Nói rồi ông ta dần trở nên mờ ảo.
Diệp Quân hơi cúi đầu: “Tiền bối đi thong thả”.
Đại đế Bất Khuất mỉm cười, ngẩng đầu nhiên bầu trời, trong mắt là vẻ lưu luyến.
Thế gian này thật ra rất tốt.
Tiếc là ông ta không còn nhìn thấy được nữa.
Thời đại thuộc về ông ta cũng kết thúc rồi.
Chẳng mấy chốc, đại đế Bất Khuất đã biến mất trước mắt mấy người.
Lần này là thật sự biến mất.
Trên đời không còn đại đế Bất Khuất nữa!
Diệp Quân nhìn Hám Tông trước mặt, giờ phút này khí thế của Hám Tông vẫn đang tăng lên, nhưng cực kỳ không ổn định, hơn nữa cơ thể và linh hồn của cậu ta vẫn chưa hoàn toàn dung hợp với Bất Khuất Cốt.
Cần thời gian!
Diệp Quân quay đầu nhìn bầu trời, đúng lúc này bầu trời tách ra, sau đó một luồng khí thế mạnh mẽ lan tràn.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Quân tối sầm lại.
Hiển nhiên là muốn tranh giành Bất Khuất Cốt.
Bây giờ Bất Khuất Cốt vẫn chưa hoàn toàn dung hợp với Hám Tông, là thời cơ tốt nhất để giành lấy.
Diệp Quân nhìn Hám Tông: “Thông báo cho người của tộc đệ đi”.
Hám Tông nhanh chóng gật đầu, lấy lệnh bài đặc biệt ra rồi bóp nát, sau đó nói với Diệp Quân: “Đại ca, tộc nhân của ta nửa canh giờ nữa sẽ tới”.
Nửa canh giờ!
Diệp Quân nhìn bầu trời xa: “Ta sẽ bảo vệ đệ nửa canh giờ”.
Hám Tông hỏi: “Đại ca, nếu nửa canh giờ nữa tộc nhân của ta vẫn chưa đến kịp thì phải làm sao?”
Diệp Quân bình thản đáp: “Vậy thì ta sẽ không còn lại đại ca của đệ nữa! Xin hãy gọi ta là Diệp công tử, cảm ơn!”
Hám Tông: “…”
Diệp Quân nhìn về phía chân trời, vẻ mặt nghiêm trọng.
Bất Khuất Cốt!
Bất Khuất Cốt này quá quý giá, cộng thêm việc bây giờ đại đế Bất Khuất đã biến mất, hơn nữa Hám Tông và Bất Khuất Cốt lại chưa hoàn toàn dung hợp, vậy nên những cường giả trong bóng tối chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này!
Nửa canh giờ!
Diệp Quân trầm mặc không nói gì.
Có thể trấn giữ nổi sao?
Lúc này, Hám Tông do dự một lát, sau đó nói: “Đại ca, tỷ của ta...”
Diệp Quân nhìn về phía Hám Tông: “Tỷ của ngươi rất mạnh sao?”
Hám Tông nhìn Diệp Quân, nghiêm túc nói: “Rất đẹp!”
Diệp Quân ngơ ngác.
Ba người Liên Song cũng sững sờ.