Bùi thần hầu lập tức bác bỏ suy nghĩ này, lắc đầu: “Không thể nào!”
Hai thần hầu còn lại cũng khẽ gật đầu đồng tình.
Nền văn minh vũ trụ cấp chín?
Quá hoang đường.
Bọn họ đã điều tra lai lịch của Diệp Quân, hắn chỉ là một người đến từ nền văn minh vũ trụ cấp thấp, hoàn toàn không phải là nền văn minh vũ trụ cấp cao, hơn nữa, Diệp Quân cũng không phải là người có máu mặt nào đó chuyển thế.
Vả lại, khi đạt đến cấp bậc này của họ mới biết, muốn đạt tới nền văn minh vũ trụ cấp chín là việc khó khăn đến nhường nào.
Lúc này, đột nhiên Bùi thần hầu nói: “Đừng nghĩ nhiều, giết rồi nói tiếp.”
Vừa nói, cô ta vừa nhìn về phía Ngự thần hầu, Ngự thần hầu bước về trước một bước, ông ta xòe bàn tay ra, một thanh kiếm hư ảo lặng lẽ ngưng tụ trong lòng bàn tay ông ta.
Ông ta vẫn muốn đánh lại một lần nữa!
Thấy thế, Bùi thần hầu và m thần hầu không ra tay nữa mà bước sang một bên.
Cùng với việc ông ta ngưng tụ thành thanh kiếm hư ảo, một luồng sức mạnh khủng khiếp lập tức lao đến khu vực Diệp Quân đang đứng nghiền ép như thủy triều.
Diệp Quân vẫn mang vẻ mặt vô cảm, một luồng kiếm thế trong người hắn cuốn ra, cố gắng cản luồng đao thế đó lại.
Kiếm thế không hề thua kém!
Ngay vào lúc này, cơ thể Ngự thần hầu chợt trở nên hư ảo.
Vụt!
Ngay sau đó, một thanh trường đao đột ngột lóe lên từ trong sân chém thẳng về phía Diệp Quân, cùng lúc đó, khu vực Diệp Quân đang đứng lập tức bị luồng đao thế kinh khủng nghiền nát, kiếm thế của hắn cũng bị đè ép quay về trước mặt hắn.
Uy lực của thanh đao thật quá đáng sợ!
Đối mặt với nhát đao khủng khiếp này, ánh mắt Diệp Quân dần dần trở nên lạnh lùng hơn, một giây sau, hắn biến mất tại chỗ.
Một luồng kiếm quang chợt lóe trong sân, lao thẳng đến luồng đao quang.
Lại chọn đối đầu trực diện.
Ầm!
Chỉ một nhát kiếm đã khiến luồng đao quang vỡ tan tành, lập tức biến thành hư vô, Ngự thần hầu cũng lập tức bị đánh bay ra ngoài.
Hoàn toàn không thể dừng lại được.
Diệp Quân dùng một kiếm đánh bay Ngự thần hầu, sau đó, hắn đột nhiên biến thành một luồng kiếm quang lao ra từ mặt đất, trong nháy mắt, hắn cầm hai thanh kiếm lao đến trước mặt Ngự thần hầu, chém mạnh hai nhát.
Hai luồng kiếm quang chém xuống, xé toạc mọi thứ.
Con ngươi của Ngự thần hầu chợt co lại, vào giây phút này ông ta mới thực sự nhận ra thanh kiếm trong tay Diệp Quân kinh khủng thế nào, trừ khi phương diện sức mạnh áp chế Diệp Quân, nếu không thì thanh kiếm này chính là sự tồn tại vô địch, có thể xé nát mọi thứ.
Ngự thần hầu không chọn ngồi không chờ chết, đột nhiên ông ta nắm chặt hai tay lại, trong phút chốc, hàng vạn đao mang cuốn ra từ trong cơ thể ông ta, nhưng khi đao mang tiếp xúc với hai luồng kiếm quang của Diệp Quân, các luồng đao quang ầm ầm vỡ tung.
Ầm!
Trong khoảnh khắc đao mang vỡ tung, Ngự thần hầu lập tức bị đánh bay ra bên ngoài mấy vạn trượng, khi vừa dừng lại, thân xác cả người ông ta lập tức nứt lìa, máu tươi từ từ chảy ra.
Nhìn thấy cảnh này, Bùi thần hầu và Âm thần hầu nhìn nhau, trong mắt đều là nỗi khiếp sợ.