Trên đường đi, Diệp Quân thầm hỏi: “Tháp gia, làm sao để gạt được truyền thừa này?”
Im lặng trong chốc lát, Tiểu Tháp mới nói: “Gặp phải cường giả thì cứ thể hiện hết tài năng của ngươi, sau đó yêu cầu lấy truyền thừa của họ, bình thường thì họ sẽ truyền cho ngươi, sau đó nhờ ngươi giúp chút việc, ngươi có thể làm hoặc không làm việc này cũng được, dù sao cha của ngươi cũng là…”
Nói đến đây, nó không nói gì nữa.
Diệp Quân nhíu mày: “Cha ta lừa gạt truyền thừa của người ta à?”
Tiểu Tháp không nói nữa.
Tiểu chủ hiện nay đã không giống trước nữa, nói xấu hắn, hắn cũng có thể cảm nhận được.
Diệp Quân cạn lời.
Tháp gia ngày càng thận trọng hơn rồi.
Đúng lúc này An Nam Tịnh bỗng nói: “Khoan đã”.
Diệp Quân xoay người lại nhìn An Nam Tịnh, bà ấy nói: “Ở nơi sâu nhất của dãy núi đó có một vị kiếm tu, đi tìm ông ta đi”.
Kiếm tu!
Diệp Quân gật đầu: “Vâng”.
Nói rồi hắn xoay người đi về phía dãy núi.
An Nam Tịnh ở phía sau nhìn theo Diệp Quân ở đằng xa, ánh mắt hiện lên vẻ lo lắng.
Trên đường đi, Diệp Quân nói: “Tháp gia, giấu khí tức đi giúp ta”.
Tiểu Tháp nói: “Không thể”.
Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”
Tiểu Tháp nghiêm túc nói: “Ngươi phải học cách tự lập”.
Diệp Quân sầm mặt, hắn nghi ngờ Tháp gia này đang trả thù hắn.
Chẳng mấy chốc, Diệp Quân đã đi vào dãy núi Táng Thần, vừa đi qua một khu rừng rậm rạp, hắn nhìn thấy một xác chết trên một hồ nước, thi thể đó bị đóng vào một cây đại thụ cao cả trăm trượng, bị đâm xuyên qua ngực, bên dưới xác chết có một đoạn cây bị nhuộm màu đỏ, rõ là bị đóng lên cây lúc chưa chết hẳn.
Có một thanh niên đang quỳ bên dưới trước mặt người đàn ông trung niên không xa, thanh niên dập đầu nói: “Tiên tổ, cháu dập đầu với người, nếu người linh thiên thì hiển linh được không?”
Diệp Quân nhìn thanh niên đó, sau đó đi sang một bên.
Đúng lúc này, người đàn ông trung niên trên cây bỗng mở mắt ra, ông ta quay đầu nhìn về phía Diệp Quân ở một bên.
Diệp Quân sửng sốt.
Thanh niên đó cũng sững sờ.
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân, mỉm cười: “Cậu bạn, nói chuyện chút nhé?”
Diệp Quân do dự một chốc rồi nói: “Nói chuyện gì?”
Lúc này hắn đã nâng cao cảnh giác.
Hắn biết rõ cường giả vẫn chưa chết hẳn như vậy cực kỳ thích làm mấy chuyện tranh giành.
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân, một lúc sau ánh mắt ông ta lóe lên vẻ nghiêm trọng: “Tài năng của cậu bạn cũng đáng sợ đấy”.
Không có Tiểu Tháp giấu khí tức giúp nên người đàn ông trung niên vừa nhìn đã biết được căn nguyên của Diệp Quân.