Mục lục
Nhất Kiếm Phá Thiên (Hậu duệ kiếm thần) - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cường giả dẫn đầu của bốn gã thị vệ áo giáp đen do dự một lúc rồi nói: "Diệp công tử, chúng ta được lệnh bảo vệ ngươi…"

Nói xong, hắn ta sợ Diệp Quân nghĩ nhiều, vì vậy lại bổ sung thêm: "Hiện tại ngươi bị thương rất nặng, nếu chúng ta đi ra ngoài, ngươi sẽ rất nguy hiểm".

Diệp Quân không nói gì nữa.

Hắn thực sự muốn trực tiếp giết chết tên chủ nhân bút Đại Đạo ngu ngốc này, nhưng hắn cũng biết, bốn cường giả cảnh giới Giới Ngoại chưa chắc có thể giết được ông ta, và ông ta cũng chạy rất nhanh, hơn nữa cường giả của đế quốc chắc chắn cũng đang chạy tới hướng này.

Mẹ nó!

Diệp Quân cũng cảm thấy hơi đau đầu.

Đối với tên chủ nhân bút Đại Đạo này, muốn giết cũng giết không được, thắng cũng rất khó thắng, thật sự rất tồi tệ.

Trực giác mách bảo hắn, không ai ngoại trừ người nhà hắn có thể giết được tên chủ nhân bút Đại Đạo này.

Nhưng hắn sẽ không từ bỏ, chỉ cần có một chút cơ hội, hắn cũng sẽ cố gắng thử xem.

Bên kia.

Chủ nhân bút Đại Đạo thở phào nhẹ nhõm khi thấy bốn cường giả cảnh giới Giới Ngoại kia không đuổi theo mình, với sức mạnh hiện tại của ông ta, đừng nói bốn cường giả cảnh giới Giới Ngoại, cho dù là một người trong số đó cũng không thể đánh thắng được.

Mẹ kiếp, tên khốn kiếp này lúc nào cũng muốn giết ông ta!

"Quốc sư!"

Lúc này, đám người Cơ Vô Trần cũng chạy tới.

Chủ nhân bút Đại Đạo vội vàng nhìn về phía những người xung quanh Cơ Vô Trần, rất nhanh, sắc mặt ông ta tối sầm lại: “Cô nương kia đâu?”

Cơ Vô Trần có chút không hiểu: "Ai?"

Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Chính là người phụ nữ luôn đi theo bên cạnh ngươi…”

Cơ Vô Trần cười nói: "Ông nói Vưu cô nương à! Cô ta…"

Nói đến đây, hắn ta đột ngột quay đầu lại, mới phát hiện Vưu Liêm căn bản không đi theo tới đây.

Như nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt hắn ta đột nhiên trở nên tái nhợt.

Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Cô ta là người của nhà họ Thiên”.

"Cái này... "

Sắc mặt của Cơ Vô Trần càng trở nên khó coi hơn.

Chủ nhân bút Đại Đạo liếc nhìn mọi người có mặt tại hiện trường và nói: "Ta đã quá coi thường nhà họ Thiên này rồi".

Từ trước đến nay, ông ta đều là đưa ra kế hoạch, khống chế toàn cục, ngoại trừ lần chịu thiệt thòi ở nhà họ Dương ra, ông ta vẫn chưa từng bị ai lừa gạt!

Vì vậy, sau khi tới đây, trong mắt ông ta cũng chỉ có Diệp Quân, thật ra ông ta cũng chỉ coi Diệp Quân như một nửa đối thủ của mình, đối thủ thật sự trong lòng ông ta vẫn luôn là người nhà của Diệp Quân chứ không phải Diệp Quân.

Nhưng vào lúc này, ông ta biết mình phải bỏ đi mọi sự khinh thường trong lòng.

Nếu lại đánh giá thấp kẻ địch một lần nữa, ông ta sẽ phải chịu tổn thất lớn.

Chủ nhân bút Đại Đạo thu hồi suy nghĩ, nói: “Bên phía chiến trường Đế Tinh thế nào rồi?”

Đại hoàng tử Cơ Tiêu trầm giọng nói: "Bên kia còn đang giằng co…"

Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Trực tiếp đi đến chiến trường Đế Tinh”.

Cơ Tiêu sửng sốt: "Quốc sư, phụ hoàng..".

Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Đừng sợ, với sức mạnh của phụ hoàng ngươi, không ai trong vũ trụ này có thể giết được ông ta, hiện giờ ông ta đang kiềm chế gia chủ Quân gia và một số cường giả cảnh giới Giới Ngoại, chúng ta mau tới chiến trường Đế Tinh, tấn công bất ngờ, chiếm được chút ưu thế…"

Cơ Tiêu lại không nói.

Gã ta biết chủ nhân bút Đại Đạo nói đúng, nhưng nếu mấy tên cường giả cảnh giới Giới Ngoại kia của Quân gia bao vây Cơ Chiến ... Hơn nữa, cho dù không có việc gì, nếu bọn họ chọn rời đi ngay bây giờ, trong lòng phụ hoàng sinh ra khúc mắc thì gã ta phải làm sao?

Nhìn thấy Cơ Tiêu và Cơ Vô Trần đều không có ra lệnh, sắc mặt của chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên tối sầm: "Các ngươi đã quên lời nói của phụ hoàng các ngươi rồi sao? Nhìn thấy ta giống như nhìn thấy ông ấy!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK