Pho tượng không có phản ứng gì.
Diệp Quân suy nghĩ rồi lấy Tiểu Tháp ra: "Các hạ không nể mặt ta cũng được, nhưng chắc phải nể mặt Tháp gia của ta chứ nhỉ?"
Tiểu Tháp lập tức hóa thành một tia kim quang chui tọt vào người Diệp Quân.
Diệp Quân sững người.
Tiểu Tháp trầm giọng nói: "Ngươi phải tự dựa vào chính mình, không được dùng đến tiếng tăm của ta, biết chưa? Thế này là một ân tình rồi, ta không muốn nợ chủ nhân bút Đại Đạo một ân tình nào cả".
Diệp Quân nín thinh, tiếng tăm khỉ họ!
Trực giác mách bảo hắn rằng Tháp gia chẳng có chút tiếng tăm nào trước mặt chủ nhân bút Đại Đạo!
Diệp Quân lắc đầu thở dài, sau đó ngẩng đầu nhìn pho tượng chủ nhân bút Đại Đạo, hắn trầm mặc một lúc lâu rồi lấy kiếm Hành Đạo ra.
Tháp gia không có tiếng tăm thì chỉ đành nhờ vào cô cô thôi!
Nếu ông ta còn không nể mặt cô cô thì hắn đành rời khỏi đây.
Kiếm Hành Đạo vừa xuất hiện, pho tượng kia đã rung lên một cái nhè nhẹ rồi một ảo ảnh chậm rãi bay ra.
Diệp Quân im lặng,
Vẫn là cô cô lợi hại!
Ảo ảnh rất mờ ảo, không chân thực chút nào.
Diệp Quân ôm quyền: "Chào tiền bối!"
Ảo ảnh khẽ cười, dần dần ngưng kết thành một người đàn ông. Ông ta nhìn Diệp Quân rồi đi ra ngoài: "Theo ta!"
Diệp Quân gật đầu, đi theo ông ta.
Người đàn ông ra khỏi đại điện, nhìn mọi thứ trước mặt với ánh mắt phức tạp, trước đây nơi này từng rất nhộn nhịp.
Mà nay lại hoang vu đến thế này.
Diệp Quân nhìn người đàn ông với đôi mắt tò mò.
Chủ nhân bút Đại Đạo!
Hắn biết, ở vũ trụ Quan Huyên, người được chủ nhân bút Đại Đạo chọn trúng chính là người mang thiên mệnh.
Số mệnh đại đạo!
Trước đây mọi người cho rằng Lục Thiên là người mang thiên mệnh vì bọn họ tưởng Lục Thiên là người được chủ nhân bút Đại Đạo chọn trúng.
Lúc này, người đàn ông bỗng cười hỏi: "Tìm ta có chuyện gì?"
Diệp Quân gật đầu, kể chuyện của Bát Uyển ra.
Nghe Diệp Quân kể xong, người đàn ông không nói gì cả, chỉ chậm rãi đi về phía gần đó.