Trong một tinh không.
Tú Võ và Kiếm Bạch Y ngự kiếm bay đi.
Kiếm Bạch Y nói: “Huynh tin những lời hắn nói sao?”. Tú Võ nói thẳng: “Tin một nửa”.
Kiếm Bạch Y quay sang nhìn Tú Võ, Tú Võ trầm giọng nói: “Những lời hắn nói có thật có giả, ta tạm thời không phân biệt được, cậu Diệp này có vẻ tinh ranh đấy”.
Kiếm Bạch Y trầm giọng nói: “Đi theo hắn tức là phải đối đầu với Ác Đạo Minh…”
Tú Võ cười nói: “Bình thường mà, thiên hạ không có bữa cơm nào miễn phí cả, chúng ta muốn có lợi ích thì phải mạo hiểm”.
Kiếm Bạch Y gật đầu: “Ừ”.
Tú Võ bỗng nói: “Muội nói xem người đằng sau Diệp công tử đó có khả năng là trên cả nền văn minh vũ trụ cấp năm không?”
Kiếm Bạch Y ngạc nhiên: “Sao có thể chứ?”
Tú Võ khẽ nói: “Ta muốn đánh cược”, nói đến đây gã lại nói: “Cược đúng”.
Kiếm Bạch Y lắc đầu: “Ta không cược, vì chuyện này không có khả năng xảy ra, giúp hắn đánh nhau thì được, nhưng nếu liều mạng thì ta không làm”.
Tú Võ khẽ cười không nói gì nữa.
Bên trong Tiểu Tháp.
Diệp Quân đang không ngừng tu luyện Tuế Nguyệt Nhất Kiếm.
Trước khi thể xác được tăng cường, ý kiếm mang theo sức mạnh Tuế Nguyệt của hắn có thể chém xuyên qua vạn năm, khi dùng kiếm Thanh Huyền thì có thể chặt đứt trăm nghìn năm tuổi thọ.
Một nhát kiếm, một trăm nghìn năm.
Cho dù là cường giả cảnh giới Khai Đạo cũng khó mà chịu nổi.
Tuổi thọ của họ thường không ngắn, nhưng vấn đề trí mạng nằm ở chỗ để tiến thêm bước nữa từ cảnh giới Khai Đạo thì khó như lên trời.
Từ vũ trụ Ngũ Duy ra thì cảnh giới Khai Đạo đã xem như đỉnh chóp.
Cứ thế, năm tháng trôi qua, tuổi thọ của họ ngày càng rút ngắn lại, chẳng khác gì ăn không ngồi rồi chờ chết.
Đó cũng là lý do họ khao khát tinh thể Vĩnh Hằng để kéo dài thọ mệnh đến vậy.
Diệp Quân tu luyện Tuế Nguyệt Nhất Kiếm vì biết nếu nâng cao sức mạnh của nó thì nó sẽ trở thành khắc tinh của mọi cường giả cảnh giới Khai Đạo.
Thể xác được hun đúc khiến uy lực của kiếm kỹ cũng tăng lên theo. Trước kia hắn chỉ có thể chém vạn năm tuổi thọ, bây giờ thì thần hồn và thể xác đã có thể chịu được nhiều sức mạnh Tuế Nguyệt hơn, con số kia cũng tăng lên đến hai mươi nghìn năm.
Nhưng Diệp Quân chưa thỏa mãn.
Đó chưa phải giới hạn của hắn. Hắn vẫn còn có thể lên đến chém một trăm nghìn năm trong một nhát, vừa có thể tạo thành uy hiếp với cường giả cảnh giới Khai Đạo lại vừa không nguy hiểm đến tính mạng.
Phải tiếp tục phấn đấu!
Diệp Quân điên cuồng tu luyện Nhất Giới Tuế Nguyệt đến cực hạn.