệp Quân bình tĩnh nói: "Vậy thì càng tốt”.
Đế Lăng: "..."
Đế Lăng liếc mắt nhìn Diệp Quân: "Diệp thiếu cố ý lấy đế nguyên ra để hấp dẫn bọn họ à?"
Diệp Quân gật đầu.
Đế Lăng hơi nghi hoặc: "Đạo Tông kia đã ngỏ ý thần phục, tại sao..."
Diệp Quân cười nói: "Ông ta muốn đế nguyên chứ không phải muốn thần phục ta".
Đế Lăng càng thêm ngạc nhiên: "Vậy tại sao Diệp thiếu còn muốn lấy đế nguyên ra hấp dẫn bọn họ?"
Diệp Quân khẽ mỉm cười: "Ta muốn cho họ xem thôi chứ đâu có muốn cho họ... Nói đơn giản là một người đàn ông có tiền nhưng không muốn cho phụ nữ tiêu, chỉ cho nàng nhìn thôi. Ông cứ cho nàng nhìn mà không cho nàng dùng thì trong lòng nàng càng thêm ngứa ngáy khó chịu, mà càng như vậy thì nàng sẽ càng muốn kề cận ông, lấy lòng ông, thậm chí còn chủ động tiêu tiền vì ông nữa... Ngoài ra, còn tìm cách để câu dẫn, thử đủ mọi tư thế, à thôi nói xa quá rồi".
Nói xong, hắn bước nhanh về phía trước.
Đế Lăng đứng tại chỗ nhìn Diệp Quân đang bước đi, da đầu thấy hơi tê dại, Diệp thiếu này rốt cuộc là con cái nhà ai... Sao mà tâm cơ đến thế...
Ông ta cũng vội vàng đi theo.
Sắc mặt của đám người Đạo Trí lúc này đã vô cùng khó coi: "Chi bằng..."
Lúc này, tông chủ Đạo Trần của Đế Tông đột nhiên lên tiếng, ánh mắt ông ta lập lòe, sát ý đã nổi lên.
Thần Ung lạnh nhạt hỏi: "Ông lên trước?"
Đạo Trần cau mày lại.
Thần Ung nhìn về phía xa xa: "Sao hắn lại dám lấy đế nguyên ra? Có lẽ là hắn chẳng hề sợ chúng ta".
Đạo Trí bỗng nói: "Hoặc có lẽ là hắn thậm chí đang cố ý dụ chúng ta ra tay trước".
Mọi người đều thầm phát hoảng.
Đạo Trí lắc đầu: "Hắn cho chúng ta ba con đường, một là chúng ta cứ ngồi yên bàng quan, hai bên không ai giúp ai, hắn cũng sẽ không ra tay với chúng ta. Hai là để chúng ta ra tay trước... Ba là để chúng ta học hỏi Đế tộc, hắn tặng đế nguyên cho Đế tộc ngay trước mắt mọi người cũng chính là đang thông báo cho chúng ta biết rằng phải làm như thế nào mới được hắn coi trọng".
Nghe thế, sắc mặt mọi người càng trở nên khó coi.
Đế tộc làm thế nào?
Con mẹ nó!
Đế tộc vừa đến đã đã đốt hồn toàn tộc!
Sự tận tụy và thần phục của người ta không phải là trò bịp, mà là thật sự dốc lòng dốc dạ, cả tộc đều phục tùng hắn, đến là tử chiến.
Bọn họ có thể làm được không?
Đạo Trí nhìn phía xa, trong mắt ánh lên một tia phức tạp: "Nói là ba con đường, nhưng thật ra chỉ có một đường là dành cho chúng ta, bởi vì hắn đã cho Đế tộc luồng đế nguyên đó, nếu Đế tộc thật sự xuất hiện Đại Đế thì khi đó chúng ta vẫn phải thần phục họ. Bây giờ thần phục hay đến lúc đó mới thần phục thì có gì khác nhau? Còn ra tay cướp đồ à... hắn đã dám nói vậy thì cũng đủ chứng minh hắn căn bản không hề sợ chúng ta ra tay, thậm chí còn mong chúng ta tấn công nhanh nhanh..."
Thần Ung đột nhiên trầm giọng nói: "Vậy ban nãy ngươi đã tỏ ý sẽ thần phục hắn, tại sao hắn lại không đồng ý?"
Đạo Trí bình tĩnh nói: "Bởi vì hắn biết rằng chúng ta chỉ vì muốn có đế nguyên mà thôi. Trước hết phải được hắn công nhận đã, còn làm thế nào thì phải xem chúng ta biểu hiện ra sao, nói đơn giản là hắn muốn chúng ta vào nề nếp..."