Đòn tấn công này Diệp Quân đâm vào ấn Càn Khôn, luồng kiếm quang nổ tung, Diệp Quân rơi xuống đất. Hắn vừa đáp xuống đất, mặt đất dưới chân sụp xuống nhưng ngay lúc này, hắn bỗng bay lên trời, lại tung ra nhát kiếm chém vào ấn một lần nữa.
Rầm!
Ấn Càn Khôn rung lên và nổ tung, ngay sau đó Diệp Quân xoay người xoẹt qua, trong tích tắc đã lao đến trước mặt thanh niên thiên mệnh, gã hơi híp mắt, tay phải bỗng xoay nhẹ một cái.
Vèo!
Thanh niên thiên mệnh biến mất như hồn ma.
Kiếm của Diệp Quân đâm vào khoảng không.
Diệp Quân xoay người, lúc này thanh niên thiên mệnh chậm rãi bước ra từ trong ấn Càn Khôn.
Thấy thế Diệp Quân khẽ nhíu mày, hắn nhìn chằm chằm ấn Càn Khôn, vẻ mặt nghiêm trọng.
Ấn này cực kỳ đặc biệt.
Thanh niên thiên mệnh nhìn Diệp Quân: “Nữa đi nào”.
Gã vừa dứt lời, Diệp Quân bỗng xuất hiện trước mặt gã.
Một kiếm phá quy tắc không gian.
Ngay lúc này ấn Càn Khôn bỗng biến thành một tia sáng màu vàng bao phủ lấy thanh niên thiên mệnh.
Rầm!
Một tia kiếm quang phát ra từ trên ánh sáng màu vàng đó, sức mạnh cực lớn làm ánh sáng màu vàng đó chấn động.
Lúc này Diệp Quân lại chém một kiếm xuống.
Rầm rầm!
Khi đòn tấn công đánh tới, ánh sáng vàng và thanh khí kiếm trong tay Diệp Quân vỡ vụn cùng lúc, lực tác động mạnh khiến Diệp Quân phải vội lùi về sau. Lúc đó, trong đầu hắn lóe lên một ý nghĩ, khí kiếm lập tức lao đến chỗ thanh niên thiên mệnh.
Thanh niên thiên mệnh hơi híp mắt, gã bỗng nói: “Ngự!”
Vừa dứt lời, ấn Càn Khôn lại biến thành thần quang chắn trước người gã.
Vèo!
Thần quang đó rung lên, thanh niên thiên mệnh liên tục lùi về sau mấy mươi trượng, nhưng khi gã vừa dừng lại, Diệp Quân lại chém thêm một kiếm.
Xoẹt!
Thanh niên thiên mệnh lại liên tiếp lùi về sau mấy mươi trượng.
Một kiếm đánh tới, rồi lại thêm một nhát kiếm.
Vèo!
Thanh niên thiên mệnh lại liên tục lùi về sau mấy mươi trượng, nhưng khi gã vừa dừng lại, thần quang trước mặt gã lập tức vỡ tan.
Ngay lúc này, Diệp Quân bỗng lao đến trước mặt thanh niên thiên mệnh, nhưng lúc này hắn bỗng biến sắc, chỉ thấy mấy mười bùa chú đến lao đến chỗ hắn.
Diệp Quân chém mạnh một nhát kiếm.
Rầm!
Thần quang đó nổ tung, Diệp Quân lùi về sau mấy mươi trượng.
Sau khi dừng lại, hắn nhìn cơ thể mình, lúc này trên người hắn đã có rất nhiều vết thương.